CHƯƠNG 1475
THẦN HỒN CÂU DIỆT!
Nghĩ đến đây, nam tử trung niên hít vào một hơi thật sâu, sau đó nói:
- Chư vị, cầu phú quý trong nguy hiểm, người này có thể tùy ý xuất ra một đạo Tổ Nguyên cứu người, chuyện này chứng minh ở chỗ của hắn, Tổ Nguyên chẳng qua là vật bình thường, chỉ cần giết hắn, chúng ta nhất định có thể thăng cấp rất nhanh. Mọi người cùng nhau xông lên!
Nói xong, gã trực tiếp vọt về phía Diệp Quan trước
Lúc này gã biết rõ, gã nếu như không đi đầu công kích, những người bên người này là sẽ không xông tới
Chẳng qua đáng tiếc là, khi gã lao ra, những người bên cạnh gã kia cũng không có xông theo…
Bọn hắn tự nhiên đang đợi, nếu như nam tử trung niên cùng với nam tử trước mắt này đánh lực lượng ngang nhau, bọn hắn liền sẽ quả quyết ra tay, mà nếu như nam tử trung niên này bị miểu sát, bọn hắn liền sẽ quả quyết chạy trốn
Khi nhìn thấy người bên cạnh không xông theo, vẻ mặt của nam tử trung niên lập tức trở nên vô cùng dữ tợn, trong lòng không khỏi giận mắng
Nhưng vào giờ phút này, gã đã không có đường lui
Được ăn cả ngã về không!
Nam tử trung niên đánh một quyền về hướng Diệp Quan, quyền ý mạnh mẽ như giống như cuồng phong bạo vũ nghiền ép về phía Diệp Quan
Mà đúng lúc này, Diệp Quan đột nhiên xuất kiếm
Ầm!
Ở trong ánh mắt của tất cả mọi người, nam tử trung niên trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, vừa hạ xuống, thân thể gã trực tiếp nổ tung ra, máu thịt bắn tung toé, chỉ còn linh hồn
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người bối rối
Lúc này, những người bốn phía kia xoay người bỏ chạy
Đánh không lại!
Chẳng qua, trong khi một người chạy trốn, có một người xác thực không có trốn, không chỉ không có trốn, ngược lại còn xông về phía trước, đâm một kiếm thẳng về phía Diệp Quan
Chính là vị Tần Tuyết kia!
Nàng một mực đang quan sát Diệp Quan, vào lúc Diệp Quan vừa mới dùng một kiếm đánh nát thân thể của nam tử trung niên, nàng nhạy bén phát hiện ra, vẻ mặt của Diệp Quan cơ hồ là trong nháy mắt trở nên tái nhợt. Nàng biết, Diệp Quan là nhận phải cắn trả nghiêm trọng, mà đây cũng là cơ hội tốt nhất của nàng
Nàng quả quyết ra tay!
Nhìn thấy Tần Tuyết đột nhiên đánh tới, Diệp Quan cau mày, hắn không lùi mà tiến tới, xuất kiếm một lần nữa
Nhìn thấy Diệp Quan còn có thể xuất kiếm một lần nữa, vẻ mặt của Tần Tuyết kịch biến trong nháy mắt, vào giờ khắc này, nàng không chút suy nghĩ, trực tiếp quay người lóe lên, tan biến ở trong bóng đêm phía xa
Nhìn thấy một màn này, Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng
Kỳ thật, một kiếm hắn mới vừa ra, là một kiếm bình thường chân chính, không có bất kỳ lực lượng cùng với lực sát thương gì
Chẳng qua, bởi vì duyên cớ hai kiếm lúc trước, nữ nhân kia không có dũng khí đón đỡ một kiếm này của hắn, bởi vậy, quả quyết lựa chọn chạy trốn
Chiến đấu, thường thường không chỉ có so chiến lực, còn có so khí thế cùng với tâm lý
Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía nam tử trung niên cách đó không xa, nam tử trung niên lúc này căn bản là không có cách động đậy. Bởi vì một kiếm vừa rồi của Diệp Quan, không chỉ có đánh nát thân thể gã, còn trọng thương linh hồn gã
Nhìn thấy Diệp Quan nhìn sangm nam tử trung niên lập tức hoảng hốt, vội nói:
- Ta chính là đệ tử Vũ Hóa Tông, ngươi nếu như giết ta, nhất định dính đại nhân quả, ngươi…
Lời còn chưa dứt, một nhánh cây đã xuyên thủng linh hồn gã
Oanh!
Linh hồn của nam tử trung niên trực tiếp vỡ nát, hóa thành hư vô
Thần hồn câu diệt!
Sau khi chém giết nam tử trung niên, trên khóe miệng Diệp Quan một lần nữa tràn ra một vệt máu tươi
Từ đầu đến cuối, địch nhân của hắn đều không phải là đám người trước mắt này, mà là đạo lực lượng phong ấn kia, hắn mỗi khi dùng lực lượng tự thân, liền sẽ gặp phải một lần cắn trả, hơn nữa, cắn trả là càng ngày càng mạnh
Xuất ra mấy kiếm này, là thực sự trong lòng mệt mỏi
Lúc này, Diệp Quan đột nhiên quay đầu nhìn lại, cách đó không xa có một bé gái đứng đấy
Lâm Ngốc Mỹ!
Lâm Ngốc Mỹ đứng ở một bên, cầm trong tay một thanh đao bổ củi
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Ngươi là tới giúp ta sao?
Lâm Ngốc Mỹ chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quan, nàng nhìn Diệp Quan:
- Rất nghiêm trọng sao?
Diệp Quan gật đầu
Lâm Ngốc Mỹ do dự một chút, sau đó nói:
- Ngươi có thể đừng chết không?
Diệp Quan trừng mắt nhìn:
- Ngươi sợ ta chết?
Lâm Ngốc Mỹ chân thành nói:
- Mứt quả hôm nay ngươi còn chưa có đưa
Diệp Quan ngây cả người, lập tức cười ha hả
Khóe miệng của Lâm Ngốc Mỹ hơi hơi nhấc lên một góc, nàng đi đến bên cạnh Diệp Quan, sau đó đỡ Diệp Quan đi về phía nơi xa
Sau khi trở lại sân nhỏ, Diệp Quan nằm ở trên giường, máu tươi trên khóe miệng còn đang không ngừng chảy
Diệp Quan thở dài trong lòng, lần này, suýt nữa ngã nhào ở cái địa phương này
Lâm Ngốc Mỹ không biết từ chỗ nào bưng tới một bát thảo dược đưa tới bên miệng Diệp Quan:
- Bà ta uống còn dư, có lẽ có tác dụng đối với ngươi