CHƯƠNG 1036
ĐỀU LÀ BỞI VÌ PHONG MA HUYẾT MẠCH
Ở dưới yêu cầu mãnh liệt, Diệp Quan lại uống thêm một chai rượu
hắn không có tu vi, tự nhiên không thể chống lại, hiện tại cả người đã phơi phới, mặt càng là đỏ kè
Từ Chân lại mở thêm mấy chai rượu, vào lúc nhìn thấy Diệp Quan đã hoàn toàn say mới dừng lại
Diệp Quan nằm trên mặt đất, toàn thân cảm thấy khô nóng, chẳng qua, hắn hắn vẫn còn tỉnh táo, không có cởi quần áo
Lúc này, Từ Chân lấy giấy và bút ra, nàng thuận thế nằm bên cạnh Diệp Quan, hì hì cười một tiếng:
- Bây giờ ta sẽ hỏi
Diệp Quan mơ mơ màng màng nói:
- Hỏi đi!
Từ Chân hỏi:
- Trong lần đầu tiên, ngươi kiên trì được bao lâu?
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ…
Cứ như vậy, một người hỏi, một người đáp
Đương nhiên, tiến độ không được suôn sẻ cho lắm, bởi vì tiêu chuẩn của vấn đề Từ Chân hỏi thật sự rất lớn
Cũng chông phải hắn có suy nghĩ không đứng đắn, chủ yếu là, tiêu chuẩn thật sự quá lớn, hắn cũng ngượng ngùng
Vẻ mặt của Từ Chân lại là tự nhiên, theo quan điểm của nàng, đây chẳng qua là một loại phương thức sinh sôi, Diệp Quan cùng với Từ Thụ đều là người một nhà, bởi vậy, mọi người thảo luận một chút, không có cái gì là không được
Mà nàng cũng có chút bất mãn, bởi vì tên tiểu tử này hết sức không buông thả!
Thế là, nàng lại rót một chút rượu cho Diệp Quan
Mà vào giờ khắc này, Diệp Quan đã triệt để say
Lần này, Từ Chân ghi chép một cách nhanh chóng
Rất nhanh, đến đêm khuya, mà vào giờ khắc này, Từ Chân đã ghi chép mấy chục trang
Từ Chân còn muốn hỏi cái gì, Diệp Quan đột nhiên bắt lấy tay nàng, chau mày:
- Chân tỷ…… đầu…. đau
Từ Chân đặt bút xuống, nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của hắn:
- Như vậy hãy nghỉ ngơi thật tốt
Diệp Quan nói khẽ:
- Ừm
Từ Chân xoay người, nằm nằm ở bên cạnh Diệp Quan, nhìn những gì mình đã ghi chép lại, khóe miệng hơi hơi nhấc lên, phi thường hài lòng
Có những cảm thụ chân thực này, lúc nàng viết sẽ có nhiều địa phương để tham khảo, nội dung cốt truyện viết ra cũng sẽ gần với thực tế hơn
Rất tốt!
Nàng rất hài lòng
Mà ghi chép lâu như vậy, nàng cũng có chút buồn ngủ, vừa định ngủ thì một bàn tay đột nhiên ôm lấy eo nàng
Từ Chân quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, mặt Diệp Quan đỏ giống táo tàu, chau mày, giống như là có chút không thoải mái
Từ Chân chợt cảm thấy có chút băn khoăn vì đã ép hắn uống quá nhiều
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên mở miệng:
- Chân tỷ, Từ Nhu quá xấu rồi
Từ Chân trừng mắt nhìn:
- Từ Nhu?
Diệp Quan gật đầu:
- Nàng rất am hiểu tính kế người
Từ Chân lập tức hứng thú:
- Nàng tính kế ngươi thế nào?
Diệp Quan lập tức hăng hái, kể lại mọi chuyện cần thiết
Nghe Diệp Quan nói xong, Từ Chân lại là trầm mặc. Chẳng lẽ Từ Nhu….
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ngươi tại sao không nói chuyện? A đúng rồi…. ngươi cùng với nàng là cùng một bọn
Từ Chân lắc đầu cười một tiếng:
- Lần sau gặp được nàng, ta sẽ đánh nàng một trận, thế nào?
Diệp Quan đột nhiên mở hai mắt ra:
- Thật chứ?
Từ Chân gật đầu:
- Thật
Diệp Quan nhìn Từ Chân gần trong gang tấc, không nói gì
Hắn vào giờ phút này cách Từ Chân rất gần, bởi vì Từ Chân vừa mới tắm trước đó, bởi vậy, hiện tại có thể ngửi thấy rõ ràng mùi thơm trên người nàng, loại mùi thơm này không chỉ là hương thơm của sữa tắm, mà còn có hương thơm cơ thể
Mà vào giờ khắc này, tay của hắn vẫn còn đang ôm eo Từ Chân, mặc dù bị ngăn cách bởi áo choàng tắm, nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sự mềm mại dưới lớp áo choàng tắm
Diệp Quan hô hấp đột nhiên trở nên có chút gấp rút, mà bởi vì duyên cớ rượu, vào giờ phút này toàn thân hắn càng là có chút khô nóng
Từ Chân khép hờ hai mắt, như thể đã chìm vào giấc ngủ
Diệp Quan đột nhiên thu lại bàn tay đang ôm lấy vòng eo thon thả của Từ Chân, sau đó nhẹ nhàng bế Từ Chân lên, cuối cùng bế nàng lên giường đắp chăn bông, sau khi làm xong những thứ này, hắn trực tiếp rời khỏi phòng
Không thể ở lại đây lâu hơn!
Hàng phục nội tâm?
Trò đùa quốc tế!
Hắn cũng có thể hàng phục nội tâm, nhưng không nhất định có thể hàng phục được thân thể của chính mình, đặc biệt là Phong Ma huyết mạch, hắn cảm thấy, chính mình thỉnh thoảng có chút ý nghĩ không trong sáng, đều là bởi vì Phong Ma huyết mạch này!
Phong Ma huyết mạch: "…"
Vào một khắc Diệp Quan rời phòng, Từ Chân nằm ở trên giường chậm rãi mở hai mắt ra, sau một lúc lâu, nàng lắc đầu cười một tiếng:
- Tiểu gia hỏa…
…
Đi xuống lầu, gió mát ban đêm làm cho Diệp Quan thanh tỉnh một chút, nhưng bước chân vẫn còn có chút phù phiếm, không chỉ như thế, đầu cũng còn có chút đau
Rượu kia, quá mạnh
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, cuối cùng, hắn bước đến chiếc ghế đá bên đường ngồi xuống
Chấp niệm!
Chấp niệm mà Từ Chân nói với hắn trước đó, đối với hắn mà nói, giống như một sự khai sáng