Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 2078 - Chương 2078: Giá Trị Của Thụ Gia (3)

Chương 2078: Giá Trị Của Thụ Gia (3) Chương 2078: Giá Trị Của Thụ Gia (3)

"Ấy ấy, ngài đường đường là Thụ gia cơ mà!"

"Phong mỗ không dám trèo cao, nếu muốn nói chuyện với ngài, trước phải quỳ xuống dập đầu ba cái, không phải sao?"

Phong Tiêu Sắt muốn rút bàn tay chảy máu ra, kết quả Từ Tiểu Thụ không chịu thả.

Y vừa dùng lực, tay liền trật khớp!

Phong Tiêu Sắt: ". . . ."

"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."

"Ồ, ngài còn muốn dập đầu sao? Vậy ngài bận bịu trước. . . . ách, đập trước một cái!" Từ Tiểu Thụ thụ sủng nhược kinh, vội vàng buông lỏng tay ra.

Phong Tiêu Sắt bởi vì dùng sức, lúc này theo quán tính "bộp bộp" lui lại hai bước, nghe thế cả người ngổn ngang trong gió.

"? ? ?"

Ngươi có bệnh!

"Nhận nhìn hằm hằm, điểm bị động, +1."

"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +3."

"Nhận kính ngưỡng, điểm bị động, +1."

Chu Nhất Viên sững sờ nhìn một màn đang phát sinh trước mặt, sau khi trầm ngâm một hồi liền lui về sau, đứng bên cạnh Mộc Tử Tịch.

"Ngươi cũng là thuộc hạ của Thụ gia? Hắn một mực như vậy sao?" Chu Nhất Viên dựa sát tới, thấp giọng hỏi.

"Không có mắt, ta là tỷ tỷ của Từ Tiểu Thụ!" Mộc Tử Tịch trợn trắng mắt lên.

"Hả?"

Chu Nhất Viên cũng trừng to hai mắt, rõ ràng bị dọa sợ.

Y liếc nhìn Hàn gia, cả người rùng mình một cái, tựa hồ minh bạch chuyện gì, vội vàng khom lưng nói: "Gặp qua tỷ tỷ."

"Hắc hắc - "

Tiểu cô nương vừa nghe thấy hai chữ "Tỷ tỷ", đôi mắt lập tức cong thành hình bán nguyệt, miệng nhỏ nhếch cao, để lộ răng nanh bóng lưỡng, cả người tỏa ra quang mang đắc ý.

Dưới chân mọc ra hai sợi đằng nâng nàng lên cao, sau đó đưa tay vỗ vỗ đầu Chu Nhất Viên.

"Ngươi rất thú vị, sau này có chuyện gì cứ đến tìm ta, tỷ tỷ bảo kê ngươi."

Thật vui oa!

Mộc Tử Tịch đã rất lâu không có vui vẻ như vậy.

Nàng không ngờ Thái Hư Từ Tiểu Thụ mới chiêu mộ lại chơi vui như vậy, thế mà tin nàng là tỷ tỷ của Từ Tiểu Thụ, quá ngốc!

Từ trước tới nay chưa có ai gọi ta là tỷ tỷ. . . thế giới trong mắt Mộc Tử Tịch biến thành một đường nhỏ, vui đến nửa ngày.

"Vâng, tỷ tỷ."

Chu Nhất Viên cũng gật đầu cười hề hề.

Nàng chính là sư muội Thụ gia, nhị đồ đệ của Vô Tụ tiền bối, thành viên Thánh Nô ngoài biên chế, Mộc Tử Tịch?

Quả nhiên danh bất hư truyền, ngực nhỏ vô não.

Chỉ cần dỗ tốt nàng, gia nhập Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, hẳn không có vấn đề gì.

Nghe nói quyền hành của nàng còn trên cả Thụ gia. . .

Bên trong Thánh Nô, ngoại trừ Bát Tôn Am đại nhân, nghe nói những người khác không thể điều động được Thụ gia, tuy nhiên Mộc Tử Tịch lại có thể.

Nàng là linh vật chính tông, cô nãi nãi hàng thật giá thật!

"Ngươi đến cùng muốn làm gì?!"

Bên kia, một đôi tỷ đệ vong niên ngây ngốc cười hề hề, bên này, Phong Tiêu Sắt bị thái độ của Từ Tiểu Thụ làm cho không biết ra sao, bị ngữ khí khiêu khích mỉa mai của Thụ gia làm cho phát bực.

"Ngươi muốn chiến liền đến!"

"Nếu như có ý đồ khác, vậy liền nói ra!"

"Ta không thích quanh co lòng vòng, nếu có sự tình một kiếm không giải quyết được, vậy liền hai kiếm!"

Phong Tiêu Sắt mặt lạnh như Linh Tinh, nhìn chằm chằm Từ Tiểu Thụ.

Kỳ thật y đã kiêng kị, có thể không động thủ liền không động thủ, dù sao hiện tại không có Lý Phú Quý đến kéo mình.

Nhưng Từ Tiểu Thụ vừa lấy lòng vừa trào phúng, một giây trước còn thuần khiết nịnh nọt, một giây sau liền biến thành âm dương quái khí.

Phong Tiêu Sắt thật không thể nào hiểu được "Thụ gia"!

"Tiêu Sắt huynh, ta là mang theo thành ý, muốn bàn bạc với ngươi sự tình hợp tác."

Từ Tiểu Thụ phát hiện gia hỏa này nhẫn nhịn rất tốt, quyết định không tiếp tục kích thích.

Kỳ thật hắn có chút kích động.

Nếu như Phong Tiêu Sắt chủ động xuất thủ, hắn liền có thể mở mang tầm mắt, kiến thức lực lượng Quỷ Thú kết hợp với cổ kiếm tu.

Đây là lĩnh vực hoàn toàn mới, mình chưa từng tiếp xúc qua.

Trước không nói có đánh lại hay không, nhưng có Hàn gia tại, mình khẳng định không chết được, Phong Tiêu Sắt cuối cùng tất bại, cho nên Từ Tiểu Thụ cái gì cũng dám thử.

Tuy nhiên bởi vì Hàn gia đã xuất thủ, lúc này Phong Tiêu Sắt không dám làm càn như lúc trước, chết sống không chịu xuất kiếm.

"Hợp tác?" Phong Tiêu Sắt căn bản không muốn nói chuyện hợp tác với con hàng này, thế nhưng phải cho Bán Thánh mặt mũi.

"Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, hợp tác với phái chủ chiến Tuất Nguyệt Hôi Cung các ngươi." Từ Tiểu Thụ trở nên nghiêm túc, không đợi đối phương cự tuyệt, lại hỏi,"Ngươi biết Tiêu Đường Đường không?"

Phong Tiêu Sắt nhướng cao mày, nhẹ nhàng gật đầu.

"Lúc trước nàng đưa cho ta một con mèo. . ."

Từ Tiểu Thụ còn chưa nói hết lời, Phong Tiêu Sắt sững sờ một sát na, sau đó lập tức lấy lại tinh thần.

"Tham Thần?"

"Tham Thần đại nhân trong tay ngươi?!"

Phong Tiêu Sắt lùi lại nửa bước, tay nắm lấy chuôi kiếm, trong mắt tràn đầy sát ý, trên người tản ra từng tia lực lượng Quỷ Thú màu đen.

"Nhận khóa chặt, điểm bị động, +1."

Từ Tiểu Thụ không ngờ một câu ngắn ngủi lại khiến đối phương phản ứng kịch liệt như vậy, xem ra địa vị Tham Thần tại Tuất Nguyệt Hôi Cung thật rất cao.

Hơn nữa. . .

"An tâm chớ vội."

Từ Tiểu Thụ đè tay xuống, ánh mắt điềm nhiên được Khí Thôn Sơn Hà gia trì, vẻn vẹn một cái ánh mắt liền tiêu trừ chiến ý của Phong Tiêu Sắt.

Phong Tiêu Sắt bình tĩnh lại, đột nhiên giận tím mặt.

Bị ảnh hưởng!

Thế của gia hỏa này, thật khó lòng phòng bị!

"Xem ra, mâu thuẫn bên trong Tuất Nguyệt Hôi Cung các ngươi, lớn hơn ta nghĩ, phái bảo thủ trộm mèo, phái chủ chiến lại không hay biết?" Từ Tiểu Thụ giả thuyết lớn mật.

"Tham Thần đại nhân không phải mèo!" Hai bên thái dương Phong Tiêu Sắt bạo khởi gân xanh.

"Được được được, là Tham Thần, Tham Thần đại nhân. . ." Từ Tiểu Thụ cười bồi, thầm nghĩ chẳng phải một con Luyện Đan Miêu sao, hiện tại nó đang ở trong Nguyên Phủ luyện đến quên cả trời đất đây này, nếu ngươi nhìn thấy một màn kia, tuyệt đối ngất ngay tại chỗ.

"Tiêu Sắt huynh, ngươi có từng nghĩ, vì sao Tiêu Đường Đường lại mang Tham Thần đến cho ta hay không?"

"Hừ!" Phong Tiêu Sắt hừ lạnh, nếu không phải nơi này có Bán Thánh, Từ Tiểu Thụ ngươi đã đầu rơi xuống đất.

"Đây là ý của lão Bạch nha!" Từ Tiểu Thụ ngữ trọng tâm trường.

Lão Bạch?

Tất cả mọi người nghe thế sửng sốt.

Lý Phú Quý phản ứng đầu tiên, vội vàng nín cười cúi đầu.

Khóe mắt Phong Tiêu Sắt co quắp, có chút chần chờ nói: "Ngươi nói chính là là. . . Bạch Trụ cung chủ?"

"Ngoại trừ hắn, còn có thể là ai ai?" Từ Tiểu Thụ khịt mũi một tiếng, nói:

"Ngày đó ta cùng lão Bát, lão Bạch uống rượu, ngay trước mặt ta, lão Bát không chút mập mờ đưa ra đề nghị muốn hợp tác với Tuất Nguyệt Hôi Cung các ngươi."

"Lão Bạch không chịu, nói rằng mâu thuẫn nội bộ Tuất Nguyệt Hôi Cung còn chưa giải quyết, tạm thời không thể đối ngoại."

"Nhưng ta nhìn ra được, lão Bạch không chịu đáp ứng đề nghị của lão Bát, thật ra là vì nguyên nhân khác." Trong mắt Từ Tiểu Thụ hiện lên vẻ hồi ức, thổn thức nói.

Hắn mở miệng một tiếng "Lão Bạch", ngậm miệng một tiếng "Lão Bát", quả thực khiến cho tất cả mọi người nghe đến mơ mơ hồ hồ.

Phong Tiêu Sắt nghe đến một nửa mới hiểu ra, lão Bạch là Bạch Trụ cung chủ, lão Bát là Bát Tôn Am.

Từ Tiểu Thụ điên rồi?

Biên cố sự lại dám biên như thế?

Hắn còn uống rượu cùng Bát Tôn Am, Bạch Trụ cung chủ? Uống trong mơ à?!

"Nhận nguyền rủa, điểm bị động, +1."

"Nhận khinh bỉ, điểm bị động, +1."

Lý Phú Quý đưa tay nâng trán.

Thụ gia biên cố sự, vẫn không lọt tai như vậy, hoàn toàn không có chút tin cậy nào.

Nhưng Từ Tiểu Thụ tựa hồ không để ý tới chuyện này, hắn cười cười nhìn về phía Phong Tiêu Sắt, tiếp tục nói:

"Quá trình như thế nào không quan trọng."

"Quan trọng là Bạch Trụ cung chủ, tựa hồ rất sợ bị Bát Tôn Am lợi dụng!"

Phong Tiêu Sắt híp mắt lại, không mang theo tình cảm nói: "Chúng ta sẽ không hợp tác với Thánh Nô, điểm này, nội bộ chúng ta thống nhất ý kiến."

"Ngươi sai."

Từ Tiểu Thụ ý vị thâm trường nhìn y,"Sau lần uống rượu kia không bao lâu, bên trong Bạch Quật, Tiêu Đường Đường tiếp nhận nhiệm vụ Bạch Trụ cung chủ giao phó, tới tìm ta."

Lý Phú Quý đang cúi đầu nín cười đột nhiên cứng đờ.

Cảnh tượng này, những lời này, sao có cảm giác đã từng quen biết?

"Nhận hoài nghi, điểm bị động, +1."
Bình Luận (0)
Comment