CHƯƠNG 1056
VIÊM HOÀNG HUYẾT MẠCH
Diệp Quan cười nói:
- Thật xinh đẹp!
Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quan:
- Thật sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Thật
Hiên Viên Lăng hơi hơi nhấc khóe miệng lên, nổi lên một nụ cười khó mà nhận ra
Diệp Quan lại nói:
- Xinh đẹp như vậy, vì sao phải đeo mạng che mặt?
Hiên Viên Lăng nói:
- Sợ phiền toái
Diệp Quan khẽ gật đầu, cười nói:
- Cũng đúng, đẹp như vậy, nhất định sẽ thu hút vô số nam nhân theo đuổi
Hiên Viên Lăng nói:
- Ta sau khi trưởng thành, ngươi là người đầu tiên nhìn thấy bộ dạng thật của ta
Diệp Quan sửng sốt
Hiên Viên Lăng nhìn Diệp Quan:
- Một ngày nào đó, ngươi sẽ rời khỏi địa cầu, đúng không?
Diệp Quan gật đầu:
- Hẳn là sắp rồi
Hiên Viên Lăng nhướng mày, sau khi yên lặng một lúc lâu, nàng lại ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi…có thể ở lại địa cầu không?
Diệp Quan lắc đầu
Nơi này tuy tốt, thế nhưng, hắn vẫn luôn không thể ở lại nơi này mãi mãi
gánh nặng Quan Huyền vũ trụ, vẫn phải do hắn gánh vác
Nhìn thấy Diệp Quan lắc đầu, Hiên Viên Lăng nắm chặt hai tay, nàng nhìn Diệp Quan:
- Như vậy…Tô Tử phải làm sao bây giờ? Ngươi muốn đưa nàng đi?
Tô Tử!
Diệp Quan yên lặng
Hiên Viên Lăng nói:
- Ngươi đừng nói là ngươi không biết nàng thích ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Biết
Hiên Viên Lăng chăm chú nhìn Diệp Quan:
- Cho nên, ngươi sẽ đưa nàng đi?
Diệp Quan im lặng không nói
Hiên Viên Lăng có chút tức giận:
- Ngươi chẳng lẽ muốn bội tình bạc nghĩa? Nàng thích ngươi như vậy, ngươi nếu như cứ như vậy rời khỏi, ngươi có nghĩ tới nàng sẽ như thế nào hay không?
Diệp Quan cười cười, không nói gì, hắn nắm tay Hiên Viên Lăng để vào trong chăn, sau đó nói:
- Cả ngày hôm nay, ngươi cũng đã mệt mỏi, hãy nghỉ ngơi cho thật tốt
Nói xong, hắn liền muốn đứng dậy rời đi
Hiên Viên Lăng đột nhiên bắt lại tay hắn, nàng nhìn Diệp Quan:
- Ta muốn biết vài điều về quá khứ của ngươi
Diệp Quan không nói gì
Hiên Viên Lăng hỏi:
- Không thể nói?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta sợ ngươi không tin!
Hiên Viên Lăng nói:
- Ngươi nói xem!
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ta đã từng ăn thịt rồng, hơn nữa, còn từng ăn không ít
Hiên Viên Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Còn nữa không?
Diệp Quan mỉm cười:
- Vì sao ngươi muốn biết về quá khứ của ta?
Hiên Viên Lăng sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Chính là muốn biết
Diệp Quan cười nói:
- Chờ sau khi ta khôi phục thực lực, sẽ nói cho ngươi biết, được không?
Hiên Viên Lăng nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Cũng có thể. Thế nhưng, ngươi sẽ rời đi không từ biệt sao?
Diệp Quan lắc đầu:
- Sẽ không
Hiên Viên Lăng gật đầu:
- Được!
Diệp Quan đột nhiên xuất ra Hiên Viên kiếm, sau một khắc, Hiên Viên kiếm hơi hơi rung động lên, cùng lúc đó, trong cơ thể hắn, cỗ lực lượng huyết mạch thần bí kia đột nhiên bắt đầu xao động
vẻ mặt của Diệp Quan nghiêm túc, liền vội vàng thu kiếm vào, hắn nhìn về phía Hiên Viên Lăng:
- Lăng cô nương, ta có một chuyện muốn hỏi ngươi, chuyện này rất trọng yếu đối với ta
Hiên Viên Lăng có chút hiếu kỳ:
- Chuyện gì?
Diệp Quan nói:
- Lực lượng huyết mạch!
mặt của Hiên Viên Lăng trong nháy mắt liền đỏ lên
nhìn thấy vẻ mặt của Hiên Viên Lăng, Diệp Quan cười khổ:
- Lăng cô nương, trong cơ thể ta cũng có một loại lực lượng huyết mạch thần bí, mà vào lúc ta tới nơi này, lực lượng huyết mạch của ta liền bắt đầu xao động, đặc biệt là lúc ta cầm thanh kiếm này, ta cảm thấy, lực lượng huyết mạch của ta muốn triệt để thức tỉnh
Hiên Viên Lăng nhíu mày:
- Ngươi cũng có lực lượng huyết mạch?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy, hơn nữa, ta cảm thấy, cùng với lực lượng huyết mạch trong cơ thể ngươi có khả năng có quan hệ
Hiên Viên Lăng trực tiếp ngồi dậy:
- Ngươi có thể cho ta xem một chút lực lượng huyết mạch của ngươi không?
Diệp Quan gật đầu, hắn xuất ra Hiên Viên kiếm, chỉ một thoáng, cỗ lực lượng huyết mạch trong cơ thể hắn kia xao động một lần nữa
Diệp Quan dùng tay trái cầm tay Hiên Viên Lăng, sau đó để cho cỗ lực lượng huyết mạch của mình kia lan tràn đến trên người Hiên Viên Lăng
Đột nhiên, Hiên Viên Lăng bỗng nhiên co rụt đồng tử lại:
- Ngươi…ngươi…
Diệp Quan hỏi:
- Làm sao?
mặt mũi của Hiên Viên Lăng tràn đầy khó có thể tin:
- Viêm Hoàng huyết mạch! Ngươi lại có Viêm Hoàng huyết mạch! Hơn nữa, còn thuần khiết như thế…chuyện này sao có thể…
Diệp Quan nhíu mày:
- Viêm Hoàng huyết mạch?
Hiên Viên Lăng nhìn chằm chằm Diệp Quan, trong đôi mắt đẹp vẫn như cũ là khó có thể tin:
- Làm sao có thể…ngươi căn bản không phải người địa cầu, làm sao có thể có Viêm Hoàng huyết mạch, ngươi…
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Mẫu thân của ta là người địa cầu!
Hiên Viên Lăng ngạc nhiên:
- Mẫu thân ngươi là người địa cầu?
Diệp Quan gật đầu
Hiên Viên Lăng nói khẽ:
- Khó trách…
Nói xong, nàng đột nhiên bắt lấy hai tay Diệp Quan, hưng phấn nói:
- Ngươi cũng có Viêm Hoàng huyết mạch, hơn nữa, Viêm Hoàng huyết mạch của ngươi vô cùng thuần khiết, đã thức tỉnh ít nhất chín thành!