CHƯƠNG 1069
RẤT NHIỀU BÍ MẬT
Sau khi ăn xong, Diệp Quan nhìn về phía Từ Chân, cười nói:
- Chúng ta có thể lên đường chưa?
Từ Chân gật đầu:
- Ta đi thay quần áo
Nói xong, nàng quay người đi vào phòng
Rất nhanh, Từ Chân đi ra, nàng mặc một chiếc váy dài màu trắng nhạt, rất đơn giản và trang nhã, trên đó có vẽ một vài bông hoa lan u nhã
Dáng người của nàng cực tốt, đặc biệt là ở dưới váy dài phụ trợ, càng lộ vẻ yểu điệu tinh tế
Vẻ đẹp của nàng dịu dàng, thanh tao như ngọc, khiến cho người ta không nhịn được muốn thân cận
Từ Chân mỉm cười, như là trăm hoa đua nở:
- Nhìn được không?
Diệp Quan gật đầu:
- Rất đẹp!
Từ Chân hơi hơi nhấc khóe miệng lên:
- Đi!
Nói xong, nàng đi đến trước mặt Diệp Quan, sau đó rất tự nhiên kéo Diệp Quan đi ra ngoài
Sau khi rời khỏi chung cư, Từ Chân mang theo Diệp Quan đi tới sân bay, chỉ chốc lát, hai người làm thủ tục, về phần làm sao làm thủ tục, hắn cũng không biết, ngược lại, đều là Từ Chân làm
Sau khi làm thủ tục, hai người ngồi cùng một chỗ, Diệp Quan không nhịn được hỏi:
- Chân tỷ, chúng ta rốt cuộc sẽ đi nơi nào?
Từ Chân cười nói:
- Ngươi sẽ biết ngay thôi
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng
Từ Chân nhìn ra phía ngoài cửa sổ, cười nói:
- Kỳ thật, nhiều thứ ở nơi này cũng khá thú vị, cũng không biết phần cuối của nền văn minh khoa học kỹ thuật này là dạng gì
Diệp Quan nói:
- Chủ nhân Đại Đạo bút đã từng nói, loại cường giả cấp bậc như các ngươi có khả năng nhìn trộm tương lai, đúng không?
Từ Chân gật đầu:
- Có thể
Diệp Quan nói:
- Như vậy vì sao không nhìn trộm tương lai một thoáng?
Từ Chân mỉm cười:
- Không biết tương lai, hiện tại mới có ý nghĩa
Diệp Quan gật đầu:
- Xác thực
Từ Chân kéo tay Diệp Quan, sau đó nói:
- Nghỉ ngơi một chút, vài tiếng nữa sẽ đến
Diệp Quan cười cười, sau đó nhìn về phía ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ, mây trắng tầng tầng lớp lớp, giống như một biển mây, không nhìn thấy phần cuối
Đây là lần thứ hai hắn ngồi trên thứ này!
Lần thứ nhất ngồi, liền trực tiếp rớt xuống, hi vọng lần này đừng muốn có xảy ra chuyện ngoài ý muốn
Nói thực ra, hắn vẫn có chút sợ
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên hỏi:
- Chân tỷ, ta trước đó gặp một sự kiện tại Hiên Viên tộc, ta phát hiện ra, trong quá khứ, những Tuế Nguyệt Nghịch Hành Giả đó đã tới địa cầu này, những Tuế Nguyệt Nghịch Hành Giả đó đi tới địa cầu này để làm cái gì?
Từ Chân mỉm cười:
- Lấy đồ vật
Diệp Quan nhíu mày:
- Lấy đồ vật?
Từ Chân gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan tò mò:
- Lấy vật gì?
Từ Chân nói:
- Địa phương sắp đi lần này, có một kiện thần vật, kiện thần vật kia, chính là mục đích bọn hắn đến địa cầu năm đó. Chẳng qua, năm đó bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, bọn hắn không thể thành công
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Nữ nhân áo bào trắng kia, thực lực cực mạnh, ấn theo đạo lý mà nói, người ở địa cầu này căn bản không có khả năng ngăn cản được nàng, vì sao…
Từ Chân bình tĩnh nói:
- Nơi này, có người đang trấn thủ
Diệp Quan hỏi:
- Người nào?
Từ Chân lắc đầu:
- Không biết, ta chỉ biết là đối phương ở trên sao Hỏa, từ khi địa cầu sinh ra, đối phương liền đã tiến hành thủ hộ
Diệp Quan sững sờ ngay tại chỗ
Nghe được Từ Chân, Diệp Quan lập tức có chút chấn kinh
từ khi địa cầu sinh ra, đối phương liền đã tiến hành thủ hộ
Vậy người này đã sống bao nhiêu năm?
Nghĩ mà sợ
Diệp Quan cả kinh nói:
- Địa cầu này tồn tại rất nhiều bí mật chưa được biết đến!
Từ Chân cười nói:
- Đúng thế
Diệp Quan trầm mặc, đột nhiên, hắn phát hiện ra, hắn ở trong vũ trụ mênh mông nay, là nhỏ bé cỡ nào. Không chỉ hắn, không biết bao nhiều người ở trong vũ trụ mênh mông này, đều chỉ là một hạt bụi mà thôi
Vũ trụ cuồn cuộn, vô cùng vô tận
Vẫn là phải điệu thấp một chút!
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan nói:
- Đồ vật chúng ta đi lấy lần này, là thứ những Tuế Nguyệt Nghịch Hành Giả năm đó muốn lấy?
Từ Chân gật đầu
Diệp Quan không hiểu:
- Vị trên sao hoả kia, sẽ để cho chúng ta cầm sao?
Từ Chân nói:
- Sẽ!
Diệp Quan nghi hoặc:
- Vì sao?
Từ Chân mỉm cười, không nói lời nào
Diệp Quan im lặng
Từ Chân tựa ở trên bả vai hắn:
- Đừng nói nữa, nghỉ ngơi một thoáng đi
Nói xong, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại
Diệp Quan nhìn thoáng qua Từ Chân, cũng không nói gì thêm, chậm rãi nhắm hai mắt lại
Ba giờ đi qua, sau khi máy bay hạ cánh, Diệp Quan lập tức sửng sốt
Kiềm Châu!
Bọn hắn vậy mà lại trở về Kiềm Châu!
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Từ Chân bên cạnh, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, Từ Chân lại không nói thêm gì, cười nói:
- Đi!
Diệp Quan vẫn là không nhịn được hỏi:
- Chúng ta đi nơi nào?
Từ Chân nói:
- Miêu trại!
Diệp Quan nhíu mày:
- Miêu trại?
Từ Chân gật đầu