CHƯƠNG 1557
TA ĐÂM CHẾT CÁC NGƯƠI!
Mà ở trong góc một chỗ bí ẩn, một vị nam tử mặc áo trắng đột nhiên quay đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng bên cạnh, khuôn mặt lộ vẻ nghi hoặc:
- Thanh nhi, vì sao bọn hắn có thể mượn kiếm của ta?
Nữ tử váy trắng trừng mắt nhìn, đang muốn nói chuyện, nam tử áo trắng chân thành nói:
- Không cho phép chớp mắt
Nữ tử váy trắng: "…"
Nam tử áo trắng nói khẽ:
- Khó trách Thanh Huyền Kiếm của ta thường xuyên bay đi, hoá ra là bị bọn hắn mượn đi
Nữ tử váy trắng nói:
- Liệu có khả năng hay không, kiếm này không phải của ngươi?
Nam tử áo trắng: "…"
…
Trên đường phố, Diệp Quan giằng co cùng với ba vị thần linh, song phương ai cũng không dám động
Ba vị thần linh bây giờ tự nhiên là vô cùng kiêng kỵ, bọn hắn không nghĩ tới, Diệp Quan không chỉ có thể chạy ra từ Đạo Ngục, còn có thể khôi phục tu vi
Bọn hắn vào giờ phút này thật sự là vô cùng nổi nóng, những Đạo Binh này là ăn phân sao?
Còn có phong ấn ở nơi này, không phải nói, liền xem như cường giả cấp bậc Tiên Linh đi tới nơi này, cũng phải tuân thủ quy tắc sao?
Đây là nói chơi sao?
Nhìn thấy khuôn mặt đề phòng của ba người Mạt Ách, Diệp Quan đột nhiên lấy Hiên Viên Kiếm ra, tiếp đó khoa tay múa chân một cái:
- Ta đâm chết các ngươi!
Sắc mặt của ba người lập tức biến đổi, liên tiếp lui về phía sau
Nhìn thấy Diệp Quan không có đâm, ba người Mạt Ách biết mình bị trêu đùa, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng âm trầm
Diệp Quan thì vội vàng nói trong lòng:
- Thanh Huyền?
Hắn biết, bây giờ là thời điểm giết ba vị thần linh này dễ nhất, lúc này, cho hắn một thanh Thanh Huyền Kiếm, mẹ nó, hắn sẽ chém giết bừa bãi
Ở một con đường khác, Thanh Huyền Kiếm bên trong móng vuốt của Tiểu Bạch sau khi nghe được Diệp Quan triệu hoán, hơi hơi rung động
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, đập một phát lên bên trên Thanh Huyền Kiếm, tiếp đó tiểu trảo nhanh chóng quơ múa…
Thanh Huyền Kiếm: "…"
Cuối cùng, Diệp Quan vẫn là không có mượn lại Tiểu Bạch
Mà ở phía trước Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch, Đạo Binh như lâm đại địch
Cùng lúc đó, bốn phía đột nhiên xuất hiện rất nhiều người vây xem, ánh mắt của bọn hắn đều ở trên thân Tiểu Bạch
Linh Tổ!
Hơn nữa, còn là một đầu Linh Tổ còn sống, thực sự quá hiếm thấy
Trong mắt rất nhiều người không che giấu chút tham lam nào
Cái gì thần bảo so sánh với Linh Tổ này, đều cực kỳ yếu ớt
Chẳng qua, ánh mắt của nhiều người tinh mắt lại đổ dồn vào trên thân Nhị Nha, ngay mới vừa rồi, tiểu nữ hài này tung một quyền đánh bể một người muốn ép mua Linh Tổ
Nhị Nha nhìn Đạo Binh, nàng liếm liếm mứt quả, nói:
- Giảng đạo lý không?
Đạo Binh do dự một lúc, nói:
- Ngươi không thể giết người ở đây
Nhị Nha cau mày, nàng chỉ vào một vũng máu trên mặt đất nơi xa:
- Ta nói với gã, ta không bán, gã vẫn đeo bám không buông, nói cái gì y đến từ Cao gia, nếu như ta không bán, liền không thể đi ra…
Cao gia!
Nghe được Nhị Nha nói, sắc mặt của Đạo Binh trầm xuống
Ở cái địa phương này, mặc dù có quy củ, nhưng mà, quy củ không phải là tuyệt đối, có đôi khi vì nhìn thấy thần vật trân quý, bình thường sẽ sử dụng một chút thủ đoạn, đương nhiên, nếu như thực lực không đủ, đá trúng thiết bản, vậy thì chỉ trách tự mình xui xẻo
Mà người của Cao gia, dĩ nhiên là rất xui xẻo
Chẳng qua, y bây giờ ngược lại có chút khó xử
Có bắt hay không?
Hai tiểu gia hỏa trước mắt này xem xét cũng không phải là kẻ dễ trêu
Nhị Nha đột nhiên ôm Tiểu Bạch đi về nơi xa, sau khi đi hai bước, nàng quay đầu nhìn về phía Đạo Binh:
- Ngươi lại đi theo chúng ta, chúng ta sẽ cướp bóc
Đạo Binh: "…"
Kể từ sau khi tiến vào nơi này, Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch cứ gọi là rất hưng phấn
Khắp nơi đều là bảo bối!
Chẳng qua, các nàng vẫn là lời căn dặn của An Nam Tĩnh, không thể vô duyên vô cớ cướp đồ vật của người khác
Chẳng qua, hai tiểu gia hoả hiển nhiên đã có chút sắp không nhịn nổi
Bởi vì bảo bối thật sự là quá quá nhiều…
Đạo Binh liếc mắt nhìn Nhị Nha, không dám tùy tiện động thủ, bởi vậy, chỉ có thể nhìn Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch chậm rì rì đi về nơi qua
Chẳng qua, rất nhiều người đều ở đây đều một mực âm thầm đi theo Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch
Không có cách nào, dụ hoặc của Linh Tổ thật sự là quá lớn
Đạo Binh quay người rời đi, việc này, y phải hồi báo cho phía trên, để cho người có cấp bậc cao hơn tới xử lý chuyện nơi đây
Quy củ tại trấn nhỏ, đúng là người bình thường không dám phạm, nhưng mà, dám phạm chắc chắn cũng không phải là người bình thường
Mà đổi thành một con đường khác, Diệp Quan còn đang giằng co với ba người Mạt Ách
Bởi vì không có mượn được Thanh Huyền Kiếm, Diệp Quan cũng không có động thủ, bởi vì không có ý nghĩa. Lúc trước hắn sở dĩ có thể giết chết bà chủ hắc điếm kia, thuần túy là bà chủ kia quá ngu, cách hắn quá gần, không có bất kỳ phòng bị gì, bằng không, hắn cũng khó có thể giết chết đối phương