CHƯƠNG 1087
VÔ BIÊN CHỦ
Diệp Quan nói:
- Ngươi có biện pháp tìm được cha già không?
Nhị Nha lắc đầu:
- Không có! Chẳng qua, có người hẳn là biết y ở đâu
Diệp Quan hỏi:
- Người nào?
Nhị Nha nói:
- Vô Biên Chủ!
Diệp Quan nhíu mày:
- Vô Biên Chủ?
Nhị Nha gật đầu:
- Đúng vậy, đi, ta dẫn ngươi đi gặp y!
Nói xong, nàng đứng dậy đi ra bên ngoài
Diệp Quan vội vàng lôi kéo Tô Tử đi theo!
Mấy người ngồi thang máy đi thẳng tới tầng cao nhất, sau khi ra khỏi thang máy, Nhị Nha mang theo hai người Diệp Quan đi về phía một căn phòng nơi xa
Nhị Nha trực tiếp đẩy cửa phòng ra, lớn tiếng nói:
- Vô Biên điêu mao, có người tìm ngươi!
Diệp Quan:
"…"
Diệp Quan lôi kéo Tô Tử đi vào phòng, trong phòng có một nam tử trung niên đang đứng bên cửa sổ, nam tử trung niên ăn mặc áo choàng rộng, tóc dài xõa vai, trong tay cầm một ly rượu đỏ, khóe miệng phát ra nụ cười nhàn nhạt, có chút tà mị cuồng dã
Vô Biên Chủ!
Nhị Nha trực trực tiếp ngồi ở trên sô pha cách Vô Biên Chủ không xa, cầm bình rượu trên bàn uống một hớp, uống xong liền lộ ra vẻ ghét bỏ
Vô Biên Chủ lúc này có chút bất mãn:
- Nhị Nha, biểu lộ của ngươi là như thế nào? Đây chính là rượu ngon, một bình hơn mấy trăm ngàn!
Nhị Nha nhếch miệng:
- Khó uống muốn chết
Vô Biên lắc đầu:
- Phung phí của trời!
Nói xong, y đi đến ngồi xuống một bên, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngồi đi!
Diệp Quan khẽ gật đầu, hắn lôi kéo Tô Tử ngồi vào một bên
Vô Biên Chủ nhìn Diệp Quan, nói:
- Là tới hỏi tung tích của cha ngươi?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Vô Biên Chủ cười cười, không nói gì
Diệp Quan hỏi:
- Tiền bối có biết ông ấy ở nơi nào không?
Vô Biên Chủ cười nói:
- Nếu như ta là ngươi, liền sẽ không đi tìm y
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Vô Biên Chủ nhìn Diệp Quan:
- Bởi vì lúc y muốn đi, khẳng định sẽ chủ động tới gặp ngươi, bởi vậy, ngươi cần gì phải đi chủ động tìm y? Còn nữa, nếu như ta là ngươi, liền nhân cơ hội này phát dục thật tốt, bởi vì một khi bọn họ rời đi, cuộc sống của ngươi có khả năng sẽ trở nên vô cùng không dễ chịu
Diệp Quan yên lặng
Vô Biên Chủ cười nói:
- Xem ra, ngươi đã chuẩn bị tâm lý thật tốt
Diệp Quan gật đầu
Vô Biên Chủ nhìn Diệp Quan:
- Có tính toán gì không?
Diệp Quan cười nói:
- Ta còn có lựa chọn nào khác?
Vô Biên Chủ nói:
- Có thể lựa chọn nằm ngửa
Diệp Quan không nói gì
Vô Biên Chủ cười nói:
- Xem ra, ngươi giống như cha ngươi, không có ý định lựa chọn nằm ngửa
Diệp Quan gật đầu
Vô Biên Chủ dựa vào ghế sa lon, nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Hà tất phải mệt mỏi như vậy?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ta cũng muốn vô địch!
Vô Biên Chủ cười khẽ:
- Tuổi còn rất trẻ
Diệp Quan cười nói:
- Luôn muốn thử một chút
Vô Biên Chủ gật đầu:
- Đây là lựa chọn của ngươi, chẳng qua, ta phải nhắc nhở ngươi, con đường này của ngươi không dễ đi, so với cha ngươi năm đó càng không dễ đi!
Diệp Quan gật đầu:
- Ta đã chuẩn bị tâm lý thật tốt
Vô Biên Chủ cười nói:
- Không, ngươi không có
Diệp Quan nhìn về phía Vô Biên Chủ, Vô Biên Chủ cười cười, sau đó nói:
- Ngươi còn chưa rõ sau đó ngươi phải đứng trước cái gì!
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Tiền bối, ngươi có phải hay không biết chút gì đó?
Vô Biên Chủ khẽ lắc đầu, không muốn nói thêm gì nữa
Lúc này, Nhị Nha có chút khó chịu:
- Vô Biên, ngươi lề mề chậm chạp làm cái gì?
Vô Biên Chủ nhìn Diệp Quan:
- Ngươi biết cha ngươi vì sao có thể Phá Thần không?
Diệp Quan nói:
- Thiên phú tốt!
- Nói nhảm!
Vô Biên Chủ lắc đầu:
- Y sở dĩ có thể Phá Thần, có một cái nguyên nhân lớn nhất, đó chính là y nhất định phải Phá Thần
Diệp Quan cau mày:
- Có ý tứ gì?
Vô Biên Chủ nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Bởi vì cô cô ngươi đứng ở đó, nàng một mình gánh chịu tất cả nhân quả xấu của y. Ngươi có khả năng không hiểu, để ta lấy ví dụ khác, ông nội của ngươi, ông nội của ngươi năm đó đột phá bản thân, ngươi biết người bên cạnh ông ta chết bao nhiêu người không?
Nhị Nha chậm rãi nắm chặt hai tay lại, trận chiến kia, nàng tự nhiên không có quên!
Năm đó nàng cùng với Tiểu Bạch, cũng đều suýt nữa chết
Vô Biên Chủ tiếp tục nói:
- Thay lời khác mà nói, cha ngươi có khả năng thất bại vô số lần, bởi vì cô cô ngươi ở nơi đó chống đỡ, y không Phá Thần, nàng liền sẽ một mực ở bên cạnh y, mãi đến khi y Phá Thần mới thôi, đơn giản mà nói, cha ngươi đã vĩnh viễn đứng ở thế bất bại! Không chỉ như thế, năm đó cô cô ngươi còn gánh chịu toàn bộ nhân quả của y
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Loại Phá Thần này có thiếu hụt gì không?
Vô Biên Chủ gật đầu:
- Có!
Diệp Quan nhìn về phía Vô Biên Chủ, Vô Biên Chủ nói khẽ:
- Thiếu hụt chính là, y vĩnh viễn không có khả năng siêu việt cô cô ngươi
Diệp Quan yên lặng