Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 1759 - Chương 1759: Nuôi Mèo Ngàn Ngày, Dùng Mèo Nhất Thời (1)

Chương 1759: Nuôi Mèo Ngàn Ngày, Dùng Mèo Nhất Thời (1) Chương 1759: Nuôi Mèo Ngàn Ngày, Dùng Mèo Nhất Thời (1)

Kỳ Tích Sâm Lâm.

Xác định con đường Song Ngốc đào mệnh chạy trốn, Từ Tiểu Thụ cùng Lệ Tịch Nhi sóng vai tiến về phía trước, trong lòng còn ôm lấy một con mèo trắng mập mạp.

A Băng A Hỏa đi ra ngoài hóng gió một hồi, lúc này đã trở về Nguyên Phủ.

Dù sao tiếp theo bọn hắn muốn đi "Tầm bảo", không thích hợp A Băng A Hỏa tham gia, bởi vì làm thế mục tiêu sẽ rất lớn.

Khoảng thời gian rêu rao đã kết thúc, hiện tại nên thả câu.

Tiếp theo liền ngồi chờ xem ai mắc câu trước, trở thành diễn viên chính của Từ đạo diễn.

"Ngươi đang làm gì?"

Vuốt theo Tham Thần đang cuộn tròn trong ngực, Lệ Tịch Nhi liếc mắt nhìn Từ Tiểu Thụ nói ra.

Một đường đi tới, Từ Tiểu Thụ chưa từng nhàn rỗi, có lúc huyễn hóa cánh tay thành kim loại, có khi đang đi, thân thể đột nhiên nổ thành mảnh vụn, sau đó tụ hợp lại.

Lệ Tịch Nhi không cần nghĩ cũng biết, Từ Tiểu Thụ đây là đang thí nghiệm năng lực vừa mới đạt được.

Gia hỏa này

Từ khi cầm tới Mô Phỏng Giả, tu vi không thấy tinh tiến, ngược lại các loại năng lực cổ quái kỳ lạ càng lúc càng nhiều.

Từ Tiểu Thụ chơi mãi không chán, còn biến tay trái thành kim sắc đan đỉnh, tay phải bốc lên Tẫn Chiếu Bạch Viêm, giống như tên điên bắt đầu thiêu đốt kim đỉnh.

"Luyện đan, rõ ràng như thế vẫn không nhìn ra sao?"

Từ Tiểu Thụ đun nóng "Tả Thủ Kim Đỉnh", không quay đầu hồi đáp.

"Thế nhưng, đây là thân thể ngươi. . ."

Lệ Tịch Nhi không còn lời nào để nói, ta biết ngươi đang luyện đan, thế nhưng đan đỉnh là do thân thể ngươi biến thành, đây không phải là đang luyện bản thân mình hay sao?

"Luyện Đan Sư cảnh giới tối cao, dùng thiên địa làm lô, dung luyện vạn vật, ta còn chưa làm được đến bước kia, chỉ là một tên Vương Tọa Luyện Đan Sư nho nhỏ, cho nên chỉ có thể dùng thân thể làm lô, dung luyện dược liệu." Từ Tiểu Thụ không mặn không nhạt nói ra.

"Rồi rồi rồi, ngươi luyện đi!"

Lệ Tịch Nhi không muốn phản ứng hắn.

Mặc dù nhìn có chút không đành lòng, nhưng nghĩ tới truyền nhân Tẫn Chiếu nhất mạch một đường ăn hỏa chủng lớn lên.

Mà hỏa chủng ngay cả khí hải cũng có thể đốt cháy.

Hiện tại chỉ đốt ngoài thân, đối với Từ Tiểu Thụ mà nói, hiển nhiên không tính là gì.

"Quái vật."

Lệ Tịch Nhi mắng thầm một câu.

Nàng cũng là truyền nhân Tẫn Chiếu nhất mạch, là đệ tử Tang lão đường đường chính chính tổ chức qua nghi thức thu đồ, nhưng không có Tẫn Chiếu Bạch Viêm, cho nên không thể nào hiểu được suy nghĩ của đám người mạch này.

Tiếp tục tiến về trước.

Sau khi bước vào Kỳ Tích Sâm Lâm, dược hương càng lúc càng nồng.

Lệ Tịch Nhi lập tức đề cao cảnh giác, sợ trong lúc đang đi, đột nhiên xuất hiện một bàn chân to đạp tới, sau đó Hư Không Thị xuất hiện, chất vấn bọn họ vì sao tiến vào nơi này.

Tuy nhiên thời điểm căng thẳng như vậy, Từ Tiểu Thụ vẫn đang không tim không phổi xèo xèo luyện đan

"Ngươi luyện đan làm gì?"

Lệ Tịch Nhi không nhịn được.

Sao thần kinh Từ Tiểu Thụ lại có thể thô đến như vậy?

Vừa mới gặp một vị Thái Hư, hắn không sợ lần nữa gặp phải?

Nếu lần này là một vị Thái Hư trạng thái toàn thịnh, mặc dù kế hoạch của hắn rất tốt, thế nhưng sẽ rất khó áp dụng được.

"Ngươi chớ coi thường thứ này, ta gọi nó là Tá Thánh Đan, đan dược tứ phẩm Vương Tọa, vừa sáng tạo ra, lợi hại không?" Từ Tiểu Thụ dương dương đắc ý.

Vừa sáng tạo ra? Trong mắt Lệ Tịch Nhi hiện đầy cảnh giác: "Có thể ăn được không?"

"Có thể, nhưng ăn ngay vô dụng, phải phối hợp với Thánh Tích Quả, mới không lãng phí dược tính đan dược này "

Từ Tiểu Thụ nói xong dừng lại, suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Ừm, nói đúng hơn chính là Thánh Tích Quả phối hợp với đan dược này, mới không lãng phí dược hiệu."

Trong quá trình sử dụng Linh Hồn Độc Thủ, hình ảnh Song Ngốc một ngụm lãng phí hơn chín phần mười dược tính Thánh Tích Quả, vẫn còn rõ mồn một trước mắt.

Từ Tiểu Thụ không muốn phung phí của trời như thế!

Hiện tại hắn nghiên cứu, chính là kết hợp kiến thức Tinh Thông Trù Nghệ cung cấp, với các loại linh dược cao cấp bên trong thế giới Nguyên Phủ, từ đó tạo ra đan dược trợ giúp hấp thu dược liệu Thánh Tích Quả hoàn mỹ nhất.

Tá Thánh Đan, nếu chỉ đơn thuần phục dụng, hiệu quả thậm chí còn không bằng đan dược lục phẩm Tông Sư.

Chỉ khi phối hợp với Thánh Tích Quả, đan dược này mới phát huy ra được tác dụng lớn nhất, dược lực Thánh Tích Quả sẽ bị dược hiệu đan dược khóa ở trong khí hải, Luyện Linh Sư chỉ cần vận chuyển tâm pháp luyện hóa, liền có thể hấp thu thánh lực tốt hơn.

Mặc dù phẩm cấp chỉ có Vương Tọa, thế nhưng dược tính của nó, nói là thánh đan phụ trợ cũng không quá.

Bởi vì hiện tại, Từ Tiểu Thụ dám khẳng định trên thị trường không có loại đan dược nào có thể phối hợp sử dụng với Thánh Tích Quả, bởi vì ngoại trừ tại Hư Không Đảo, Thánh Tích Quả trên Thánh Thần đại lục đã sớm tuyệt tích!

"Tới."

Trong lúc đi tới, Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên dừng bước, cẩn thận nhìn chằm chằm Tả Thủ Kim Đỉnh, thời điểm đối mặt với Song Ngốc, thần sắc hắn cũng không có ngưng trọng như vậy.

"Tê!"

Lệ Tịch Nhi nhìn một màn quen thuộc này, hít một hơi thật sâu, ôm Tham Thần nhanh chóng rút lui.

Quả nhiên, một giây sau,"oanh" một tiếng vang lên, một đóa mây hình nấm ngút trời xông thẳng đến thiên khung, nổ nát phạm vi vài dặm xung quanh.

Từ trong bụi mù, một đạo âm thanh phấn khởi truyền đến.

"Khụ khụ khụ!"

"Lệ Tịch Nhi, ta thành công! Một lần liền thành, không hổ là ta!"

"Tá Thánh Đan, đan dược tứ phẩm Vương Tọa, vừa mới phát minh ra. . . xem ra năng lực luyện đan của ta lại tinh tiến!"

Lệ Tịch Nhi rầu rĩ nhìn Từ Tiểu Thụ dính đầy bụi đất, thầm nghĩ ngươi đây là năng lực bạo phá lại tinh tiến, vừa rồi đánh nhau với Song Ngốc, đều không có chật vật như vậy.

Bất quá. . .

Nhìn cổ lâm xung quanh bị tạc vụn, Lệ Tịch Nhi trầm ngâm.

Đan dược tứ phẩm Vương Tọa, uy lực bạo phá đã lớn như vậy?

Nếu như thế, một khi năng lực luyện đan của Từ Tiểu Thụ lại tăng lên một hai cấp độ, có phải sau này đánh nhau thậm chí không cần dùng thân thể hoặc vũ khí, chỉ cần ở trước mặt kẻ địch lấy ra đan đỉnh luyện đan là được.

Kẻ địch quấy nhiễu?

Quấy nhiễu càng tốt hơn, như thế sẽ càng dễ nổ lô.

Nói không chừng hình tượng quái dị cũng theo đó xuất hiện

Địch nhân vì không để Từ Tiểu Thụ nổ lô, đành phải ngoan ngoãn hầu hạ hắn luyện xong rồi mới đánh.

Thậm chí, vì đánh Từ Tiểu Thụ, còn phải phụ tu thêm một môn Luyện Đan Thuật?

"Đều là thứ quỷ gì thế này!"

Lệ Tịch Nhi lắc lắc đầu, quả quyết xua tan các loại hình ảnh hoang đường kia, thần sắc ngưng trọng nhìn Từ Tiểu Thụ như cục than nhanh chân bước tới, duỗi tay đưa cho nàng cục than nhỏ hơn.

"Cho ta?" Nàng mím chặt môi, thần sắc kháng cự.

"Đương nhiên là cho ngươi, ta cần Tá Thánh Đan làm gì? Ta có Phương Pháp Hô Hấp "

Từ Tiểu Thụ ngừng tạm, giải thích nói: "Ừm, chính là một loại tâm pháp rất lợi hại, không cần Tá Thánh Đan cũng có thể hoàn mỹ luyện hóa dược lực Thánh Tích Quả, nói không chừng còn có thể tăng cường luyện hóa thánh lực."

"Ta. . ." Khóe môi Lệ Tịch Nhi hơi co lại, liếc mắt nhìn đan dược đen xì,"Thật có thể ăn?"

"Ngươi tin ta không?"

"Không tin."

"Không tin là đúng rồi, đợi lúc nữa ăn xong, ngươi liền sẽ tin ta!"

Từ Tiểu Thụ đưa tay chộp tới, không nói lời nào nhét hắc đan vào trong tay Lệ Tịch Nhi, khiến cho người ta một tay đầy bụi.

Lệ Tịch Nhi nhìn bàn tay đột nhiên trở nên vô cùng bẩn, muốn dùng lực lượng tịnh hóa đều không tịnh hóa được, muốn xoa lên người Từ Tiểu Thụ lại sợ đau. . .

Nàng chỉ có thể bất đắc dĩ dùng nước, vừa rửa tay vừa chần chờ nói: "Ta có thể không ăn sao?"

"Yên nào, sư huynh sẽ không vô nhân tính đến mức dùng ngươi làm vật thí nghiệm." Từ Tiểu Thụ bật cười thành tiếng, ánh mắt dời xuống, nhìn tới phì miêu Tham Thần.
Bình Luận (0)
Comment