CHƯƠNG 1989
NHANH DẬP ĐẦU
Diệp Quan quay đầu nhìn lại, chính là vị nữ tử mặc váy dài màu xanh sẫm kia, nữ tử một cánh tay lôi kéo đệ đệ không biết làm sao bên cạnh, một cánh tay lôi kéo ống tay áo của hắn
Nữ tử nhìn Diệp Quan, trong mắt tràn đầy vẻ cầu khẩn:
- Cứu…
Nàng còn chưa có nói xong, Diệp Quan đột nhiên kéo tay nàng, sau đó ngự kiếm mà lên, trực tiếp mang theo hai người tỷ đệ lao đi về phía xa
Mà đúng lúc này, người thần bí kia cũng chú ý tới Diệp Quan, lão nhìn thoáng qua Diệp Quan, tay phải nhẹ nhàng nâng lên, sau đó chậm rãi hạ xuống
Oanh!
Nơi xa, ba người Diệp Quan nhất thời cảm giác được một cỗ cảm giác áp bách vô hình, như mấy vạn tòa núi lớn áp đỉnh
Vẻ mặt của nữ tử cùng với thiếu niên trong nháy mắt trở nên tái nhợt, thân thể bọn họ cũng là ở trong khoảnh khắc trở nên mờ đi, lúc nào cũng có thể bị ma diệt
Trong mắt Diệp Quan lóe lên một vệt hàn mang, khẽ động tâm niệm, Thanh Huyền kiếm trực tiếp chém bay mà ra, mạnh mẽ xé nát cỗ lực lượng thần bí kia
Diệp Quan không dám dừng lại, trực tiếp mang theo hai người tỷ đệ hóa thành một đạo kiếm quang lướt đến cửa đá nơi xa, tan biến ở chân trời
Nhìn thấy Diệp Quan rời đi, trong mắt người thần bí kia lóe lên một vệt kinh ngạc:
- Kiếm kia…
Lão không nghĩ tới, thanh kiếm kia vậy mà lợi hại như thế, ngay cả cấm chế của lão cũng đều có thể phá đi
Người thần bí thu hồi suy nghĩ, cười khẽ một tiếng, cũng không để ý, lão quay đầu nhìn thoáng qua bốn phía, bảy tám phần người bốn phía cũng đã bị thôn phệ sạch sành sanh
Người thần bí chậm rãi nhắm hai mắt lại, hai tay khẽ nhấc, trong chốc lát, bên trong tinh không bốn phía đột nhiên hiện ra từng tòa pho tượng thần bí
Có chừng hơn mấy chục vạn
Người thần bí đột nhiên cười ha hả:
- Chư quân, thời đại của chúng ta đã tới…
Diệp Quan sau khi mang theo hai người tỷ đệ chạy trốn, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa đá mặt quỷ kia đã đóng lại, mà ở bên trong, còn có từng tiếng kêu thảm thiết thê lương không ngừng truyền đến
Bốn phía, những người trốn ra kia đều là sợ hãi không thôi, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ
Lúc này, nữ tử kia đột nhiên lôi kéo nam tử cùng quỳ xuống, nữ tử run giọng nói:
- Đa tạ ân cứu mạng của công tử…
Nói xong, nàng dùng tay đè chặt phần gáy thiếu niên xuống:
- Nhanh dập đầu
Thiếu niên: "…"
Lúc này, một cỗ kiếm ý nhu hòa chậm rãi kéo hai người tỷ đệ lên
Diệp Quan liếc mắt đánh giá nữ tử trước mắt, trong mắt nữ tử còn lưu lại hoảng sợ cùng với vui mừng sống sót sau tai nạn, nhưng lại nỗ lực tỏ vẻ bình tĩnh
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi tên gì?
Nữ tử vội nói:
- Mục Vân Sơ, bên là đệ đệ của ta Mục Vân Già
Diệp Quan cười nói:
- Ngươi ngay từ đầu liền mang theo đệ đệ đi đến gần ta, ta có chút hiếu kỳ, đây là vì cái gì?
Nữ tử do dự một chút, sau đó nói:
- Bởi vì ta cảm thấy ngươi rất lợi hại
Diệp Quan hơi ngẩn ra, lập tức cười nói:
- Làm sao mà biết?
Nữ tử nói:
- Người tiến vào trong, phần lớn đều rất là hết sức hưng phấn, rất chờ mong, có một số ít người là lo lắng… mà chỉ có công tử là không hưng phấn chờ mong, cũng không lo lắng, có chỉ có bình tĩnh cùng với thong dong và trấn định, bởi vậy, ta suy đoán thực lực của công tử hẳn là cực mạnh, dĩ nhiên, ta cũng không dám xác định, mà lúc kia, ta đã không còn lựa chọn khác, chỉ có thể đánh cược một keo
Lúc này, Đại Tông cùng với Tín Du cũng đi tới, bọn hắn cũng nghe Mục Vân Sơ nói, trong mắt hai người đều là hơi kinh ngạc
Diệp Quan cũng là hơi kinh ngạc, hắn không nghĩ tới tâm tư của nữ tử này vậy mà tinh tế tỉ mỉ như thế, quan sát cẩn thận như thế
trong mắt Tín Du một bên cũng là lóe lên một tia kinh ngạc, nàng liếc mắt đánh giá nữ tử, sau đó nói:
- Ngươi là văn minh gì?
Thiếu niên Mục Vân Già lập tức có chút đề phòng nói:
- Không thể nói, lúc chúng ta ra cửa, ông nội đã căn dặn, bên ngoài nhiều người xấu, không thể tự giới thiệu
Ba người: "…"
Mục Vân Sơ liền vội vàng kéo thiếu niên về phía sau, sau đó có chút xấu hổ nói:
- Bẩm ba vị tiền bối, tỷ đệ chúng ta đến từ một tiểu gia tộc, gia tộc của chúng ta cũng không tính là văn minh, cho dù nói ra, ba vị tiền bối hẳn là cũng chưa từng nghe qua
Tín Du cười nói:
- Các ngươi có hứng thú tới Chí Thượng Học Cung chúng ta học tập hay không?
Mục Vân Già hơi nghi hoặc một chút:
- Chí Thượng Học Cung là cái gì? Là…
Đúng lúc này, Mục Vân Sơ đột nhiên đá một cước vào chỗ đầu gối thiếu niên, thiếu niên bịch một tiếng liền quỳ xuống, sau đó còn không đợi y phản ứng lại, thiếu nữ bóp lấy phần gáy y, mãnh liệt ép xuống:
- Nhanh dập đầu
Thiếu niên: "…"