Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 1990 - Chương 1990: Tái Hiện Thế Gian

Chương 1990: Tái Hiện Thế Gian Chương 1990: Tái Hiện Thế Gian

CHƯƠNG 1990

TÁI HIỆN THẾ GIAN

Ba người Diệp Quan thấy thế đều là lắc đầu cười một tiếng

Đầu óc của đệ đệ so sánh với tỷ tỷ, quả thực kém hơn rất nhiều!

Nếu như không phải dung mạo của hai người có sáu bảy phần tương tự, bọn hắn sẽ hoài nghi hai người này có phải tỷ đệ ruột hay không

Tín Du nhẹ nhàng nhấc tay phải, một cỗ lực lượng nhu hòa đỡ hai người tỷ đệ lên, nàng xuất ra một tấm lệnh bài đưa cho Mục Vân Sơ:

- Tấm lệnh bài này cho ngươi, sau một tháng, ngươi thôi động lệnh bài, nếu như có đáp lại, ngươi liền tiến vào truyền tống trận, truyền tống trận sẽ tiếp hai người các ngươi đi tới Chí Thượng Học Cung chúng ta, nếu như không có đáp lại, ngươi liền lấy ra đồ vật bên trong lệnh bài, sau đó rời xa vùng vũ trụ tinh vực này, trở về gia tộc tu luyện thật tốt, tương lai cũng sẽ có một phen tạo hóa

Mục Vân Sơ tiếp nhận lệnh bài, sau đó làm một lễ thật sâu đối với Tín Du:

- Đệ tử ghi nhớ

Tín Du cười cười:

- Đi đi thôi!

Mục Vân Sơ do dự một chút, sau đó nhìn về phía Diệp Quan một bên:

- Không biết công tử xưng hô như thế nào? Tiểu nữ tử không có ý tứ gì khác, chỉ là muốn biết tính danh ân nhân, khắc trong tâm khảm

Diệp Quan cười nói:

- Diệp Quan!

- Diệp Quan!

Mục Vân Sơ yên lặng ghi lại cái tên này trong lòng, sau đó nàng nhìn về phía thiếu niên một bên, đang muốn động cước, thiếu niên lần này học thông minh, không đợi a tỷ của chính mình động cước, liền đột nhiên quỳ xuống

Hai người tỷ đệ cung kính dập đầu một cái đối với Diệp Quan, sau đó Mục Vân Sơ kéo Mục Vân Già quay người rời đi

Diệp Quan đột nhiên nói:

- Chờ một chút

Mục Vân Sơ quay người nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan mỉm cười:

- Giúp người giúp đến cùng, ta cho ngươi thêm một quyển công pháp

Nói xong, hắn tịnh chỉ một điểm, một tia sáng trắng chui vào giữa trán Mục Vân Sơ

Chính là Vũ Trụ Quan Huyền Pháp!

Mục Vân Sơ lúc này liền muốn quỳ lạy, nhưng lại bị một cỗ nhu hòa lực lượng nâng lên

Diệp Quan cười nói:

- Đi nhanh đi!

Mục Vân Sơ làm một lễ thật sâu đối với Diệp Quan, lập tức lại liếc mắt nhìn dung mạo Diệp Quan, lúc này mới lôi kéo thiếu niên bên cạnh quay người rời đi

Sau khi hai người tỷ đệ tan biến, Tín Du đột nhiên nói:

- Nha đầu kia rất có linh tính

Diệp Quan gật đầu:

- Tâm tư cẩn thận, linh tính mười phần, là một mầm mống tốt, chỉ là không biết về sau có thể đi bao xa

Tín Du cười nói:

- Diệp công tử đã có lòng yêu tài, vì sao không thu làm đệ tử?

Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:

- Ta cũng sẽ không thu đệ tử

Tín Du đang muốn nói chuyện, Đại Tông một bên đột nhiên nói:

- Các ngươi nhìn kìa

Diệp Quan cùng với Tín Du quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cửa đá nơi xa kia chẳng biết lúc nào đã biến thành màu đỏ như máu, không chỉ như thế, cả ngọn núi cũng đều đang dần dần biến thành màu đỏ như máu

Ngoài ra, mặt đất bắt đầu hơi hơi rung động

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Tín Du lập tức trầm xuống:

- Bọn hắn đang làm cái gì?

Đại Tông nói khẽ:

- Thuật Giả văn minh, hẳn là muốn tái hiện thế gian

Lời còn chưa dứt, cả ngọn núi lớn bắt đầu nát vụn, tiếp theo, từng cỗ khí tức đáng sợ tràn ngập ra, toàn bộ thiên địa bắt đầu trở nên mờ đi tại thời khắc này

Ba người Diệp Quan gắt gao nhìn chằm chằm nơi xa, rất nhanh, bảy cỗ Huyết Thi ở dưới sự dẫn đầu của người thần bí kia chậm rãi đi ra, mà ở sau lưng người thần bí này, là một mảnh cường giả mặc chiến giáp đen kịt, có chừng hơn vạn, khí tức của những cường giả này cực kỳ khủng bố, khi bọn hắn đi tới, một cỗ cảm giác áp bách vô hình lập tức tràn ngập ở trong thiên địa

Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Tín Du cùng với Đại Tông đều là trở nên vô cùng ngưng trọng

Lúc này, người thần bí cầm đầu kia đột nhiên nhìn về phía ba người Diệp Quan nơi xa, lão cười nói:

- Còn chưa đi sao?

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Lúc trước đóa Thiên Hành hỏa kia cũng không có hủy diệt toàn bộ văn minh các ngươi?

Người thần bí cười nói:

- Tự nhiên là có một chút cá lọt lưới

Nói xong, hắn hướng về phía trước bước ra một bước, trong nháy mắt đi tới trước mặt ba người Diệp Quan cách đó không xa

Người thần bí nhìn Diệp Quan:

- Hỏi ngươi một chút chuyện, cỗ quan tài máu ta đưa ngươi lúc trước kia đâu?

Vẻ mặt của Diệp Quan trở nên có chút cổ quái:

- Ngươi không biết sao?

Người thần bí nhíu mày:

- Biết cái gì?

Diệp Quan yên lặng, hoá ra lão gia hỏa này còn không biết cỗ Huyết Thi kia đã bị Đại bá chém

Người thần bí nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Nó bây giờ đang ở nơi nào?

Diệp Quan bình tĩnh nói:

- Nó sau khi thôn phệ mấy vị cường giả cũng không biết chạy đi đâu rồi. Có muốn không, ngươi đi tìm một chút?

Bình Luận (0)
Comment