CHƯƠNG 1088
VỢ TA!
Vô Biên Chủ nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi biết điểm khác biệt lớn nhất giữa ngươi cùng với cha ngươi là cái gì không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không biết
Vô Biên Chủ cười nói:
- Cha ngươi chưa từng lựa chọn con đường vô địch, mà ngươi lựa chọn con đường vô địch
Diệp Quan hờ hững không nói
Vô Biên Chủ đứng dậy, chậm rãi đi đến bên giường, nhìn ra ngoài cửa sổ nhẹ giọng nói:
- Tu luyện thật tốt đi!
Diệp Quan nhìn thoáng qua Vô Biên Chủ, hắn biết, người trước mắt muốn nói gì đó với mình, nhưng lại không biết là nguyên nhân gì, đối phương không có lựa chọn nói thẳng ra
Diệp Quan cũng không hỏi thêm nữa, đối với hắn mà nói, hắn đã lựa chọn con đường này, vậy cũng chỉ có thể tiếp tục đi, hắn cũng không có đường lui, về phần cuối cùng có thể thành công hay không, hắn không biết, chuyện hắn cần phải làm là, cố hết sức
Diệp Quan đứng dậy, hơi hơi thi lễ:
- Bất kể như thế nào, cảm tạ tiền bối đã nhắc nhở, cáo từ
Nói xong, hắn lôi kéo Tô Tử rời đi
Nhị Nha nhìn về phía Vô Biên Chủ bên cửa sổ:
- Ngươi xác định một mực ở Hệ Ngân Hà sao?
Vô Biên Chủ gật đầu
Nhị Nha không hiểu:
- Vì sao?
Vô Biên Chủ cười nói:
- Bởi vì thời đại của ta, đã thật sự kết thúc. Ta không so với các ngươi, ta không có nhiều bút vận gia thân như vậy, lại đi ra sóng, nói không chừng sẽ giống vai phụ trong tiểu thuyết, hi sinh vì một cái nội dung cốt truyện nào đó, để thúc giục một đợt nước mắt. Ta ở lại nơi này, có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, còn có thể xuất hiện ở trước mắt thế nhân
Nhị Nha yên lặng, nàng biết, Vô Biên Chủ không có nói giả, bởi vì đã từng có người nói qua, Vô Biên Chủ là người đã từng sờ qua đạo, y có thể cảm ứng được điều gì đó
Sau một lúc lâu, Nhị Nha đứng dậy:
- Về sau nếu có cơ hội tới Hệ Ngân Hà, lại tìm ngươi chơi
Vô Biên Chủ cười nói:
- Hoan nghênh!
Nhị Nha quay người rời đi
Vô Biên Chủ quay người nhìn về phía ngoài cửa sổ, y nhẹ nhàng uống một hớp rượu đỏ trong ly, sau đó nói khẽ:
- Về sau chỉ sợ là không còn ai nhớ Vô Biên Chủ ta nữa
Nói đến đây, y đột nhiên lắc đầu cười một tiếng:
- Có thể có được một cái kết thúc yên lành, sao không phải là một chuyện may mắn? Ta cũng nên thỏa mãn
Nói xong, y quét sạch buồn bực trong lòng vừa rồi, quay người rời đi
…
Diệp Quan đưa Tô Tử rời khỏi Vô Biên Hội Sở, hắn không có yêu cầu Vô Biên Chủ đi theo hắn trở lại Quan Huyền vũ trụ, bởi vì đối phương đã từng liều mạng vì Quan Huyền vũ trụ một lần
Vô Biên Chủ, đã làm đủ nhiều!
Đối phương ở lại nơi này, có một cái kết cục tốt đẹp, đã rất tốt
Lúc này, Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch đuổi theo
Diệp Quan nhìn về phía Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch, Nhị Nha nói:
- Chúng ta bây giờ ở Dương gia, ngươi có rảnh, có thể tới tìm chúng ta
Diệp Quan nói:
- Cính là Dương gia của Liêm Sương cô nãi nãi kia?
Nhị Nha gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Dường như nghĩ đến cái gì, hắn lại hỏi:
- Ngươi biết Tần gia ở nơi nào không?
Tần gia!
Đây chính là gia tộc của mẹ, nếu đi vào Hệ Ngân Hà, tự nhiên là muốn đến xem
Nhị Nha cười nói:
- Ta biết, chúng ta còn đi chơi qua, đến lúc đó mang ngươi cùng đi!
Diệp Quan gật đầu:
- Dược!
Nhị Nha nói:
- Lúc nào tới Dương gia?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Hai ngày nữa!
Nhị Nha lấy bút ra và viết một dãy số điện thoại cho Diệp Quan:
- Đến lúc đó gọi số điện thoại này, ta sẽ cho người đến đón ngươi
Diệp Quan gật đầu:
- Được!
Nhị Nha trừng mắt nhìn:
- Vậy các ngươi đi đi! Chúng ta muốn tiếp tục đi chơi!
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó nói:
- Được!
Nói xong, hắn liền muốn đưa Tô Tử rời đi, nhưng vào lúc này, dường như nghĩ đến cái gì, hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch, có thể cho ta một chút Linh Nguyên không?
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó gật đầu, nàng vung trảo nhỏ, một chiếc nhẫn trữ vật xuất hiện ở trước mặt Diệp Quan, trong nhẫn trữ vật, có chừng hơn trăm triệu miếng Linh Nguyên!
Diệp Quan thu hồi nhẫn trữ vật, hắn thử một cái, mở không ra
Thấy thế, Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó trảo nhỏ cầm lấy nhẫn trữ vật chơi đùa một hồi, một lát sau, nàng lại đưa cho Diệp Quan, Diệp Quan nhìn thoáng qua, nhẫn trữ vật đã không cần lại dùng linh khí mới có thể mở ra
Diệp Quan cười nói:
- Tạ ơn!
Tiểu Bạch nhếch miệng cười một tiếng
Diệp Quan lôi kéo Tô Tử, sau đó nói:
- Đây là vợ ta…các ngươi chẳng lẽ không cho một chút lễ gặp mặt sao? Các ngươi thế nhưng là trưởng bối của ta!
Vợ ta!
Nghe được Diệp Quan, Tô Tử ngây dại
Mà Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch thì liếc mắt nhìn nhau, vợ của cháu trai!
Dựa theo quy củ, vãn bối mang vợ tới gặp trưởng bối, trưởng bối hẳn là sẽ cho lễ vật