CHƯƠNG 1669
CAO NGẠO!
Tiên Linh Chi Địa!
Diệp Quan lập tức hơi nghi hoặc một chút:
- Như vậy nàng với Thần Nhất
Nhược Mệnh trầm giọng nói:
- Năm đó ta từng gặp nàng một lần, khi đó nàng hoàn toàn không giống hiện tại…
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Ngay lúc đó nàng là dạng gì?
Trong mắt nữ tử váy trắng cũng là lộ ra một tia tò mò
Nhược Mệnh cười nói:
- Cao ngạo, vô cùng vô cùng cao ngạo
Cao ngạo!
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Vô cùng vô cùng?
Nhược Mệnh gật đầu:
- Nàng là đồng tộc của Thanh Mạt, xem như đường thân, Thanh Mạt cao ngạo là ở trong lòng, nàng cao ngạo là ở mặt ngoài, năm đó đi ra bên ngoài, cho dù là Thần gia, nàng cũng là khịt mũi coi thường…
Diệp Quan yên lặng
Nàng biết, những đệ tử đến từ siêu cấp thế lực này, trong xương cốt đều là tương đối cao ngạo, dĩ nhiên, cũng có loại khiêm tốn điệu thấp kia, chẳng qua này loại quả thật rất ít
Dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Tháp Gia, ta có tính điệu thấp không?
Tháp nhỏ yên lặng
Diệp Quan tính điệu thấp sao?
Kỳ thật tính, làm thế hệ thứ ba mạnh nhất thế gian này, Diệp Quan không có chút tính tình thiếu gia ăn chơi nào, không thể không nói, vào giờ khắc này nó cũng đều cảm thấy, hiệu quả Dương gia nuôi thả vẫn là vô cùng tốt
Bởi vì người đi lên từ tầng dưới chót, là sẽ không quá tung bay
Diệp Quan đã nếm qua gian khổ, cũng đã từng làm tôi tớ, bởi vậy, hắn không có loại tâm thái hơn người một bậc kia, mà nếu như là từ nhỏ một mực đi theo bên người Diệp Huyền cùng với Tần Quan, tâm cảnh của Diệp Quan cùng với tâm cảnh lúc này khẳng định là không giống nhau.
Lúc này, dường như nghĩ đến cái gì, Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nhược Tỷ, nàng tại sao lại mất trí nhớ?
Nhược Mệnh nhìn về phía nữ tử váy trắng:
- Nàng là tự mình phong ấn trí nhớ của mình
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng, nữ tử váy trắng lộ vẻ mặt nghi hoặc:
- Ta vì sao muốn phong ấn trí nhớ của mình?
Nhược Mệnh cười nói:
- Chuyện này liền phải hỏi chính ngươi
Nữ tử váy trắng lắc đầu:
- Ta không biết
Nhược Mệnh đột nhiên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Nàng làm sao đi theo ngươi?
Diệp Quan nói đầu đuôi sự tình một lần
Nhược Mệnh sau khi yên lặng một lúc lâu, nói:
- Ngươi hãy đưa nàng trở lại Tiên Linh Chi Địa
Diệp Quan khẽ gật đầu
Cô nương này cũng không thể một mực đi theo hắn
- Không đúng!
Nhược Mệnh lại nói:
- Nếu như nàng khôi phục trí nhớ, biết được ngươi có được tháp này…
Diệp Quan trừng mắt nói:
- Không đến mức chứ?
Nhược Mệnh cười nói:
- Đừng có nghĩ tốt về tất cả mọi người, Tháp nhỏ này của ngươi vô cùng nghịch thiên, hơn nữa, giá trị nghiên cứu của nó còn ở phía trên Thần Nhất bút ký, nếu để cho ngoại nhân biết công năng nghịch thiên của Tháp nhỏ này, đặc biệt là loại thế lực lớn có thực lực kia, bọn hắn khẳng định sẽ mơ ước. Ở trước mặt Đại Đạo chính thức, cái gì nhân nghĩa đạo đức đều là phù vân
Diệp Quan yên lặng, hắn tự nhiên biết thứ nhân tính này là không chịu nổi khảo nghiệm nhất
Lúc này, nữ tử váy trắng kia đột nhiên nói:
- Ta hẳn là không phải loại người như vậy
Nhược Mệnh nhìn thoáng qua nữ tử váy trắng, cười nói:
- Chuyện này cũng khó mà nói
Nữ tử váy trắng nhìn Nhược Mệnh:
- Chúng ta đã từng có thù?
Nhược Mệnh lắc đầu:
- Cũng không có, chẳng qua, ta và ngươi đã từng nhìn nhau không thuận mắt, dĩ nhiên, chúng ta gặp mặt tổng cộng chỉ mấy lần mà thôi. Ta không phải đang nhằm vào ngươi, chẳng qua là nhắc nhở một chút vị đệ đệ ta vừa nhận biết này mà thôi
Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì nữa
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Nhược Tỷ, Tiên Linh Chi Địa này phải đi thế nào?
Nhược Mệnh trầm giọng nói:
- Hiện tại tốt nhất đừng đi
Diệp Quan không hiểu:
- Vì sao?
Nhược Mệnh nói:
- Cái chỗ kia vô cùng cao ngạo, năm đó Thần Nhất đi tới cũng đều không cho sắc mặt tốt…nếu ngươi thật sự muốn đi, vẫn là phải mang theo trưởng bối trong nhà đi mới được
Diệp Quan quả quyết lắc đầu:
- Vậy thì quên đi
Lần này đổi thành Nhược Mệnh không hiểu:
- Vì sao?
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:
- Nếu như mang trưởng bối trong nhà đi, sẽ xảy ra chuyện
Cao ngạo?
Hắn là biết được, nếu như mang theo cô cô váy trắng đi, dùng tính cách của nàng, ngươi cao ngạo một chút, có khả năng gia tộc ngươi liền đi đời
Diệp Quan nhìn về phía nữ tử váy trắng:
- Nàng tên là gì?
Nhược Mệnh nói:
- Thanh Đại
Thanh Đại!
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Thanh Đại cô nương, ta hiện tại còn không thể đi Tiên Linh Chi Địa, đợi sau khi thực lực của ta đầy đủ, ta lại đưa ngươi đến Tiên Linh Chi Địa, ngươi thấy thế nào?
Thanh Đại gật đầu:
- Được
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía Nhược Mệnh:
- Nhược Tỷ, chúng ta đi thôi
Nói xong, hắn mang theo Nhược Mệnh rời khỏi Tháp nhỏ