Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1668 - Chương 1668: Chấn Kinh

Chương 1668: Chấn Kinh Chương 1668: Chấn Kinh

CHƯƠNG 1668

CHẤN KINH

Nhược Mệnh khẽ lắc đầu, không nói gì thêm

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Vốn không nên hỏi nhiều, chẳng qua, nếu là phong ấn gì đó, ta có lẽ có thể giúp được một chút

Hắn cũng là không có khoác lác, cho đến nay, không có phong ấn mà Thanh Huyền kiếm cùng với Tiểu Bạch không phá được

Một cái cứng rắn phá tan!

Một cái xách động!

Tồn tại vô địch

Nhược Mệnh lắc đầu cười một tiếng:

- Sự tình của ta tương đối phức tạp, ngươi liền chớ có nhúng vào

Diệp Quan muốn nói lại thôi

Nhược Mệnh lại nói:

- Vẫn là giải quyết chuyện của ngươi trước đi, nếu như ta không có đoán sai, mấy cái thế lực bên ngoài kia bây giờ đều đang nhằm vào người đúng không?

Diệp Quan gật đầu:

- Cổ Hoang Chi Địa đã từng phái người tới giết ta

Nhược Mệnh nhíu mày:

- Cổ Hoang Chi Địa?

Diệp Quan nói:

- Đúng vậy, Như tỷ quen biết thế lực này?

Nhược Mệnh khẽ lắc đầu:

- Từng có một chút quan hệ, chẳng qua, đó cũng là sự tình cực kỳ lâu trước kia, tăng thêm ta hiện tại ở trong trạng thái này, không thể rời đi nơi này, bọn hắn hẳn là sẽ không nhận nhân tình của ta, chẳng qua ngươi yên tâm, chỉ cần ở chỗ này, coi như là Yêu Thần của bọn hắn đến, cũng không có cách nào tổn thương ngươi

Diệp Quan cười nói:

- Như tỷ hiểu lầm ý tứ của ta

Nhược Mệnh nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan chân thành nói:

- Nếu như Như tỷ nhận biết bọn hắn, như vậy, đến lúc đó ta có khả năng bán cho Như tỷ một cái nhân tình, không cần làm sự tình quá tuyệt, nếu như Như tỷ không quen bọn hắn, như vậy ta đến lúc đó cũng không cần lo lắng cái gì

Nhược Mệnh nhìn Diệp Quan, không nói gì

Khoác lác?

Tự nhiên không phải!

Vào giờ khắc này, nàng mới đột nhiên nhớ tới, tiểu gia hỏa trước mắt này căn bản không cần nàng bảo hộ

Trái lại là mình cả nghĩ quá rồi

Nhược Mệnh lắc đầu cười một tiếng

Diệp Quan thì chân thành nói:

- Như tỷ, cũng không phải ta nói mạnh miệng, nếu ngươi là bởi vì phong ấn gì bị nhốt ở chỗ này, ta thật sự có thể tương trợ

Nhược Mệnh nhìn Diệp Quan:

- Tại sao muốn giúp ta?

Diệp Quan cười nói:

- Mới quen đã thân?

Nhược Mệnh cười ha ha một tiếng, sau khi cười chỉ chốc lát, nàng lắc đầu:

- Ta biết ngươi không có nói giả, chẳng qua, ta vẫn là không cần ngươi giúp

Diệp Quan không hiểu:

- Vì sao?

Nhược Mệnh mỉm cười, không nói gì

Diệp Quan do dự một chút, sau đó nói:

- Như tỷ hẳn là sợ ta suy nghĩ nhiều, ngươi là bởi vì muốn lợi dụng ta, cho nên mới kết thân với ta?

Trong mắt Nhược Mệnh lóe lên một tia kinh ngạc, có chút kinh hãi

Diệp Quan đang muốn nói chuyện, Nhược Mệnh chân thành nói:

- Chớ có nói nữa

Diệp Quan có chút bất đắc dĩ:

- Kỳ thật, cứu Như tỷ ra ngoài, ta cũng là có chút tư tâm, Như tỷ mạnh như vậy, nếu như ra ngoài, ta chẳng phải có thêm một cái chỗ dựa sao?

Nhược Mệnh cười nói:

- Tên tiểu tử nhà ngươi…

Diệp Quan nhìn Nhược Mệnh, chờ đợi câu trả lời của nàng

Mà Nhược Mệnh lại lắc đầu một lần nữa

Diệp Quan lần này không có tiếp tục kiên trì, khẽ gật đầu:

- Được

Nói xong, hắn xuất ra bản bút ký Thần Nhất kia, sau đó nói:

- Như tỷ, ngươi xác định không xem sao?

Nhược Mệnh sau khi yên lặng một lúc lâu, lắc đầu:

- Không cần như thế

Nàng cũng có ngạo khí của chính mình, Diệp Quan khẽ gật đầu, thu bút ký vào, sau đó nói:

- Vậy chúng ta sau này còn gặp lại…

Mà đúng lúc này, Nhược Mệnh đột nhiên nhíu lại lông mày, nàng đột nhiên quay đầu nhìn lại, ánh mắt nàng đi đến một mảnh bờ biển, ở bờ biển kia, có một vị nữ tử váy trắng ngồi

Chính là nữ tử trong quan tài kia!

Nhược Mệnh có chút chấn kinh:

- Nàng làm sao lại ở đây? Cái quái gì thế?

Nhìn thấy vẻ mặt của Nhược Mệnh, Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ:

- Nhược Tỷ nhận biết nàng?

Nhược Mệnh gật đầu

Diệp Quan vội hỏi:

- Nàng là?

Đối với thân phận của nữ tử trong quan tài kia, hắn cũng là có phần hiếu kỳ

Nhược Mệnh quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, hơi kinh ngạc:

- Ngươi không biết nàng?

Diệp Quan lắc đầu:

- Lúc ta gặp được nàng, nàng không có bất kỳ trí nhớ nào

- Không có trí nhớ?

Nhược Mệnh cau mày

Diệp Quan gật đầu:

- Đúng thế

Nói xong, hắn dẫn Nhược Mệnh tới trước mặt nữ tử váy trắng kia. Nhìn thấy hai người Diệp Quan, nữ tử váy trắng hơi nghi hoặc một chút

Nhược Mệnh nhìn nữ tử trước mắt:

- Không biết ta sao?

Nữ tử váy trắng cau mày, nàng nhìn chằm chằm Nhược Mệnh, sau khi nhìn một hồi, nàng lắc đầu

Nhược Mệnh đi đến trước mặt nữ tử váy trắng, nàng đột nhiên giơ tay phải đặt ở trên bờ vai nữ tử váy trắng, sau một hồi, nàng liếc mắt nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng trước mắt, nhưng cũng không có nói chuyện

Diệp Quan vội hỏi:

- Nhược Tỷ, nàng là Thần gia?

Nhược Mệnh lắc đầu:

- Nàng không phải Thần gia, nàng giống như Thanh Mạt vậy, là người Tiên Linh Chi Địa

Bình Luận (0)
Comment