CHƯƠNG 1068
XEM NHƯ KHÔNG AI NỢ AI
Diệp Quan cười nói:
- Đối với ngươi mà nói, kỳ thật phương diện tình yêu, hẳn là cũng không phải rất trọng yếu đúng không? Hoặc là nói, ngươi căn bản cũng không có nghĩ về phương diện này. Ngươi ở cùng với ta, ngươi khả năng không chán ghét ta, cảm thấy bên người có thêm một người ngủ cùng, loại cảm giác này rất tốt, nhưng cũng là chỉ thế thôi, đúng không?
Từ Chân mỉm cười, không nói gì
Diệp Quan nói khẽ:
- Ta nói đúng không?
Từ Chân gật đầu
trong lòng Diệp Quan phức tạp
Hắn cho tới bây giờ đều không có cho rằng nữ nhân trước mắt này là ưa thích hắn, cho dù bọn họ lại thân mật hơn, hắn cũng chưa từng nghĩ như vậy
Bởi vì hắn biết rõ, nữ nhân này thế nhưng là có một nửa thần tính
Đến cảnh giới như nàng, nàng đối đãi với hết thảy thế gian, bao quát cả tình cảm, khẳng định đều là khác biệt cùng với người thường
Liền có chút giống cô cô váy trắng, ngoại trừ cha già, nàng xem tất cả mọi người đều là sâu kiến
Thần tính
Hết sức đáng sợ
Một người, nếu đã từng dùng một kiếm táng diệt hơn trăm triệu sinh linh, như vậy, ở trong mắt nàng, sinh mệnh bình thường còn trân quý sao?
nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Quan thở dài
Hắn hết sức hâm mộ cha già, bởi vì ông ta có thể làm cho cô cô váy trắng giữ lại một tia nhân tính còn sót lại, đồng dạng, cô cô váy trắng cũng hết sức may mắn, bởi vì thế gian còn có người có thể để cho nàng giữ lại một tia nhân tính
Mà đúng lúc này, Từ Chân đột nhiên hỏi:
- Vậy ngươi thích ta không?
Diệp Quan gật đầu
Không có chút do dự nào
Từ Chân trừng mắt nhìn:
- Vì sao?
Diệp Quan cúi người hôn nhẹ lên tóc nàng, sau đó nói:
- Không biết
Từ Chân nhìn Diệp Quan, không nói lời nào
Diệp Quan cười nói:
- Đối với chuyện ta thích ngươi này, ngươi thấy thế nào?
Từ Chân suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Nếu như ta thích ngươi, vậy chúng ta phải đổi giường lớn hơn mới được
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Từ Chân chân thành nói:
- Giường quá nhỏ, các nàng Tiểu Nhu không có chỗ ngủ
biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Từ Chân hơi nhấc khóe miệng lên:
- Có nghĩ tới việc cùng ngủ trên một chiếc giường lớn không?
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Ta nói thích ngươi, theo ý của ngươi, có phải hay không một kiện sự tình rất ngây thơ?
Từ Chân mỉm cười, không nói gì
Diệp Quan cười nói:
- Không nói những thứ này. Hiện tại có thể nói chúng ta sẽ đi nơi nào không?
Từ Chân ngồi dậy, nàng duỗi cái lưng mệt mỏi, cười nói:
- Ta đi nấu mì cho ngươi
Nói xong, nàng đi xuống giường, đi về phía phòng bếp
Diệp Quan đi theo, hắn phát hiện ra, Từ Chân nấu mì rất đơn giản, xé túi ra, đặt ở trong chén, sau đó đổ nước sôi vào, sau ba phút, là có thể bắt đầu ăn
Hiện tại hắn đã hiểu tại sao thứ này lại có tên là mì ăn liền…thật sự là ngâm một thoáng liền có thể ăn
Sau khi ngâm xong, Từ Chân bưng hai bát mì đến trước mặt Diệp Quan, cười nói:
- Nếm thử thủ nghệ của ta
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, không nói gì, hắn trực tiếp bắt đầu ăn
Không thể không nói, mì này ăn rất không tồi, chua chua cay cay, ăn rất ngon
Từ Chân đột nhiên nhìn về phía sau lưng Diệp Quan, sau lưng hắn, có một nữ tử đứng đấy, người tới, chính là Từ Nhu
Từ Nhu vẫn còn tu vi, bởi vậy, Diệp Quan căn bản không nhìn thấy nàng, cũng không cảm giác được nàng tồn tại
Từ Nhu nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó làm một cái mặt quỷ đối với Từ Chân
Từ Chân lắc đầu cười một tiếng, không nói lời nào
Diệp Quan nhìn về phía Từ Chân, cười nói:
- Chân tỷ cười cái gì?
Từ Chân cười nói:
- Tiểu Nhu nói với ta, ngươi là một người rất hiền lành, ta cũng cảm thấy thế
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta giết người không chớp mắt
Từ Chân mỉm cười nói:
- Một người thiện lương, thiện lương của hắn nên sắc bén một chút, bằng không, đó chính là ngu thiện
Diệp Quan hơi hơi cúi đầu:
- mục đích của Tiểu Nhu là muốn để con trai của ta chưởng quản Chân Vũ Trụ, từ đó để cho ta tới đối kháng Vũ Trụ Kiếp, phải không?
Từ Chân gật đầu
Diệp Quan tự giễu cười một tiếng:
- Nàng thật sự giỏi tính toán, một khi con trai của ta chưởng quản Chân Vũ Trụ, khi đó, ta liền không thể không đi đối kháng Vũ Trụ Kiếp. Đây chính là dương mưu!
Từ Nhu nhìn Diệp Quan, hai tay chậm rãi nắm chặt lại, không nói gì
Từ Chân đột nhiên nắm tay hắn, nói khẽ:
- Ta biết trong lòng ngươi tức giận…
Diệp Quan lắc đầu:
- Chân tỷ, ngươi biết ta đã từng tôn kính nàng bao nhiêu không? Ta một mực coi nàng như người thân nhất của mình…thôi, bây giờ nói những thứ này thì có ý nghĩa gì chứ? Nàng mặc dù tính toán ta, nhưng đã từng mấy lần xuất thủ tương trợ ta, ta cùng với nàng, xem như không ai nợ ai đi
Từ Chân thấp giọng thở dài
ở sau lưng Diệp Quan, Từ Nhu sau khi yên lặng rất rất lâu, quay người rời đi