CHƯƠNG 1881
TỰ GIỄU
Thần Kỳ vào lúc nhìn thấy một màn này, cũng là như bị điện giật, trực tiếp ngẩn người tại chỗ
Mấy chục vạn cường giả đỉnh cấp, cứ như vậy bị miểu sát?
Thực sự quá điên cuồng!
Minh Quân sắc mặt như tro tàn
Nhiều người?
Vào giờ khắc này, gã chỉ cảm thấy toàn thân phát lạnh, một cỗ cảm giác sợ hãi lan khắp toàn thân. Vị Nguyên Tổ bị trấn áp quỳ kia khó có thể tin nhìn chằm chằm nữ tử váy trắng, run giọng nói:
- Ngươi…ngươi…đã độc mở một đạo…
Nữ tử váy trắng nhìn thoáng qua Nguyên Tổ:
- Độc mở một đạo…không phải chỉ là rác rưởi sao?
Diệp Quan: "…"
Nguyên Tổ:???
Diệp Quan đột nhiên nhắc nhở:
- Cô cô, gã không phải bản thể
Nguyên Tổ: "…"
Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu:
- Đơn giản
Nói xong, nàng đột nhiên tịnh chỉ một điểm, một đạo kiếm quang trực tiếp chui vào giữa trán Nguyên Tổ
Nguyên Tổ bỗng nhiên co rụt đồng tử lại, dường như cảm nhận được cái gì, sắc mặt gã kịch biến trong nháy mắt:
- Ngươi…ngươi trảm bản thể ta, ngươi…Thuỷ Tổ cứu ta…
Oanh!
Đột nhiên, một cỗ khí tức thần bí không có dấu hiệu nào xuất hiện ở bốn phía
Mà lúc này, gốc Đạo Cổ Thụ kia đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Diệp Quan, Đạo Cổ Thụ nhìn chằm chằm sâu trong tinh không, ánh mắt lạnh lùng:
- Gã tới
Diệp Quan nói:
- Vị Việt Cổ Thị phản bội ngươi lúc trước kia?
Đạo Cổ Thụ gật đầu
Diệp Quan yên lặng
Việt Cổ Thị!
Thuỷ Tổ Văn Minh Sâm Lâm văn minh
Đúng lúc này, thời không ở nơi xa đột nhiên nứt ra, ngay sau đó, một trung niên nam tử chậm rãi đi ra. Trung niên nam tử mặc một bộ áo trắng, phong thái tuyệt thế. Khi nhìn thấy Việt Cổ Thị, Nguyên Tổ lập tức thở dài một hơi, được cứu rồi. Ánh mắt của Việt Cổ Thị rơi vào trên thân Đạo Cổ Thụ, gã mỉm cười nói:
- Đạo Cổ, lại gặp mặt
Đạo Cổ Thụ gắt gao nhìn chằm chằm Việt Cổ Thị, không nói gì, nhưng sát ý trong mắt lại như thực chất
Việt Cổ Thị cười cười, sau đó nhìn về phía nữ tử váy trắng một bên:
- Đạo hữu nói độc mở một đạo chỉ là rác rưởi? Tại hạ bất tài, chính là độc mở một đạo, còn mời các hạ chỉ giáo
Nói xong, tay phải gã đột nhiên mở ra, sau đó nhẹ nhàng nắm lại
Oanh!
Trong nháy mắt, toàn bộ tinh không vũ trụ bắt đầu cấp tốc sụp đổ áp súc
Vẻ mặt của Diệp Quan kịch biến trong nháy mắt, vào giờ khắc này, hắn một lần nữa cảm nhận được khí tức tử vong
Vẻ mặt của Thần Kỳ cũng đều biến đổi
Độc mở một đạo!
Đây đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận biết của nàng
Mà đúng lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một đạo kiếm quang bay ra
Xùy!
Ở nơi xa, Việt Cổ Thị trực tiếp bị đóng ở tại chỗ
Tinh không vũ trụ khôi phục như thường!
Bốn phía yên tĩnh giống như chết
Miểu sát một lần nữa
Không có bất kỳ sức đánh trả nào!
Nữ tử váy trắng nhìn Việt Cổ Thị phía xa, bình tĩnh nói:
- Độc mở một đạo? Thật sự vô cùng rác rưởi
Mọi người: "…"
Minh Quân đã xụi lơ trên mặt đất, vào giờ khắc này, gã lòng như tro tàn. Gã biết, Sâm Lâm văn minh đã xong
Triệt để xong!
Thực lực của nữ tử váy trắng trước mắt này, đã vượt ra khỏi văn minh cấp ba, đây căn bản không phải là tồn tại mà Sâm Lâm văn minh có thể chống lại
Dường như nghĩ đến cái gì, Minh Quân đột nhiên quay đầu nhìn về phía nơi hẻo lánh bên phải xa xa, hai mắt màu đỏ tươi, tựa như dã thú gào thét:
- Triệu thành chủ! Triệu thành chủ!
Gã lập tức giống như điên vọt về phía Triệu thành chủ
Trong nơi hẻo lánh, Triệu thành chủ cũng là lộ vẻ phát mộng
Vào lúc thấy Minh Quân vọt tới, Triệu thành chủ quay người co cẳng liền chạy…
Cách đó không xa, trong mắt Việt Cổ Thị một mảnh mờ mịt:
- Chuyện này sao có thể…
Đạo Cổ Thụ chậm rãi quay đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng đứng ở nơi xa kia, liền như là đang nhìn quái vật
Lúc trước nàng liền biết thực lực của nữ nhân này không tầm thường, nhưng nàng không nghĩ tới thực lực của nữ nhân này vậy mà mạnh đến loại trình độ này
Độc mở một đạo ở trước mặt nàng cũng đều như sâu kiến?
Việt Cổ Thị đột nhiên khẽ nở nụ cười, tự giễu nói:
- Hoá ra, mình mới là ếch ngồi đáy giếng
Còn tưởng rằng người ta là đang trang bức, không nghĩ tới, người ta là thực sự ngưu bức
Độc mở một đạo như sâu kiến!
Vào giờ khắc này, Việt Cổ Thị mới hiểu được chính mình trước đó là vô tri cỡ nào
- Chờ một chút!
Đúng lúc này, nam tử áo xanh ở một bên đột nhiên mở miệng:
- Chờ chút đã
Mọi người nhìn về phía nam tử áo xanh, nam tử áo xanh nhìn Việt Cổ Thị:
- Ta còn chưa có trang bức…à không, còn chưa có đánh qua đâu!
Nói xong, y phất tay áo vung lên, Việt Cổ Thị trực tiếp bị một cỗ lực lượng bao phủ, qua trong giây lát, Việt Cổ Thị khôi phục như thường
Nam tử áo xanh cười nói:
- Đến, mau ra tay, chúng ta đánh một trận
Mọi người: "…"