Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1880 - Chương 1880: Phất Tay Liền Diệt!

Chương 1880: Phất Tay Liền Diệt! Chương 1880: Phất Tay Liền Diệt!

CHƯƠNG 1880

PHẤT TAY LIỀN DIỆT!

Nguyên Tổ liếc mắt đánh giá Diệp Quan, lắc đầu:

- Sâu kiến

Sâu kiến!

Ngữ khí rất bình tĩnh, còn có chút coi thường

Nguyên Tổ liếc mắt nhìn bốn phía chung quanh, cái nhìn này, gã thấy được cực xa cực xa, sau một hồi, gã thu hồi ánh mắt, lắc đầu:

- Vốn dĩ còn có một số chờ mong, không ngờ tới, người ở vũ trụ nơi đây, vậy mà yếu như thế, cực kỳ không thú vị…

Lúc này, Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại:

- Ông nội?

Oanh!

Bên cạnh Diệp Quan, thời không nứt ra, một vị nam tử mặc thanh sam trường bào chậm rãi đi ra

Tất cả mọi người giữa sân nhìn về phía nam tử áo xanh đi ra

Nam tử áo xanh sau khi đi tới, Nguyên Tổ nhìn nam tử áo xanh một cái, sau đó nói:

- Không phải còn có một vị nữ tử váy trắng? Cùng nhau kêu ra đi, tránh cho ta thu thập từng người, lãng phí thời gian

Diệp Quan lắc đầu:

- Ông nội của ta một người liền…

Oanh!

Bên cạnh Diệp Quan, thời không đột nhiên nứt ra, sau một khắc, một vị nữ tử mặc váy trắng chậm rãi đi ra…

Một bộ váy trắng, tóc dài xõa vai, phong hoa tuyệt đại

Nhìn thấy nữ tử váy trắng xuất hiện, Diệp Quan lập tức sửng sốt, bởi vì hắn cũng không có gọi cô cô, bởi vậy, hắn không nghĩ tới cô cô sẽ ra ngoài

Thần Kỳ ở một bên thì tò mò đánh giá nam tử áo xanh cùng với nữ tử váy trắng đi ra, trong mắt nàng tràn đầy nghi hoặc, bởi vì nàng căn bản không cảm giác được hai người

Hai người này liền đứng ở trước mặt của nàng, nhưng cũng phảng phất như không tồn tại

Dần dần, vẻ mặt của Thần Kỳ trở nên ngưng trọng

Nhị Nha nhìn thoáng qua nữ tử váy trắng, liếm liếm mứt quả, sau đó ôm Tiểu Bạch đi lại gần nam tử áo xanh

Nữ tử váy trắng sau khi đi tới, nàng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan bên cạnh, Diệp Quan mỉm cười nói:

- Cô cô

Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu, đang muốn mở miệng, nhưng vào lúc này, Nguyên Tổ ở nơi xa đột nhiên nói:

- Hai người các ngươi cùng lên đi!

Hai người cùng lên đi!

Diệp Quan: "…"

Nguyên Tổ chắp hai tay sau lưng, thần sắc bình tĩnh, trong mắt không có nửa điểm gợn sóng

Gã cũng không cảm giác được hai người trước mắt này xuất hiện, hơi kinh ngạc, nhưng gã cũng không thèm để ý

Tự tin!

Gã có thực lực để tự tin như vậy

Thần tính mười thành, không thể nói vô địch, nhưng tuyệt đối có thể đi ngang ở trong vũ trụ mênh mông này, hơn nữa, thực lực của gã còn viễn siêu thần tính mười thành bình thường

Ha ha!

Nam tử áo xanh đột nhiên cười ha hả

Nguyên Tổ nhìn về phía nam tử áo xanh, đưa tay gõ gõ vạt áo:

- Rất buồn cười?

Nam tử áo xanh trừng mắt nói:

- Ta thoạt nhìn không giống cao thủ sao?

Nguyên Tổ nhìn chằm chằm nam tử áo xanh:

- Có độc mở một đạo hay không?

Nam tử áo xanh lắc đầu

Nguyên Tổ nhìn về phía nữ tử váy trắng:

- Có độc mở một đạo hay không?

Nữ tử váy trắng cũng lắc đầu

Nguyên Tổ cười khẽ:

- Vậy các ngươi cùng với phế vật khác nhau ở chỗ nào?

Diệp Quan: "…"

Nam tử áo xanh cười ha hả, đang muốn nói chuyện, nữ tử váy trắng đột nhiên điểm ra một chỉ

Oanh!

Nguyên Tổ còn chưa phản ứng lại chính là trực tiếp quỳ xuống

Yên tĩnh giống như chết!

Quỳ rồi?

Đầu của đám người trống rỗng

Nguyên Tổ mặt mũi tràn đầy khó có thể tin:

- Chuyện này…

Thần Kỳ gắt gao nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, hai tay trong bất tri bất giác nắm chặt lại, chấn kinh lại hưng phấn

Vào giờ phút này, vẻ mặt của Minh Quân đã khó xem tới cực điểm

Gã biết, gã đã đánh giá thấp nghiêm trọng nữ tử váy trắng cùng với nam tử áo xanh trước mắt này. Vào giờ khắc này, gã muốn ăn sống Triệu thành chủ

Minh Quân vội vàng đi ra, gã nhìn nữ tử váy trắng, hơi hơi ôm quyền:

- Các hạ, chúng ta có thể nói chuyện

Nữ tử váy trắng lắc đầu:

- Không muốn nói

Minh Quân híp hai mắt lại:

- Các hạ thực lực siêu quần, nhưng dù sao chỉ có một người, mà Sâm Lâm văn minh chúng ta có mấy chục vạn, nếu như hai bên thật sự liều mạng, sẽ chỉ lưỡng bại câu thương…

Nhiều người, đây là một cái ưu thế trước mắt của Sâm Lâm văn minh

Nữ tử váy trắng đột nhiên vẫy vẫy tay đối với Diệp Quan:

- Tới đây

Diệp Quan vội vàng đi đến bên cạnh nữ tử váy trắng, nữ tử váy trắng nhìn Diệp Quan:

- Có sợ trong lòng có thần hay không?

Diệp Quan lắc đầu:

- Không sợ, bởi vì cô cô đã là thần trong lòng của ta

Nữ tử váy trắng hơi nhấc khóe miệng lên, nàng đột nhiên phất tay áo vung lên, trong một chớp mắt, mấy chục vạn cái đầu giữa sân cùng nhau phóng lên tận trời, mấy chục vạn cột máu phóng thẳng lên không trung, vô cùng hùng vĩ

Minh Quân: "…"

Vẻ mặt của Diệp Quan động dung, trong lòng nhấc lên sóng biển vạn trượng

Sâu kiến!

Toàn bộ Sâm Lâm văn minh ở trước mặt cô cô, thật sự chính là sâu kiến

Phất tay liền diệt!

Cho dù là những cường giả thần tính chín thành kia, tại thời khắc này, bọn hắn ngay cả sức hoàn thủ cũng đều không có

Bình Luận (0)
Comment