CHƯƠNG 1882
CHỜ ĐỢI BỊ HỦY DIỆT
Việt Cổ Thị nhìn chằm chằm nam tử áo xanh:
- Các hạ là có ý gì?
Nam tử áo xanh cười nói:
- Không có ý gì, chỉ là muốn đánh với ngươi một trận, đến, ngươi mau ra tay đi
Việt Cổ Thị cau mày
Nam tử áo xanh lại nói:
- Chỉ cần ngươi có thể chống nổi một chiêu, hôm nay chúng ta liền thả ngươi
Nghe vậy, Việt Cổ Thị híp hai mắt lại, trong mắt lấp lánh sát ý, đây là đang vũ nhục gã sao?
Việt Cổ Thị mở lòng bàn tay ra, một luồng ánh đen đột nhiên tuôn ra từ trong lòng bàn tay của gã, ngay sau đó, từng cỗ khí tức đáng sợ như thủy triều lan tràn ra ra bốn phía
Nhưng vào lúc này, nam tử áo xanh đột nhiên rút kiếm
Xùy!
Một đạo kiếm quang trong nháy mắt xuyên thủng Việt Cổ Thị, đính gã ngay tại chỗ
Mọi người: "…"
Việt Cổ Thị: "…"
Nam tử áo xanh lắc đầu:
- Yếu, ngươi thật sự chính là quá yếu. Ngươi còn không có lợi hại bằng cháu của ta!
Diệp Quan: "…"
Đạo Cổ Thụ cùng với Thần Kỳ nhìn về phía nam tử áo xanh, vào giờ khắc này các nàng mới phát hiện ra, nam tử áo xanh trước mắt này cũng là vô cùng khủng bố! Quan Huyền văn minh này lại có hai vị cường giả khủng bố như vậy!
Quá không hợp thói thường!
Thấy ánh mắt khiếp sợ của đám người Đạo Cổ Thụ, nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng:
- Các ngươi không cần chấn kinh, đều là kỹ thuật cơ bản…
Mọi người: "…"
Nhị Nha nhìn thoáng qua nam tử áo xanh cười to, sau đó nói:
- Dương ca hiện tại rất bựa
Tiểu Bạch trừng mắt nhìn, sau đó nhếch miệng cười một tiếng
Việt Cổ Thị đột nhiên nói:
- Hai vị, có thể cho tại hạ một con đường sống hay không?
Nữ tử váy trắng quay đầu nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan lắc đầu
Thấy thế, Việt Cổ Thị đột nhiên khẽ nở nụ cười, đột nhiên, trong tay gã xuất hiện một chiếc la bàn, bên trong la bàn đột nhiên bộc phát ra một cột ánh sáng, cột ánh sáng này trong chớp mắt chính là trực tiếp chui vào chỗ sâu nhất vũ trụ tinh hà, toàn bộ vũ trụ đều bị chiếu sáng
Đúng lúc này, Đạo Cổ Thụ cách đó không xa đột nhiên kinh hãi nói:
- Mau ngăn cản gã, gã đang phóng ra bên ngoài tọa độ vùng vũ trụ này…nhanh lên…
Lúc này, Việt Cổ Thị đột nhiên cười ha hả:
- Không còn kịp rồi…
Nói xong, gã nhìn về phía nữ tử váy trắng cùng với nam tử áo xanh, cả người vô cùng điên cuồng:
- Các ngươi hủy diệt Sâm Lâm văn minh chúng ta, ta cũng muốn hủy diệt Quan Huyền văn minh các ngươi…chờ đợi Thiên Hành văn minh tới hủy diệt đi! Ha ha…
Nói xong, thân thể của gã trực tiếp hóa thành tro tàn
Thiên Hành văn minh!
Ở tại chỗ, vẻ mặt của Diệp Quan âm trầm, hắn không nghĩ tới, Việt Cổ Thị này vậy mà phóng ra bên ngoài tọa độ vùng vũ trụ này
Đây là bằng với bại lộ Quan Huyền vũ trụ ở trong vũ trụ
Thiên Hành văn minh!
Đây chính là văn minh cấp năm
Năm đó vẻn vẹn chỉ là dùng một đóa Thiên Hành Hỏa, liền trực tiếp hủy diệt toàn bộ Quỷ Tri văn minh
Sâm Lâm văn minh đã khủng bố như thế, nhưng vẫn chỉ là văn minh cấp ba, thử nghĩ một hồi, văn minh cấp năm sẽ khủng bố tới trình độ nào?
Diệp Quan không có cách nào tưởng tượng
Mà ở bên cạnh hắn cách đó không xa, sắc mặt của Đạo Cổ Thụ trắng bệch, run giọng nói:
- Xong rồi…
Thiên Hành văn minh! Năm đó Quỷ Tri văn minh thế nhưng là ngay cả mặt của người ta cũng đều không có nhìn thấy, liền trực tiếp bị hủy
Nếu để cho Thiên Hành văn minh biết vị trí của Quan Huyền văn minh…nghĩ đến đây, Đạo Cổ Thụ quay đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng cùng với nam tử áo xanh một bên, nhìn thấy thần sắc của hai người bình tĩnh, nàng hơi nghi hoặc một chút, không nhịn được hỏi:
- Hai vị không biết Thiên Hành văn minh?
Nam tử áo xanh trừng mắt nói:
- Không biết
Đạo Cổ Thụ nhíu mày, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc cùng với không hiểu:
- Không nên chứ…
Nam tử áo xanh cười ha ha một tiếng, sau đó nhìn về phía Diệp Quan, cười nói:
- Ông nội đi đây
Nói xong, y nhìn về phía Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch một bên, Nhị Nha liền nói ngay:
- Ta ở lại phụ trợ cháu trai
Tiểu Bạch cũng là liền vội vàng gật đầu, biểu thị muốn ở lại, nàng còn muốn sóng ở chỗ này
Nam tử áo xanh cười nói:
- Cháu của ta đơn thuần, cũng không thể bị hai tiểu gia hỏa các ngươi làm hư, đi thôi!
Nói xong, y trực tiếp phất tay áo vung lên, cưỡng ép mang đi Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch
Nhị Nha cùng với Tiểu Bạch: "…"
Sau khi nhìn ông nội rời đi, Diệp Quan quay đầu nhìn về phía nữ tử váy trắng bên cạnh:
- Cô cô, ngươi cũng muốn đi rồi sao?
Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu
Diệp Quan cười nói:
- Nói thực ra, ta rất bất ngờ, không nghĩ tới cô cô vậy mà cũng tới
Nữ tử váy trắng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó nói:
- Thần tính?
Diệp Quan gật đầu
Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu:
- Tin tưởng mình