Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2040 - Chương 2040: Đánh Giá Thấp

Chương 2040: Đánh Giá Thấp Chương 2040: Đánh Giá Thấp

CHƯƠNG 2040

ĐÁNH GIÁ THẤP

Diệp Quan nói:

- Ngươi có thể lấy đồ vật chữa thương từ trong nhẫn trữ vật?

Chu Phạm lắc đầu một lần nữa:

- Bị phong ấn toàn bộ

Sắc mặt của Diệp Quan trầm xuống

Chu Phạm mỉm cười nói:

- Diệp công tử, phía trước có lẽ là di tích văn minh gì đó, ngươi đi nhìn một cái, ta ở nơi đây nghỉ ngơi một chút, không có gì đáng ngại

Diệp Quan nhìn thoáng qua Chu Phạm, lắc đầu:

- Nữ hài tử quá thông minh, cũng không phải một chuyện tốt, lúc này, ngươi còn muốn xò xét ta một thoáng

Nói xong, hắn kéo xuống trường bào của chính mình, sau đó nhẹ nhàng băng bó cho nàng

Chu Phạm nhìn thoáng qua Diệp Quan, không nói gì

Không bao lâu, Diệp Quan cũng đã băng bó kỹ chân cho nàng, sau đó nói:

- Ta đỡ ngươi, ngươi xem thử có thể đi hay không

Nói xong, hắn trực tiếp kéo tay Chu Phạm khoác lên trên vai của mình, sau đó nhẹ nhàng nâng nàng lên

Thân thể hai người vừa mới tiếp xúc, Diệp Quan chính là cảm giác một cỗ mùi thơm nhàn nhạt kéo tới, đồng thời thân thể cảm nhận được cảm giác mềm mại

Diệp Quan không có suy nghĩ nhiều, hắn nhẹ nhàng đỡ Chu Phạm đi về phía nơi xa, đồng thời tay trái thuận theo tự nhiên nắm ở vòng eo Chu Phạm

Trong bóng tối, Chu Phạm cầm cây đuốc, ánh lửa mỏng manh ở trong hắc động đen kịt có vẻ hơi tối tăm, phảng phất như lúc nào cũng có thể sẽ bị thôn phệ

Hai người liền chậm rãi đi, tựa vào nhau, đều có thể cảm nhận được thân thể của đối phương, người nào cũng không nói gì

Chu Phạm dùng khóe mắt nhìn thoáng qua Diệp Quan, Diệp Quan thần sắc bình tĩnh, không có nửa điểm mất tự nhiên

Trong mắt nàng lóe lên một tia kinh ngạc

Rất nhanh, hai người đi tới trước cửa đá kia, mà lúc này, cửa đá đột nhiên từ từ mở ra

Thấy thế, hai người đều là nhíu lại lông mày

Chu Phạm trầm giọng nói:

- Nơi này chỉ có hai chúng ta, xem ra là vị tiền bối kia cố ý hành động

Diệp Quan gật đầu:

- Đối phương không có hạ sát thủ đối với chúng ta, hẳn là có dụng ý khác, đi vào nhìn một cái

Nói xong, hắn vịn Chu Phạm đi vào trong cửa đá

Sau cửa đá là một toà đại điện, mới vừa vào điện, một cỗ âm phong đập vào mặt, âm lãnh thấu xương, hai người nhíu mày, trong lòng âm thầm đề phòng, tiếp tục đi tới, nhìn thấy một cây nến, màu lửa hơi tối, gần lại xa, ở bên cạnh nến, có một nam tử ngồi xếp bằng, tóc dài xõa vai, hai tay đặt ngang trên đầu gối

Nam tử chậm rãi ngẩng đầu, sắc mặt có chút tái nhợt, ở trong đêm đen này có vẻ hơi khiếp người

Lòng bàn tay nam tử đột nhiên chậm rãi mở ra, trong nháy mắt, bốn phía đại điện đột nhiên bay lên lửa cháy hừng hực, đêm tối quét sạch sành sanh, như ban ngày

Diệp Quan liếc mắt đánh giá nam tử trước mắt, nam tử thoạt nhìn tuổi tác cũng không lớn, chừng ba mươi tuổi, mặc một bộ trường bào màu đen rộng lớn, ngồi xếp bằng dưới đất, thân thể thẳng tắp, khí tức hoàn toàn không có

Nam tử áo đen nhìn thoáng qua Diệp Quan cùng với Chu Phạm, sau đó nói:

- Ngồi

Diệp Quan khẽ gật đầu, sau đó vịn Chu Phạm ngồi ở trước mặt nam tử áo đen cách đó không xa, hắn nhìn về phía nam tử áo đen:

- Tiền bối có thể thu lại cấm chế nơi này?

Nam tử áo đen lắc đầu:

- Cấm chế nơi này cũng không phải là ta làm

Diệp Quan hơi kinh ngạc:

- Không phải là tiền bối làm?

Nam tử áo đen gật đầu:

- Cấm chế ở nơi này chính là vị Thuật Thần Thuật Giả văn minh kia lưu lại, mục đích chính là vì vây khốn ta

Nói đến đây, y nhìn về phía hai người Diệp Quan cùng với Chu Phạm:

- Ta mang hai người các ngươi tới chỗ này, liền vì một chuyện, chọn một truyền nhân ở bên trong hai người các ngươi, bởi vì thời gian của ta không còn nhiều

Truyền thừa!

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Không biết tiền bối coi trọng ai trong hai người chúng ta?

Nam tử áo đen nhìn chằm chằm hai người Diệp Quan:

- Người nào sống sót, người đó liền có thể thu hoạch được truyền thừa

Diệp Quan lập tức nhíu lông mày lại

Chu Phạm nhìn thoáng qua nam tử áo đen, không nói gì

Trong điện đột nhiên trở nên an tĩnh

Nam tử áo đen lại nói:

- Đây không phải một tràng khảo thí, hai người các ngươi tự mình làm lựa chọn

Diệp Quan thấp giọng thở dài:

- Các hạ vì sao muốn đối đãi với chúng ta như đồ đần độn?

Nam tử áo đen nhìn Diệp Quan, Diệp Quan nói:

- Ngươi nói thời gian của ngươi không nhiều, nhưng ta cảm thấy, loại cường giả cấp bậc như ngươi, hẳn là không thể sẽ bị một tòa trận pháp mài chết, bởi vậy, ta nếu như đoán không lầm, ngươi hẳn là muốn đoạt xá, sau đó mượn cơ hội thoát khốn, truyền thừa mà ngươi nói, đơn giản là muốn để cho hai người chúng ta tự giết lẫn nhau, sớm bại lộ lá bài tẩy của mình. Đúng không?

Chu Phạm nhìn thoáng qua Diệp Quan, trong mắt có một vệt kinh ngạc cùng với tán thưởng

Nam tử áo đen khẽ cười:

- Cũng là có chút đánh giá thấp ngươi

Bình Luận (0)
Comment