Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2069 - Chương 2069: Có Chỗ Cố Kỵ

Chương 2069: Có Chỗ Cố Kỵ Chương 2069: Có Chỗ Cố Kỵ

CHƯƠNG 2069

CÓ CHỖ CỐ KỴ

Sậu Nguyên khẽ gật đầu, sau đó nói:

- Ta cùng với Hữu lão bên cạnh Phạm cô nương nói chuyện khá hợp, bởi vậy, chúng ta trao đổi phương thức liên lạc với nhau

Diệp Quan cười nói:

- Thì ra là thế

Nói xong, hai người cũng không nói nữa, tăng thêm tốc độ…

Tại Đại Chu

Trước một gian đại điện, một vị nam tử áo trắng ngồi ở trên thềm đá, lẳng lặng đọc sách

Người này chính là Nhị hoàng tử Chu Mục kia

Sau lưng Chu Mục, có một lao lão giả cầm phất trần trong tay đứng, lão giả mặc một bộ đạo bào, gọn gàng

Lúc này, một người áo đen đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Chu Mục, người áo đen hơi hơi thi lễ đối với Chu Mục, sau đó nói:

- Nhị điện hạ, Ám Trầm đã chết

- Ồ!

Chu Mục thần sắc bình tĩnh:

- Hắn dùng mấy kiếm?

Người áo đen trầm giọng nói:

- Một kiếm

Chu Mục nhíu mày, y ngẩng đầu nhìn về phía người áo đen:

- Chỉ một kiếm?

Người áo đen gật đầu:

- Đúng vậy!

Chu Mục sau khi yên lặng một lát, thấp giọng nói:

- Có ý tứ!

Lúc trước đám người đi tìm Diệp Quan kia, kỳ thật cũng không phải là Tứ hoàng tử phái đi, mà là y phái đi

Mục đích rất đơn giản, chính là muốn mượn danh nghĩa Tứ hoàng tử đi thăm dò hư thực của Diệp Quan

Y tự nhiên không sợ bại lộ, hiện tại là không có chứng cứ, làm sao bại lộ?

Chu Mục thu hồi suy nghĩ:

- Đi xuống đi

Người áo đen kia lại nói:

- Hắn đã đang trên đường đuổi tới Đại Chu

Nói xong, người áo đen lặng yên thối lui

Chu Mục nói:

- Lão sư, ngươi thấy thế nào?

Vị đạo trưởng kia bình tĩnh nói:

- Điện hạ chỉ là đơn thuần muốn thăm dò hư thực của hắn?

Chu Mục mỉm cười nói:

- Ta hiểu rất rõ vị cửu muội kia của ta, người có thể làm cho nàng mời chào, tuyệt không phải là người bình thường, mà có thể làm cho nàng không tiếc dùng tiên tổ bảo hộ đi mời chào, chỉ có hai loại người, loại thứ nhất là lai lịch của đối phương không tầm thường, giá trị cực cao, còn ở phía trên tiên tổ bảo hộ; loại thứ hai chính là người nàng ưa thích, nàng tâm cao khí ngạo, tuyệt đối sẽ không thích một kẻ phàm phu tục tử, bởi vậy, ta cực kỳ hiếu kỳ đối với vị thiếu niên kia

Nói đến chỗ này, y dừng một chút, sau đó lại nói:

- Hiện tại mà nói, cả hai đều có

Đạo trưởng nói:

- Điện hạ là cảm thấy Cửu điện hạ có thể dựa vào vị thiếu niên kia lật người trong tuyệt địa?

Chu Mục cười nói:

- Cũng không phải là không thể được

Đạo trưởng nhíu mày

Chu Mục tiếp tục nói:

- Vị thiếu niên kia có thể dùng một kiếm giết Ám Trầm, đủ để chứng minh thực lực của hắn đáng sợ, ở độ tuổi này liền có được thực lực như thế, tuyệt đối không phải người bình thường, hơn nữa, Ác Đạo Minh cũng sẽ không tận lực nhằm vào một người. Bởi vậy, lai lịch của thiếu niên này đối với chúng ta mà nói, cực kỳ trọng yếu

Đạo trưởng nói:

- Lôi kéo?

Chu Mục lắc đầu:

- Loại thiếu niên thiên tài Kiếm Tu này, không có khả năng thần phục người khác, lôi kéo hắn, không thực tế, bằng không, lần này hắn nên đồng thời trở về cùng với cửu muội

Đạo trưởng lại nói:

- Giết chết?

Chu Mục một lần nữa lắc đầu:

- Không được, lai lịch của người này thần bí, tùy tiện cùng là địch, thực sự không sáng suốt

Đạo trưởng hỏi lại:

- Như vậy nên như thế nào??

Chu Mục mỉm cười nói:

- Cái gì cũng không làm, cũng không hãm hại cửu muội, cũng không giúp nàng, chúng ta liền nhìn

Đạo trưởng khẽ gật đầu

Chu Mục tiếp tục nói:

- Vị Tứ đệ kia của ta cũng là cũng có thể bảo trì bình thản, đến bây giờ cũng đều không có đi nhằm vào cửu muội, đây cũng không giống như là phong cách của gã

Đạo trưởng nói:

- Hẳn là có chỗ cố kỵ

Chu Mục cười nói:

- Gã cũng hẳn là cố kỵ thân phận cùng với lai lịch của vị thiếu niên kia…

Nói đến đây, y lắc đầu cười một tiếng:

- Lần này, cửu muội trực tiếp chơi như thế, thật sự là khiến cho chúng ta cũng đều kinh hãi có chút xử trí không kịp

Tiên tổ bảo hộ, đó xác thực xem như át chủ bài lớn nhất trên người bọn họ

Có đạo tiên tổ bảo hộ kia, trong vòng trăm năm, ngươi liền có một lần Bất Tử Chi Thân, cho dù là chính bọn hắn, không đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, bọn hắn cũng đều sẽ không dễ dàng sử dụng, mà Chu Phạm lại là dùng cho người ngoài

Chuyện này theo bọn hắn nghĩ, thật sự là quá không bình thường

Chu Mục đóng lại quyển sách trên tay, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía chân trời nơi xa:

- Hắn hẳn là chẳng mấy chốc sẽ đến Đại Chu chúng ta, đến lúc đó nhất định muốn đích thân đi xem một chút, cuối cùng là dạng thiên tài gì, lại có thể khiến cho cửu muội coi trọng như thế

Đạo trưởng khép hờ hai mắt, không nói gì thêm

ở một bên khác, bên hồ nơi nào đó, một vị nam tử ngồi ở trên lan can, trong tay nắm một cây cần câu, đang ngưng thần nhìn chằm chằm nước hồ trước mắt

Bình Luận (0)
Comment