Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ (Dịch Vip)

Chương 2079 - Chương 2079: Giá Trị Của Thụ Gia (4)

Chương 2079: Giá Trị Của Thụ Gia (4) Chương 2079: Giá Trị Của Thụ Gia (4)

Lỗ tai Phong Tiêu Sắt khẽ động.

Bên trong Tuất Nguyệt Hôi Cung, phái chủ chiến cùng phái bảo thủ bất hòa, Bạch Trụ cung chủ là người phái bảo thủ, tuy nói bình thường sẽ cân nhắc đại cục, nhưng ít nhiều sẽ có tư tâm.

Không phải tất cả mọi chuyện, Bạch Trụ cung chủ đều thẳng thắn nói cho đông đảo trưởng lão biết.

Ví dụ trực quan nhất chính là chuyện Tham Thần đại nhân mất tích, phái chủ chiến không ai biết được.

Đợi đến khi phát giác, Tham Thần đại nhân đã đi theo Tiêu Đường Đường, Tân Cô Cô, chạy tới Đông Vực xa xôi.

Từ Tiểu Thụ tìm hồi lâu, mới từ trong đống bảo tàng thế giới Nguyên Phủ, mò ra một tấm Khế Uớc Quỷ Thú.

Hắn lấy ra, đưa đến trước mặt Phong Tiêu Sắt.

"Đây là thành ý của ta, Tham Thần đại nhân của các ngươi, đến bây giờ ta vẫn chưa khế ước."

Ánh mắt Phong Tiêu Sắt rốt cuộc bình tĩnh lại, suy tư nói: "Ngươi đến cùng có ý gì?"

"Rất đơn giản."

"Bạch Trụ cung chủ nhìn trúng tài năng của ta, biết ta không cam chịu ở phía dưới Bát Tôn Am, muốn liên thủ với ta. . . hoặc là nói, muốn liên thủ với Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, hoàn thành mục đích của hắn.

"Ngươi?" Phong Tiêu Sắt kém chút bật cười.

"Ta!" Từ Tiểu Thụ bình tĩnh nhìn y, áo nghĩa trận đồ bỗng nhiên xuất hiện ở dưới chân, lấp lóe chói mắt.

Kiếm đạo bàn, Linh đạo bàn, Thuật đạo bàn.

Không nhiều, tam trọng áo nghĩa trận đồ vừa xuất hiện, toàn trường lập tức an tĩnh, chỉ còn lại tiếng hít thở thô trọng.

Từ Tiểu Thụ ngạo nghễ ưỡn ngực, ánh mắt bễ nghễ.

Giờ khắc này, Khí Thôn Sơn Hà bị hắn vận dụng đến cực hạn, thật một chút hương vị khinh thường quần hùng trong thiên hạ.

"Thời điểm Bát Tôn Am đến Thiên Tang Linh Cung, đã nhìn ra Từ Tiểu Thụ ta."

"Bạch Trụ cung chủ kém chút, lúc tại Bạch Quật, sau khi giao lưu, mới nhìn rõ ta."

"Hiện tại, Từ mỗ nhân sáng lấp lánh đứng trước mặt Phong Tiêu Sắt ngươi. . . mặc dù hai mắt ngươi sáng tỏ, thế nhưng trong mắt không bóng người."

"Ngươi muốn Từ mỗ làm đến mức nào, mới bằng lòng buông xuống tự phụ đáng thương, ngẩng đầu lên, nhìn thấy thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân đây?"

Biểu lộ trên mặt Lý Phú Quý đã hoàn toàn đọng lại, trong mắt tràn ngập rung động.

Chu Nhất Viên nhìn chằm chằm áo nghĩa trận đồ biến mất dưới chân Thụ gia, trong mắt thiêu đốt nhiệt hỏa.

Phong Tiêu Sắt nắm chặt kiếm trong tay, tâm tình vô cùng nặng nề.

Từ Tiểu Thụ nói ra những lời này, giống như lần đầu gặp mặt, bộ dáng đệ tử hoàn khố cuồng ngạo tự phụ, cao cao tại thượng.

Thế nhưng, sau khi lần nữa nhìn thấy tam trọng áo nghĩa trận đồ mình đã tận lực lãng quên, không biết nguyên lý thế nào.

Phong Tiêu Sắt không thể không nghĩ sâu xa.

Nhưng mà. . .

Suy nghĩ tỉ mỉ cực sợ!

Phong Tiêu Sắt bỗng nhiên phát hiện, Bạch Trụ cung chủ có khả năng thật coi trọng Từ Tiểu Thụ, tại thời điểm hắn còn nhỏ yếu!

Nếu lúc trước Từ Tiểu Thụ không dùng bộ dáng đệ tử hoàn khố đăng tràng, lưu lại cho mình ấn tượng ác liệt.

Khách quan mà nói.

Hắn còn trẻ như vậy, đã nắm giữ lực lượng tam trọng áo nghĩa, Cổ Kiếm Thuật cảnh giới thứ nhất, lưng tựa Thánh Nô, có được Bát Tự Lệnh, Bán Thánh đi theo. . .

Vừa mới đăng tràng, còn chưa có động tác gì, chỉ chơi đùa một chút, kết quả tiểu đội mình người chết, người chạy, người quy hàng.

Mục đích của hắn xem như hoàn thành!

Quan trọng là hai tên khốn kiếp quy hàng kia.

Đùng một cái biến mình thành kẻ cô đơn!

Tâm tình Phong Tiêu Sắt vô cùng nặng nề, y một mực kềm chế bản thân không suy nghĩ vấn đề này.

Nhưng Từ Tiểu Thụ bày ra tam trọng áo nghĩa trận đồ, nhắc đến Bạch Trụ cung chủ, nói đến phân lượng của hắn.

Phong Tiêu Sắt không thể tiếp tục coi thường.

Loại quỷ tài giống như Từ Tiểu Thụ, thật suy nghĩ tỉ mỉ, có thể không sợ được sao?

"Thụ gia muốn nói gì, hiện tại ta sẽ cẩn thận lắng nghe. . . xin lỗi, vừa rồi thần trí mơ hồ, ù tai hoa mắt, không nhìn rõ không nghe rõ." Phong Tiêu Sắt bỗng nhiên ôm quyền hạ thấp người, khôi phục lý trí, lập tức buông xuống tư thái.

Bỏ qua sự tự ngạo, người thanh niên này, đáng để phái chủ chiến đi kết giao.

Huống chi, tuổi nhỏ như vậy, đã có được thành tựu như thế. . .

Phong Tiêu Sắt thử thay mình vào, phát hiện nếu như mình là Từ Tiểu Thụ, chỉ sợ còn cuồng hơn cả hắn, thậm chí không chút thu liễm.

Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết!

Bán Thánh nơi tay, có Thánh Nô làm chỗ dựa, mặc kệ ngươi là Tuất Nguyệt Hôi Cung, hậu nhân Phong gia, hiện tại làm thịt, sau này Từ Tiểu Thụ ta vẫn có thể đứng vững gót chân, không sợ bất luận kẻ nào trong thiên hạ!

Đường đường đệ nhất thế lực hắc ám, còn cần cho người khác mặt mũi? Dưới tình huống như vậy, có thể cho mình một chút mặt mũi, đã rất hiếm thấy!

Sau khi Phong Tiêu Sắt thử thay mình vào, bị kinh đến mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hiện tại mình còn sống, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.

Từ Tiểu Thụ nói không sai, Tuất Nguyệt Hôi Cung cùng Thánh Nô, từ trước đến nay không phải kẻ thù!

"Tình huống thế nào. . ."

Mộc Tử Tịch đứng phía sau vuốt vuốt Hàn gia, kinh ngạc nhìn Phong Tiêu Sắt cao ngạo bỗng nhiên dịu dàng ngoan ngoãn giống như tiểu bạch chồn, không khỏi vụng trộm liếc nhìn Từ Tiểu Thụ.

Thật lợi hại. . .

Bất quá lúc trước, Thụ bảo tựa hồ không có áo nghĩa trận đồ đi?

Làm sao biến mất một thoáng, sau khi đột phá Vương Tọa trở về, cái gì cũng biết?

Thật thần kỳ!

Từ Tiểu Thụ thấy Phong Tiêu Sắt rốt cuộc từ bỏ cao ngạo, biến thành một người bình thường.

Hắn biết, mình đã thành công.

Bát Tôn Am từng nói qua, tuổi trẻ phải khinh cuồng.

Có vốn liếng cùng lực lượng, phải thả ra toàn bộ!

Lúc trước Từ Tiểu Thụ một mực thu liễm, là vì hắn gặp phải quá nhiều đại nhân vật, thả ra sẽ chết.

Hiện tại không giống.

Lúc này, chiến lực của hắn giữ gốc Thái Hư phổ thông, ở trên đại lục ngũ vực đã có quyền nói chuyện, quyền tự chủ nhất định.

Nếu muốn chân chính tổ kiến Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, chỉ dựa vào âm mưu quỷ kế cùng hạ độc thủ là không đủ.

Mà còn phải có chiêu bài!

Chiêu bài phải lớn giống như ba chữ "Bát Tôn Am", vừa nhắc đến, liền có thể khiến người quỳ xuống thần phục.

Thời điểm có được chiêu bài lớn như thế, hoặc là nói tín ngưỡng như vậy.

Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu thậm chí không cần tìm người, người, sẽ tự động tìm tới Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu!

Ai có thể trở thành chiêu bài, thậm chí tín ngưỡng của Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu?

Bán Thánh thôi vẫn chưa đủ!

Mà còn cần có một người trẻ tuổi tiềm lực lớn lao, cái gì cũng biết, thiên phú mạnh hơn cả Bát Tôn Am năm đó, tên là. . . Từ Tiểu Thụ.

Như thế liền có thể!

Từ Tiểu Thụ nhìn Phong Tiêu Sắt, trầm tĩnh nói:

"Bạch Trụ cung chủ sợ Bát Tôn Am, bởi vì Bát Tôn Am thanh danh tại ngoại, y sợ bị lợi dụng, sợ bị làm vũ khí sử dụng, ta có thể hiểu được."

"Y tới tìm ta, muốn kết minh với Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu, chính là vì nhìn trúng tiềm lực tương lai, chuyện này ta có thể hiểu được."

"Nhưng ta sẽ không vì thế mà buộc chặt "Tham Thần đại nhân" của các ngươi vào thuyền, bởi vì Tuất Nguyệt Hôi Cung, ta chỉ mới tiếp xúc một nửa."

"Một nửa còn lại, là các ngươi, là người phái chủ chiến." Từ Tiểu Thụ thu hồi Khế Uớc Quỷ Thú, sau khi hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người lên trên người mình mới tiếp tục nói:

"Ta cũng muốn cùng phái chủ chiến các ngươi làm một cuộc làm ăn, thẻ đánh bạc chính là Từ Tiểu Thụ ta!"

"Giá trị của ta bao nhiên. . . là lớn hơn trời, hay nhỏ hơn bụi, tự các ngươi suy tính."

"Nhưng Bạch Trụ cung chủ dám đặt cược vào ta, ta không tin phái chủ chiến các ngươi không có dũng khí này."

Ngừng tạm, Từ Tiểu Thụ cười mỉm đánh giá toàn trường, cao giọng nói:

"Bạch Trụ cung chủ đang tìm một khả năng, y đầu tiên là người của Tuất Nguyệt Hôi Cung, sau đó mới là người phái bảo thủ."

"Y không phải kẻ thù của phái chủ chiến, y chỉ muốn tìm một loại phương thức ôn hòa, kéo dài lý niệm Tuất Nguyệt Hôi Cung các ngươi. . . lý niệm kia là gì, ta hẳn không cần nhiều lời."

"Bát Tôn Am là một loại khả năng, nhưng thanh kiếm kia rất bén, rất khó để người khác sử dụng."

"Nhưng ta thì khác, ta vẫn còn đang trong vỏ kiếm."

"Tuất Nguyệt Hôi Cung các ngươi suy nghĩ, lựa chọn, phương hướng, đồng dạng là sự tình Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu đang cân nhắc, bởi vì hiện tại ta còn thiếu khuyết hỏa hầu, cần trợ giúp."

"Đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi cùng dệt hoa trên gấm, hoàn toàn khác biệt, ta tự tin Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu có thể tựa lưng Thánh Nô trưởng thành."

"Hiện tại, ta đang cho phái chủ chiến các ngươi cơ hội nhập bọn, liệu các ngươi có muốn người minh hữu này hay không!"
Bình Luận (0)
Comment