CHƯƠNG 1057
ĐỪNG…
Diệp Quan nói:
- Ngươi cũng có Viêm Hoàng huyết mạch?
Hiên Viên Lăng gật đầu:
- Đúng vậy, ta cũng có Viêm Hoàng huyết mạch!
Diệp Quan sửng sốt:
- Chúng ta là huynh muội?
Hiên Viên Lăng đầu tiên là sững sờ, sau đó gõ đầu hắn một cái, nổi giận nói:
- Ngươi suy nghĩ loạn gì thế, phàm là người Hoa Hạ, đều có Viêm Hoàng huyết mạch
Diệp Quan nghi hoặc:
- Có ý tứ gì?
Hiên Viên Lăng cười giải thích nói:
- Tại Hoa Hạ, mọi người đều là con cháu của Viêm Hoàng, chẳng qua, chân chính có thể thức tỉnh Viêm Hoàng huyết mạch, vô cùng vô cùng ít, đặc biệt là sau khi địa cầu tiến vào thời kì đê võ, đã ít lại càng ít. Cho dù là Hiên Viên tộc chúng ta, có thể thức tỉnh Viêm Hoàng huyết mạch, cũng là phi thường ít
Nói đến đây, nàng dừng một chút, lại nói:
- Hơn nữa, trải qua vô số năm sinh sôi, Viêm Hoàng huyết mạch của mỗi người đều đã khác biệt, bởi vì đây chỉ là một loại lực lượng các vị tổ tiên nhân loại lưu lại, ngươi có thể xưng nó là Viêm Hoàng huyết mạch, cũng có thể xưng nó là Biệt Đích huyết mạch, liền giống Hiên Viên tộc chúng ta, chúng ta bây giờ xưng nó là Hiên Viên huyết mạch, mà không phải là Viêm Hoàng huyết mạch
Diệp Quan nói khẽ:
- Thì ra là thế…
Hiên Viên Lăng cười nói:
- Hoá ra, ngươi cũng là người địa cầu, khó trách kiếm này sẽ thần phục ngươi!
Diệp Quan cười cười, không nói gì
Mẫu thân hắn Tần Quan là người địa cầu, hắn tự nhiên cũng được tính là nửa người địa cầu
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan nói:
- Có khả năng nhìn huyết mạch của ngươi không?
Câu này vừa được nói ra, mặt Hiên Viên Lăng trong nháy mắt liền lại đỏ lên, nàng nổi giận trừng mắt liếc Diệp Quan
Diệp Quan cười khổ
Xem huyết mạch một thoáng…tại sao lại là loại vẻ mặt này?
Hiên Viên Lăng đột nhiên thấp giọng nói:
- Ngươi thật muốn nhìn một chút?
Diệp Quan không có suy nghĩ nhiều, gật đầu
Hiên Viên Lăng đột nhiên lôi kéo Diệp Quan lên giường, nàng đè Diệp Quan xuống giường, mặt đỏ giống ráng mây
Diệp Quan lập tức có chút khẩn trương
mẹ nó?
ta chỉ là muốn nhìn huyết mạch của ngươi, ngươi…lại thèm thân thể ta??
sau khi đè Diệp Quan xuống giường, Hiên Viên Lăng hít vào một hơi thật sâu, giống như là làm quyết định gì, rất nhanh, nàng nắm chặt hai tay, trong chốc lát, huyết mạch trong cơ thể nàng trực tiếp sôi trào lên
Mà trong phút chốc, quần áo trên người nàng trực tiếp hóa thành tro tàn!
Oanh!
Đầu óc Diệp Quan trống rỗng!
Hắn hiện tại đã biết rõ vì sao chính mình nhắc đến nhìn huyết mạch của nàng, nàng liền xấu hổ không thôi
hoá ra là dạng này!
Diệp Quan kéo chăn bông bên cạnh lên, định đắp cho Hiên Viên Lăng, nhưng vào lúc này, Hiên Viên Lăng đột nhiên bò xuống đè lên người hắn, run rẩy nói:
- Đừng động, cẩn thận cảm thụ
Nói xong, trên người nàng đột nhiên tràn ngập ra một cỗ lực lượng rất nhỏ
Lực lượng huyết mạch!
Diệp Quan cảm thụ được cỗ lực lượng huyết mạch kia, rất nhanh, hắn phát hiện ra, như Hiên Viên Lăng nói, lực lượng huyết mạch của hai người bọn họ, hoàn toàn khác biệt, hơn nữa, nàng yếu hơn rất nhiều
Lúc này, Hiên Viên Lăng đột nhiên ghé vào bên tai hắn run rẩy nói:
- Cảm nhận được không?
Không chỉ âm thanh run rẩy, ngay cả thân thể cũng đều có chút run rẩy
Diệp Quan không có đẩy nàng ra, mà là kéo chăn bông đắp cho cả hai người, hắn do dự một chút, sau đó hai tay vòng lấy eo Hiên Viên Lăng, cảm nhận sự mềm mại trong tay, hắn không nhịn được trong lòng rung động
Mà vào giờ khắc này, Hiên Viên Lăng càng khẩn trương hơn
Nàng xấu hổ vùi đầu ở bên cạnh đầu Diệp Quan, căn bản không dám nhìn hắn
Diệp Quan không nhịn được đưa tay trượt xuống eo, đi thẳng tới…
thân thể của Hiên Viên Lăng càng ngày càng run rẩy:
- Đừng…
Câu nói này, làm cho Diệp Quan thanh tỉnh lại trong nháy mắt
Chính mình đang làm cái gì?
Diệp Quan đặt Hiên Viên Lăng sang bên cạnh, sau đó đắp kín mền cho nàng, tiếp theo, hắn rời giường đi thẳng vào phòng tắm, sau khi dội nước lạnh, đầu hắn đột nhiên trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều
Diệp Quan nhìn mình trong gương, tự giễu cười một tiếng
Không có tu vi, chính mình thậm chí ngay cả dục niệm trong lòng cũng đều áp chế không nổi
Không thể không nói, chính mình thật sự quá thất bại
Không có tu vi áp chế, tâm cảnh của mình, giống như cũng chỉ như thế!!
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, không thể không nói, lần này tới đến Hệ Ngân Hà, sau khi tu vi bị áp chế, hắn bại lộ quá nhiều vấn đề của bản thân!
Không chỉ tạp niệm của bản thân quá nhiều, tâm cảnh cũng có vấn đề!
Diệp Quan hít vào một hơi thật sâu, sau đó xoay người lại đi vào trong phòng, Hiên Viên Lăng còn nằm trên giường, vào lúc nhìn thấy Diệp Quan đi ra, nàng ngẩn người tại chỗ
Diệp Quan chân thành nói:
- Lăng cô nương, chuyện vừa rồi, rất xin lỗi
Nói xong, hắn xuất ra Hiên Viên kiếm để ở trên mặt bàn một bên:
- Kiếm này chính là chí bảo của Hiên Viên tộc, ta không có mặt mũi nào lấy đi, hiện tại trả lại cho Hiên Viên tộc
Nói xong, hắn quay người rời đi
Chờ Diệp Quan sau khi rời đi, Hiên Viên Lăng nhìn Hiên Viên kiếm trước mắt, trong lòng trống rỗng
…