CHƯƠNG 1067
CÁI GIÁ PHẢI TRẢ KHI TRANG BỨC
Diệp Quan nhìn thoáng qua mọi người hóa đá, không nói nhảm câu nào, hắn bắt kiếm quyết, kiếm chĩa ở giữa trán Sở Hiên đột nhiên bay ngược hạ xuống ở trước mặt hắn, sau một khắc, hắn trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời, cuối cùng lượn một vòng 360 độ trên không trung, lúc này mới giống như một đạo lưu tinh nghênh ngang rời đi, tan biến ở trong trời đêm
Tại cửa học viện, đám người Sở Hiên trực tiếp phát mộng
Kiếm Tiên!
Đây là Kiếm Tiên…
Mọi người ngơ ngác nhìn đuôi khói đạo kiếm quang kia lưu lại…thật lâu không lên tiếng
Ở một bên khác
Diệp Quan vội vàng ngự kiếm hạ xuống mặt đất, vừa hạ xuống, sắc mặt của hắn chính là trở nên có chút tái nhợt
Tiêu hao quá lớn!
Có chút suy yếu!
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, cái giá phải trả khi trang bức, có chút lớn
Sau khi khôi phục một chút, Diệp Quan đi vào chung cư của Từ Chân, đi đến trước của phòng, lần này, hắn không có trực tiếp đi vào, mà là gõ cửa một cái
Cửa đột nhiên mở ra, Từ Chân xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, lúc này Từ Chân mặc một chiếc váy ngủ, dung nhan tuyệt mỹ, dáng người khêu gợi kia, vô cùng hương diễm
Diệp Quan đột nhiên cảm thấy trong người có một ngọn lửa bốc lên!
Trong lòng Diệp Quan giật mình, không nhịn được giận mắng:
- Phong Ma huyết mạch đáng chết này, quá không thuần khiết…
Phong Ma huyết mạch:???
Sau khi vào phòng, Từ Chân trực tiếp kéo Diệp Quan đến trước bàn sách, sau đó đặt một chồng bản thảo ở trước mặt hắn, cười nói:
- Giúp ta tìm lỗi chính tả
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Nói xong, ánh mắt của hắn rơi lên trên những bản thảo kia
Từ Chân nhìn thoáng qua Diệp Quan, mỉm cười, sau đó ngồi sang một bên tiếp tục viết
Cứ như vậy, một người viết, một người soát
Bất tri bất giác, đã đến đêm khuya, làm Diệp Quan sau khi soát xong hết thảy bản thảo, phát hiện ra Từ Chân nằm ngủ gật trên bàn sách
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, hắn đặt bản thảo xuống, nhẹ nhàng bế Từ Chân lên, sau đó đi đến bên giường, lúc đang muốn đặt xuống, Từ Chân đột nhiên chậm rãi mở hai mắt ra
Diệp Quan hơi ngẩn ra, lập tức cười cười, sau đó đặt nàng lên giường
Hắn không có nằm ở trên giường, mà là đi sang một bên ngồi xuống, sau đó nói:
- Chân tỷ, ngày mai chúng ta sẽ đi nơi nào?
Từ Chân cười nói:
- Ngày mai ngươi sẽ biết
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được!
Từ Chân đột nhiên nói:
- Sớm đi nghỉ ngơi đi!
Diệp Quan gật đầu
Từ Chân mỉm cười nói:
- Ngươi muốn nghỉ ngơi ở trên ghế sao?
Diệp Quan do dự một chút, sau đó đứng dậy chậm rãi đi đến trên giường, không thể không nói, hắn vẫn còn có chút khẩn trương
Chính mình là một người chính trực, thế nhưng Phong Ma huyết mạch gây chuyện, luôn khiến cho tư tưởng của mình trở nên không thuần khiết
Phong Ma huyết mạch: "…".
Từ Chân đột nhiên kéo tay Diệp Quan, sau đó gối lên bả vai hắn, vòng tay ôm lấy hắn, dường như cảm nhận được cái gì, nàng đột nhiên nhẹ nhàng vỗ vỗ lồng ngực của Diệp Quan:
- Không nên suy nghĩ bậy bạ, ta thế nhưng là phi thường tin tưởng nhân phẩm của ngươi
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Từ Chân nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong mắt lóe lên một tia ánh sáng giảo hoạt, nàng ôm thật chặt Diệp Quan, chậm rãi nhắm hai mắt lại
Diệp Quan thở dài trong lòng
Trước đó lúc uống say, hắn còn thật sự không có nghĩ nhiều như vậy, hơn nữa, mượn chếnh choáng, thật sự làm chút gì đó, cũng còn có thể nói được
Nhưng bây giờ không có uống rượu!
Không thể không nói, hiện tại đối với hắn mà nói, chính là một loại dày vò
Qua rất lâu, Từ Chân trong ngực đột nhiên cử động, cả thân thể đều dựa ở trên người hắn
Từ Chân không có một chút phòng bị nào đối với hắn, hai tay ôm thật chặt eo của hắn, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt
Nhìn Từ Chân trước mắt, lòng Diệp Quan đột nhiên trở nên bình tĩnh trở lại, ngọn lửa không hiểu trong cơ thể kia cũng dần dần chìm xuống
Diệp Quan dùng tay phải nắm thật chặt bả vai của Từ Chân, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại, chậm rãi thiếp đi
Cứ như vậy, hai người ôm nhau ngủ
Một đêm trôi qua
lúc trời tờ mờ sáng, Từ Chân trong ngực Diệp Quan đột nhiên chậm rãi mở mắt, mà vào giờ khắc này, cả người nàng đều dựa ở trên người Diệp Quan, không chỉ như thế, chân của nàng còn trực tiếp khoác lên trên hai chân của Diệp Quan
Nhìn thấy một màn này, mặt Từ Chân hơi đỏ lên, nhưng thoáng qua liền khôi phục như thường, nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Quan, nhìn Diệp Quan gần trong gang tấc, trên mặt nàng nổi lên một nụ cười xúc động lòng người
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn Từ Chân cười, hắn mỉm cười:
- Cười cái gì?
Từ Chân lắc đầu:
- Ta cũng không biết
Diệp Quan sửng sốt
Từ Chân nói khẽ:
- Cho tới nay, ngoại trừ các nàng Tiểu Nhu, ta chưa từng thân cận với bất kỳ người nào như thế…ngươi là người thứ nhất
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ngươi thích ta sao?
Đơn giản, trực tiếp!
Từ Chân ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan, không nói gì