Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1115 - Chương 1115: Nghĩ Sự Tình Quá Đơn Giản

Chương 1115: Nghĩ Sự Tình Quá Đơn Giản Chương 1115: Nghĩ Sự Tình Quá Đơn Giản

CHƯƠNG 1115

NGHĨ SỰ TÌNH QUÁ ĐƠN GIẢN

Mà đó vẫn chỉ là một góc băng sơn của Vũ Trụ Kiếp!

Có thể tưởng tượng, Vũ Trụ Kiếp hoàn chỉnh là đáng sợ đến cỡ nào

Chân tỷ thật sự có thể ngăn chặn sao?

Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại, hắn cũng không biết

vào trước khi rời khỏi Hệ Ngân Hà, luôn phải gặp cha già cùng với cô cô, đến lúc đó có thể hỏi một chút

Rất nhanh, hai người ôm nhau chìm vào giấc ngủ

giữa đêm

Từ Thụ chậm rãi mở hai mắt ra, không biết cảm nhận được cái gì, mặt nàng đột nhiên hơi đỏ lên, hoá ra, Diệp Quan đã dời tay lên bên trên

Lúc này, tay Diệp Quan hơi hơi dùng sức

thân thể Từ Thụ khẽ run lên, hai tay nắm thật chặt tay Diệp Quan

Diệp Quan đột nhiên cúi người ở bên tai Từ Thụ, nói khẽ:

- Có thể chứ?

hai gò má Từ Thụ đỏ ửng, không nói gì

- Ừm!

Đột nhiên, Từ Thụ lẩm bẩm một tiếng.

Bởi vì cái gọi là:

Miệng cũng vội vàng

Tay cũng vội vàng

Mỹ nhân xấu hổ không đề phòng

hai điểm đỏ bừng trêu chọc người

Trường thương đâm rách hoa tâm phòng

.

mặt trời lên cao

lúc Diệp Quan cùng với Từ Thụ rời phòng, Từ Nhu đang ngồi ở trước bàn ăn cơm, nàng nhìn hai người, cười hắc hắc, ánh mắt kia, hơi có chút trêu chọc

mặt Từ Thụ trong nháy mắt liền đỏ lên, đêm qua ngay từ lúc đầu, còn không dám cao giọng, nhưng càng về sau lúc động tình, đâu còn nhịn được?

Nghĩ đến một màn tối hôm qua kia, mặt Từ Thụ lập tức càng đỏ lên, thân thể cũng có chút như nhũn ra

da mặt Diệp Quan hơi dày hơn một chút, hắn lôi kéo Từ Thụ đi đến trước bàn ăn, cùng ăn sáng với Từ Nhu

Từ Nhu liếc mắt nhìn hai người:

- Liền không sợ làm bị thương em bé sao?

Nghe vậy, mặt Từ Thụ lập tức lại đỏ lên, động tĩnh về sau thật sự là quá lớn

Đúng lúc này, cửa đột nhiên mở ra, một nữ tử đi đến!

Người tới, chính là Từ Chân!

Tam nữ tề tụ!

Từ Chân đi đến trước bàn ăn ngồi xuống, nàng nhìn thoáng qua Từ Thụ cùng với Diệp Quan, hì hì cười một tiếng:

- Các ngươi có phải hay không làm chuyện xấu?

biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ

Từ Thụ lần này cũng không có ngượng ngùng, nàng chẳng qua là nhìn Diệp Quan một cái, mỉm cười

Diệp Quan lôi kéo Từ Thụ, ôn nhu nói:

- Là ta xúc động

Từ Thụ lắc đầu:

- Ngươi và ta vốn là vợ chồng, làm cái gì cũng đều không sao

Diệp Quan nghe vậy mở cờ trong bụng, nắm thật chặt tay Từ Nhu

Từ Nhu đột nhiên có chút bất mãn:

- Các ngươi coi chúng ta là không khí sao?

Từ Thụ mỉm cười:

- Nhị tỷ, ngươi hôm nay nghe lén bao lâu?

Từ Nhu trừng mắt nhìn, trực tiếp phủ nhận:

- Không có!

Từ Thụ nhìn Từ Nhu:

- Lần sau không cần nghe lén, đi vào xem là được

biểu lộ của Từ Nhu cứng đờ

Có đôi khi chính là như vậy, chính mình không xấu hổ, xấu hổ liền khẳng định là người khác

Từ Chân đột nhiên nói:

- Lần sau ta sẽ đến xem!

Mọi người:

"…"

Từ Chân nhìn ba người, lại nói:

- Các ngươi đừng có bày ra loại biểu tình này, ta là nghiêm túc!

Diệp Quan cùng với Từ Thụ lập tức im lặng

Lúc này, Từ Chân nhìn về phía Diệp Quan:

- Ngươi muốn rời khỏi nơi này sao?

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng thế

Từ Chân khẽ gật đầu, cười nói:

- Vừa vặn!

Diệp Quan không hiểu:

- Vừa vặn?

Từ Chân cười nói:

- Không có gì cả, chúng ta ăn cơm đi!

Từ Thụ cùng với Từ Nhu nhìn thoáng qua Từ Chân, không nói gì

Diệp Quan nói:

- Chân tỷ, là sự tình Vũ Trụ Kiếp sao?

Từ Chân cười nói:

- Đều là chuyện nhỏ

Diệp Quan thấp giọng thở dài:

- Chân tỷ, ngươi chớ có gạt chúng ta, nếu như có chuyện gì, ngươi có thể nói ra, được không?

Từ Chân suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- sách của ta sẽ được hoàn thành vào ngày hôm nay

Diệp Quan nói:

- Cho nên, ngươi cũng sắp đi rồi?

Từ Chân gật đầu

Từ Nhu đột nhiên nắm lấy tay Từ Chân, nói khẽ:

- Đại tỷ….ngươi mạnh như vậy….

nhìn vẻ lo lắng trong mắt Từ Nhu, Từ Chân mỉm cười:

- Chớ có suy nghĩ nhiều, cũng chớ có lo lắng….

Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Quan:

- ngược lại là ngươi, ta vẫn có chút lo lắng về ngươi

Diệp Quan không hiểu:

- Ta?

Từ Chân gật đầu, nhưng không nói thêm gì

Diệp Quan đang muốn hỏi, Từ Chân đột nhiên nhìn về phía Diệp Quan:

- Theo ta đi một chỗ!

Diệp Quan gật đầu:

- Được!

Từ Chân nhìn về phía Từ Thụ, cười nói:

- cho ta mượn một buổi chiều!

Từ Thụ gật đầu:

- Ngươi chính là đại tỷ của ta, ngươi muốn dùng làm sao cũng đều có thể!

Diệp Quan im lặng

Từ Chân lắc đầu cười một tiếng

Mấy người sau khi ăn sáng xong, Diệp Quan chính là ra cửa cùng với Từ Chân

Bên giường, Từ Nhu nhìn hai người Diệp Quan đi về phía nơi xa phía dưới, có chút bất mãn:

- Cái tên này ngày đó quả quyết một chút, là liền có thể bắt lại đại tỷ! Quần cũng đã cởi, hắn vậy mà không tiến vào, tức chết người đi được!

Từ Thụ lôi kéo tay Từ Nhu, lắc đầu:

- Ngươi đã nghĩ sự tình quá đơn giản

Từ Nhu thấp giọng thở dài

Bình Luận (0)
Comment