CHƯƠNG 2070
SAO NGƯƠI LẠI TỚI ĐÂY?
người này chính là Tứ hoàng tử Chu Tấn
Lúc này, một lão giả xuất hiện ở sau lưng Chu Tấn, lão giả trầm giọng nói:
- Nhị điện hạ, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất trừ bỏ Cửu điện hạ, người của chúng ta đều đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần ngươi ra lệnh một tiếng, chúng ta tùy thời có thể ra tay, nàng hiện tại không có tiên tổ bảo hộ, chỉ cần chúng ta ra tay, nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ
Chu Tấn không có trả lời lão giả, tiếp tục câu cá
Nhìn thấy một màn này, lão giả kia lập tức có chút gấp:
- Tứ điện hạ, ngươi đến cùng là có ý tứ gì? Hiện tại thế nhưng là một cái cơ hội ngàn năm một thuở…
Chu Tấn cười nói:
- Lý lão, không nên gấp
Lão giả đang muốn nói gì, đúng lúc này, một đạo hắc ảnh xuất hiện ở trước mặt Chu Tấn, hắc ảnh làm một lễ thật sâu đối với Chu Tấn, sau đó thấp giọng nói
Sau một lúc lâu, Chu Tấn cười lạnh một tiếng:
- Nhị ca của ta thật là biết chơi, mong muốn thăm dò thiếu niên Kiếm Tu kia, lại còn muốn danh nghĩa của ta làm, thật sự có chút ý tứ…
Hắc ảnh kia nói:
- Có muốn hay không để chúng ta tiết lộ một chút??
Chu Tấn mặt không biểu tình:
- Không cần, nếu như thiếu niên Kiếm Tu kia ngay cả một chút trí tuệ này cũng không có, cửu muội của ta coi như thật sự chính là mắt bị mù. Ngươi đi xuống đi
Hắc ảnh hơi hơi thi lễ, sau đó lui xuống
Chu Tấn cười nói:
- Vị nhị ca này của ta, thoạt nhìn nhã nhặn, trong bụng tất cả đều là ý nghĩ xấu, tương phản, vị cửu muội kia của ta còn hơn rất nhiều, ít nhất không có dối trá như vậy
Lão giả kia trầm giọng nói:
- Vị thiếu niên Kiếm Tu kia sắp tới Đại Chu chúng ta?
Chu Tấn gật đầu
Trong mắt lão giả lóe lên một vệt sát ý:
- Có muốn xử lý hắn hay không?
Chu Tấn lắc đầu:
- Lai lịch của người này không đơn giản, không thể làm như thế, ít nhất, không thể để chúng ta đi làm như thế… Cửu muội không phải có rất nhiều người theo đuổi sao? Để những tên liếm cẩu kia đi làm!
Ở trước Đại Chu Hoàng Thành
Diệp Quan đứng ở chỗ cửa thành, hắn nhìn tòa Hoàng Thành trước mắt này, không thể không nói, tòa thành này thật sự là khí phái to lớn, người đứng ở trước mặt tòa thành này, nhỏ bé giống như sâu kiến, làm trong trong lòng người ta không khỏi sinh ra một loại lòng kính nể
Đương nhiên, hắn cũng đã thấy qua việc đời, đương nhiên sẽ không bị một tòa thành hù dọa
Đúng lúc này, nội thành nơi xa đột nhiên có một lão giả đi tới, chính là Hữu lão
Hữu lão bước nhanh đi đến trước mặt Diệp Quan cùng với Sậu Nguyên, lão hơi hơi ôm quyền:
- Diệp công tử
Đối với Diệp Quan, lão tự nhiên không dám lười biếng, bởi vì vị Diệp công tử trước mắt này thế nhưng là người duy nhất có thể giúp tiểu thư nhà mình. Đây cũng là nguyên nhân lão vì sao không để cho Tả lão tới, đối với tính tình táo bạo của Tả lão, lão cũng rất khó xử
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Dẫn ta đi gặp Phạm cô nương
Hữu lão vội nói:
- Mời!
Diệp Quan khẽ gật đầu, đi về phía nơi xa
Hữu lão nhìn thoáng qua Diệp Quan, cảm thấy rung động
Tám thành thần tính!
Vị Diệp công tử trước mắt này vậy mà ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy liền đạt đến tám thành thần tính, hắn là tu luyện thế nào?
Quá khủng bố!
Hữu lão đè xuống rung động trong lòng, vội vàng đi theo
Sau khi tiến vào trong Hoàng Thành, Diệp Quan liếc mắt đánh giá bốn phía, bốn phía người đến người đi, ngựa xe như nước, vô cùng phồn hoa
Không bao lâu, ba người tới trước một vùng núi, nhìn một cái, dãy núi liên miên bất tuyệt, liếc mắt không nhìn thấy cuối
Đại Chu hoàng lăng!
Nơi này xem như một chỗ cấm địa của Đại Chu, bởi vì nơi này chôn cất các đời Đại Chu hoàng đế cùng với một số nhân vật hoàng thất trọng yếu
Hữu lão mang theo hai người Diệp Quan tới trước một chỗ thềm đá, ở phần cuối thềm đá, là một tòa thạch điện, Hữu lão nói:
- Diệp công tử, mời
Diệp Quan gật đầu, sau đó đi về phía toà thạch điện kia
Hữu lão nhìn Diệp Quan phía xa, có chút hiếu kỳ hỏi:
- Diệp thiếu gia nhà ngươi là tu luyện thế nào? Vậy mà trong thời gian thật ngắn tăng lên nhiều cảnh giới như vậy, giống như chơi đùa
Sậu Nguyên nói:
- Như thế nào là kỳ tài ngút trời? Chính là như vậy
Hữu lão: "…"
Trong nhà đá, Chu Phạm ngồi ở bên cửa sổ, cầm một quyển sách cổ trong tay, đang xem say sưa ngon lành.
Nàng lúc này đã khôi phục trang phục nữ nhi, mái tóc dài tùy ý khoác ở sau lưng, thiếu chút khí khái hào hùng, nhiều thêm tú mỹ thanh nhã
Lúc này, một tiếng bước chân xuất hiện trong điện
Chu Phạm quay đầu nhìn lại, lúc nhìn thấy người tới, nàng hơi ngẩn ra
Diệp Quan đi đến trước mặt Chu Phạm, mỉm cười nói:
- Phạm cô nương, lại gặp mặt
Chu Phạm hơi kinh ngạc:
- Sao ngươi lại tới đây?
Nói xong, nàng có chút dừng lại, sau đó lại nói:
- Hữu lão?