CHƯƠNG 2041
BỊ NGƯỜI MƯU HẠI
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Ngươi không trực tiếp ra tay, là có kiêng kỵ, ngươi đang kiêng kị cái gì?
Nam tử áo đen nhìn Diệp Quan, không nói gì
Diệp Quan mỉm cười:
- Tiền bối, kỳ thật hai người chúng ta cũng không muốn là địch với ngươi, dạng này thì như thế nào, ngươi thả chúng ta rời đi, chúng ta hai bên nước giếng không phạm nước sông, được chứ?
Nam tử áo đen mỉm cười nói:
- Được
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Cáo từ
Nói xong, hắn trực tiếp ôm lấy Chu Phạm vung tay một cái, cùng lúc đó, tay phải hắn duỗi ra, Thanh Huyền kiếm trực tiếp cưỡng ép vọt ra từ bên trong Tháp nhỏ của hắn, vững vàng rơi vào trong tay hắn, sau đó hắn mãnh liệt xoay người chính là chém xuống một kiếm
Mà lúc này, một cỗ lực lượng kinh khủng mãnh liệt ập tới
Ầm ầm!
Theo một đạo kiếm quang vỡ nát, Diệp Quan trực tiếp bị chấn bay ra ngoài, mà ở trong nháy mắt bay đi, Diệp Quan một lần nữa vung ra một kiếm, trong khoảnh khắc, cấm chế bốn phía tại thời khắc này nát vụn
Ở trong nháy mắt cấm chế vỡ nát, Chu Phạm đột nhiên mở lòng bàn tay ra, một vệt ánh vàng hạ xuống thẳng tắp, chui vào trong cơ thể nàng, qua trong giây lát, khắp toàn thân nàng từ trên xuống dưới xuất hiện một kiện chiến giáp màu vàng kim, nàng đè ép tay phải về phía trước, một vệt ánh vàng trong nháy mắt bao phủ Diệp Quan, nhưng cỗ lực lượng kia vẫn là quá mạnh, Diệp Quan ở trong nháy mắt đụng tới, trực tiếp đụng nát vệt ánh vàng kia, tiếp theo, hai người cùng nhau bay ra mấy vạn trượng
Diệp Quan vừa dừng lại một cái, thân thể trực tiếp tầng tầng nứt ra, máu tươi trong miệng không ngừng tuôn ra
Một kích trọng thương!
Tình huống của Chu Phạm cũng không được khá lắm, kiện kim giáp trên người nàng cũng đã rạn nứt ra, khóe miệng cũng là có máu tươi chậm rãi tràn ra
Chu Phạm nhìn Diệp Quan:
- Không có sao chứ?
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Có việc, rất nghiêm trọng
Chu Phạm đang muốn nói chuyện, hai người đột nhiên đồng thời nhìn về phía xa, ở mấy vạn trượng bên ngoài, nam tử áo đen chậm rãi đạp không tới
Khai Đạo cảnh!
Diệp Quan gắt gao nhìn chằm chằm nam tử áo đen, vào giờ khắc này, hắn mới phát hiện ra thực lực của một vị Khai Đạo cảnh là khủng bố cỡ nào
Hơn nữa, nam tử áo đen trước mắt này còn không phải Khai Đạo cảnh trạng thái đỉnh phong, thậm chí ngay cả thần hồn cũng đều không hoàn chỉnh
Nam tử áo đen sau khi đi tới, y chậm rãi nhắm hai mắt lại, hít vào một hơi thật sâu, sau đó nói:
- Ta cũng đã quên mất bao nhiêu năm rồi chưa từng được hít thở không khí mới mẻ như vậy
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Ngươi là cố ý để cho ta ra tay
Nam tử áo đen mở hai mắt ra, trên mặt y nổi lên một vệt nụ cười:
- Xác thực thông minh, thoáng qua liền hiểu
Diệp Quan nhíu mày:
- Ta nghi ngờ là, ngươi vì sao biết ta có thể phá phong ấn cấm chế thiên địa nơi đây?
Nam tử áo đen khẽ cười cười:
- Không xác định, chẳng qua là đánh cược một keo, nhưng rõ ràng, ta đã cược thắng
Diệp Quan yên lặng
Mẹ nó!
Bị người mưu hại
Nam tử áo đen liếc mắt đánh giá Thanh Huyền kiếm trong tay Diệp Quan, sau đó nói:
- Ta chưa bao giờ thấy qua kiếm mạnh mẽ như thế, thậm chí ngay cả cấm chế vị Thuật Thần kia tự mình bày ra cũng đều có thể phá vỡ, thật sự là không tầm thường
Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, ba loại huyết mạch trong cơ thể vận sức chờ phát động, tùy thời chuẩn bị tung một kích toàn lực
Lúc này, nam tử áo đen đột nhiên nói:
- Dạng này thì như thế nào, ngươi đưa kiếm này cho ta, ta thả cho ngươi một con đường sống, được chứ?
Diệp Quan nhìn về phía nam tử áo đen, mỉm cười nói:
- Không được
Nói xong, hắn liền muốn thức tỉnh huyết mạch, sau đó liều mạng chiến một trận, nhưng vào lúc này, nam tử áo đen kia đột nhiên cười nói:
- Không được thì thôi
Nói xong, y xoay người rời đi, trong chớp mắt chính là tan biến ở nơi xa
Tại chỗ, Diệp Quan cùng với Chu Phạm đều là sửng sốt
Như vậy liền đi rồi?
Ở một bên khác, trong âm thầm, nam tử áo đen cách không nhìn Diệp Quan phía xa, nhíu mày:
- Vì sao lúc ta động sát tâm đối với người này, sẽ có một loại cảm giác lo lắng? Chẳng lẽ có nhân quả không biết…
Nói đến đây, y sau khi suy nghĩ một lúc lâu, nói:
- Người này thân có ba loại huyết mạch đặc thù, Kiếm đạo siêu phàm, còn cầm một thanh tuyệt thế thần kiếm, tự thân mặc kệ là thực lực hay là trí tuệ đều là đỉnh cấp, người sau lưng tuyệt không phải người bình thường… cũng được, đã thoát khốn, đã là vạn hạnh, không cần thiết lại bởi vì tham niệm của chính mình mà tiêm nhiễm nhân quả không biết, trêu chọc tai họa cho chính mình
Nói xong, y trực tiếp quay người tan biến ở tại chỗ
Sau khi xác định nam tử áo đen kia đã thực sự rời đi, Diệp Quan lúc này ngồi xếp bằng xuống, sau đó bắt đầu chữa thương