CHƯƠNG 1545
GIẾT CHẾT SƠ TÂM!
Mà lúc này, nữ tử áo bào trắng thản nhiên liếc mắt nhìn nam tử trung niên:
- Quỳ
Oanh!
Vô số nhân quả gia thân, nam tử trung niên còn chưa kịp phản ứng chính là trực tiếp quỳ xuống
Nam tử trung niên bối rối
Nữ tử áo bào trắng liếc qua nam tử trung niên:
- Thần quá yếu
Nam tử trung niên mặt mũi tràn đầy hoảng sợ:
- Ngươi là ai!
Nữ tử áo bào trắng lại bỏ qua gã, trực tiếp đi về phía nơi xa
Rất nhanh, nữ tử áo bào trắng đi vào trước một gian thần điện, trước thần điện có một pho tượng không mặt đứng sừng sững
Thần Nhất!
Nữ tử áo bào trắng chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, nàng đi vào trong đại điện, mà lúc này, trong đại điện đột nhiên có một lão giả đi tới, lão giả mặc một bộ đạo bào cũ nát, lưng có chút còng, đi chân trần
Nữ tử áo bào trắng nhìn lão giả, ánh mắt bình tĩnh
Đạo bào lão giả nhìn nữ tử trước mắt, ánh mắt phức tạp:
- Chín thành thần tính
Sau khi tiến vào Thần Đạo, thần tính càng nhiều, thực lực càng mạnh, vị trước mắt này, có được chín thành thần tính, hơn nữa, còn là thần tính thuần túy
Lão giả đạo bào hơi hơi khom người, tỏ vẻ kính ý
Nữ tử áo bào trắng bỏ qua lão giả, nàng đi vào trong đại điện, đại điện trống rỗng, mà ở trên thủ vị, nơi đó có một người ngồi
Thần Chủ!
Nhưng nữ tử áo bào trắng lại là nhíu lông mày lại, có chút ngoài ý muốn
Thần Chủ cười nói:
- Tĩnh tông chủ
Nữ tử áo bào trắng im lặng không nói
Thần Chủ chậm rãi đi đến trước mặt nữ tử áo bào trắng, cười nói:
- Nói chuyện chứ?
Nữ tử áo bào trắng khẽ gật đầu:
- Có thể
Thần Chủ phất tay áo vung lên, trong nháy mắt, hai người tới chỗ sâu một mảnh tinh không mênh mông, bốn phía, Tinh Hà sáng chói, thỉnh thoảng có sao băng xẹt qua, đẹp không sao tả xiết
Thần Chủ chỉ cách đó không xa, nơi đó có một căn nhà tranh, trước nhà tranh, có một cái ghế nằm, bên cạnh ghế nằm, là một cái bàn tròn gỗ nhỏ, trên bàn tròn trưng bày một bản cổ tịch, còn có một bình trà
Thần Chủ nói:
- Ta khi còn nhỏ, lão sư thường mang theo ta tới đây, ông ấy liền nằm ở nơi đó, nhìn vô tận Tinh Hà vũ trụ này trầm tư…lúc kia, ta liền suy nghĩ, lão sư đang suy nghĩ cái gì?
Tĩnh tông chủ không nói gì
Thần Chủ đột nhiên duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng điểm một cái, điểm này, như một cục đá rơi vào hồ nước, toàn bộ tinh không đột nhiên nổi lên một hồi gọn sóng, ngay sau đó, trước căn nhà tranh nơi xa kia, trên ghế nằm đột nhiên xuất hiện một vị nam tử
Thần Nhất!
Mà ở bên cạnh Thần Nhất, có một vị lão giả mặc áo bào đen đứng đấy
Thời gian tái hiện
Lão giả nhìn Tinh Hà phía xa, có chút hiếu kỳ nói:
- Chủ nhân, người gần đây thường xuyên đến nơi này xem, là đang nhìn cái gì?
Thần Nhất khẽ cười nói:
- Ta muốn nhìn người ta thích thêm một chút
Nghe vậy, lão giả lập tức nhìn về phía Thần Nhất, có chút khẩn trương nói:
- Chủ nhân, ngươi sắp đi rồi?
Thần Nhất cười cười, ông ta nhìn về phía vô tận Tinh Hà vũ trụ nơi xa kia, nói khẽ:
- Ta muốn để cho nha đầu kia về sau tới thay ta chiếu khán vùng vũ trụ này…
Lão giả ngây cả người, đang muốn nói chuyện, Thần Nhất lại là lắc đầu:
- Không được, quá cực khổ. Ta không hy vọng nàng khổ cực như vậy…
Lão giả dường như dự cảm được cái gì, nước mắt thoáng cái liền chảy xuống. Thần Nhất mỉm cười, sau đó quay đầu nhìn về phía hình ảnh bên ngoài, mỉm cười nói:
- Tĩnh tông chủ, không ngờ tới, chúng ta sẽ dùng loại phương thức này gặp mặt
Ở bên ngoài hình ảnh, nữ tử áo bào trắng nhìn Thần Nhất:
- Mười thành thần tính, là loại cảm giác gì?
Mười thành thần tính!
Đệ nhất nhân từ trước tới nay
Thần Nhất khẽ cười cười:
- Nghiêm chỉnh mà nói, ta chỉ có thể coi là chín thành rưỡi
Nữ tử áo bào trắng cau mày
Thần Nhất cười nói:
- Tĩnh tông chủ biết phải làm thế nào mới có thể đạt đến mười thành thần tính không?
Nữ tử áo bào trắng không nói gì
Thần Nhất mỉm cười nói:
- Hẳn là biết được, thần tính sau khi đạt đến chín thành, muốn đạt tới thứ mười thành, đối với chúng ta mà nói đều rất đơn giản, chẳng qua là xem chúng ta có nguyện ý hay không mà thôi, dù sao, giết chết sơ tâm của chính mình, đối với chúng ta mà nói, thật sự chính là quá đơn giản, dĩ nhiên, cũng là khó khăn nhất
Giết chết sơ tâm!
Nữ tử áo bào trắng yên lặng
Xác thực, muốn đạt tới mười thành thần tính, vô cùng đơn giản, đó chính là giết chết sơ tâm của chính mình
Thần Nhất ngẩng đầu chậm rãi nhìn về phía tinh không vũ trụ, nói khẽ:
- Ta thích một nữ tử, thật sự rất thích…nhưng mà, sau khi trải qua 10 ngàn tỷ tuế nguyệt, ta phát hiện ra, nhân tính của ta trong lúc bất tri bất giác chậm rãi tiếp cận thần tính…thế là, ta dần dần coi thường mọi thứ, bao gồm cả những người ta từng thích. Đúng vậy! Ở trước mặt vô tận tuế nguyệt, ta đã quen nhìn sinh tử, đối với cái gọi là tình yêu lại làm sao có thể trân trọng như thuở còn trẻ?