CHƯƠNG 1556
MƯỢN KIẾM DÙNG MỘT CHÚT!
Lão đầu đạm thanh nói:
- Ăn cắp
Diệp Quan hỏi:
- Phán quyết bao lâu?
Lão đầu bình tĩnh nói:
- Đã bị nhốt hơn ba trăm năm
Diệp Quan vô thức nói:
- Ngươi làm sao không chạy trốn?
Lão đầu nhìn chằm chằm Diệp Quan, có chút bất mãn:
- Ta nếu như có thể trốn, ta sẽ không trốn?
Diệp Quan cười nói:
- Cũng đúng…
Lão đầu có chút hiếu kỳ:
- Ngươi giết ai
Diệp Quan nói:
- Bà chủ hắc điếm
- Cái gì!
Lão đầu giật nảy cả mình, bỗng nhiên đứng lên, khó có thể tin nói:
- Ngươi giết bà chủ hắc điếm?
Trong đại điện, nữ tử váy trắng kia cũng mở hai mắt ra liếc nhìn Diệp Quan
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng vậy
- Chậc chậc!
Lão đầu giơ ngón tay cái lên:
- Ngươi thật lớn gan, thế mà giết chết nữ nhân kia
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Ngươi cũng nhận biết ả?
Lão đầu cười nói:
- Phàm là người từng tới Đạo Thị ai mà không biết nữ nhân lòng dạ hiểm độc kia? Ả không biết đã lừa bao nhiêu người, nhưng là bởi vì duyên cớ thế lực phía sau ả, không có người nào dám trêu chọc ả, không nghĩ tới, ả vậy mà chết ở trong tay của ngươi, đây quả thật là quả báo
Nói đến đây, lão đột nhiên nhìn về hướng Diệp Quan:
- Ngươi biết Kỳ gia không?
Diệp Quan lắc đầu
Lão đầu cười quái dị nói:
- Hoá ra là không biết!
Diệp Quan nhìn lão đầu một cái, không nói gì, mà lão đầu lại giống như là mở ra máy hát vậy, lại nói:
- Ngươi biết Kỳ gia đáng sợ bao nhiêu không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không biết
Lão đầu cười hắc hắc:
- Kỳ gia này, thế nhưng là nắm giữ cường giả Tiên Linh trong truyền thuyết…
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Cái gì là Tiên Linh?
Lão đầu đột nhiên cười ha hả
Diệp Quan cau mày, lúc này, nữ tử váy trắng ở một bên đột nhiên mở miệng:
- Cường giả Tiên Linh, chính là cường giả tiến vào Thần Đạo cảnh, hơn nữa, ít nhất nắm giữ ba thành thần tính thuần túy trở lên, mới có thể được xưng là Tiên Linh
Diệp Quan nói khẽ:
- Thì ra là thế
Vào giờ khắc này hắn đột nhiên có chút hiếu kỳ, ba vị thần linh bên ngoài kia không biết có được tính là Thần Đạo cảnh không, nếu là Thần Đạo cảnh, đối phương lại có bao nhiêu thành thần tính thuần túy?
Diệp Quan đột nhiên đứng dậy, hắn đi đến cửa ra vào đại điện kia, bất kể như thế nào, hắn cũng không thể ngồi chờ chết, phải rời khỏi nơi này
Nhìn thấy Diệp Quan đi đến cửa ra vào đại điện, lão giả ở một bên đột nhiên cười khẩy nói:
- Ngươi không ra được, phong ấn ở nơi đây là do vô số vị cường giả nắm giữ ít nhất năm thành thần tính thuần túy trở lên liên thủ bố trí xuống, căn bản không phải là ngươi có thể phá
Diệp Quan không nói gì, mà là mặc niệm trong lòng:
- Cha già, mượn kiếm dùng một chút
Ông!
Một tiếng kiếm reo đột nhiên giáng xuống từ trên trời, sau một khắc, một thanh kiếm bỏ qua tất cả phong ấn xuất hiện ở trong tay Diệp Quan
Thanh Huyền Kiếm!
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt của lão giả kia lập tức biến đổi:
- Ngươi…
Nữ tử váy trắng cũng là bỗng nhiên ngồi dậy, nàng bước nhanh đến bên cạnh Diệp Quan, nói:
- Cần giúp một tay không?
Diệp Quan lắc đầu:
- Không cần
Nói xong, hắn đâm ra một kiếm
Oanh!
Một kiếm này đâm tới, tầng rào cản vô hình trước mặt hắn trực tiếp vỡ nát
Diệp Quan vội vàng đi ra ngoài, mà nữ tử váy trắng kia nhanh mắt chân nhanh, cũng là vội vàng nắm được cánh tay Diệp Quan, đi ra ngoài theo
Hai người vừa đi ra, tầng rào cản kia trực tiếp khôi phục bình thường
Nhìn thấy một màn này, lão giả kia vội vàng chạy đến cửa ra vào:
- Tiểu hữu, tiểu hữu…
Diệp Quan không nhìn lão giả, hắn nhìn lướt qua bốn phía, rất nhanh, hắn phát hiện ra khí tức của ba vị thần linh, sau một khắc, hắn trực tiếp ngự kiếm dựng lên, giết về hướng ba vị thần linh kia
Có Thanh Huyền Kiếm, những phong ấn kia đối với hắn căn bản không có bất cứ tác dụng gì, bởi vì…thanh kiếm này có thể phá hết thảy, nhưng mà, chờ Diệp Quan vừa vọt tới trước mặt ba vị thần linh kia, Thanh Huyền Kiếm trong tay hắn bay thẳng đi
Diệp Quan:???
Nhìn thấy Diệp Quan đột nhiên giết tới trước mặt, sắc mặt của ba người Mạt Ách đều là biến đổi, vị Diệp Quan này đã khôi phục tu vi?
Làm sao có thể?
Ba người sau khi tỉnh hồn lại, mặt mũi tràn đầy đề phòng, như lâm đại địch
Bọn hắn không nghĩ tới, vị Diệp Quan này vậy mà chạy ra từ bên trong Đạo Ngục
Tên gia hoả này là làm thế nào chạy đến?
Trong đầu ba người tràn đầy nghi vấn
Diệp Quan nhìn ba người, nhưng lại trầm mặc
Thanh Huyền Kiếm chạy rồi!
Không còn Thanh Huyền Kiếm, những lực lượng phong ấn kia xuất hiện một lần nữa, mà lấy thực lực cá nhân của hắn bây giờ, căn bản là không có cách chống cự những lực lượng phong ấn kia
Diệp Quan có chút đau đầu, Thanh Huyền Kiếm này làm sao lại đột nhiên chạy?
Ở một bên khác, trên một chỗ đường phố, một tiểu nữ hài đang giằng co cùng với một vị Đạo Binh, tiểu nữ hài này, chính là Nhị Nha, trên bờ vai Nhị Nha, bên trong móng vuốt của tiểu gia hỏa màu trắng kia quơ một thanh kiếm…