CHƯƠNG 2227
NHO UYÊN
Sau một lúc lâu, nho giả nhìn về phía Diệp Quan, nghiêm túc hỏi:
- Ngươi đến từ văn minh vũ trụ cấp năm?
Diệp Quan lắc đầu
Nho giả nói khẽ:
- Vậy thì là người sau lưng ngươi đến từ văn minh vũ trụ cấp năm…
Lúc này, Lý Toại Phong đột nhiên xuất hiện ở trong sân, y nhìn về phía nho giả, cười nói:
- Nho Uyên, không ngờ tới chúng ta còn có thể gặp mặt
Nho Uyên có chút ngạc nhiên:
- Ngươi…
Lý Toại Phong nói:
- Ta có thể thoát khốn, hoàn toàn do Diệp công tử tương trợ
Nho Uyên quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi có thể phá Đại Đạo Tù Ấn?
Diệp Quan gật đầu
Nho Uyên nói thẳng:
- Cái giá phải trả là gì?
Diệp Quan nói:
- Không có cái giá phải trả gì
Nho Uyên cười nói:
- Ta đang nói là, ta nếu là mời Diệp công tử tương trợ, ta cần phải bỏ ra cái gì?
Diệp Quan không nghĩ tới là cái này, ngay lập tức cười nói:
- Giống như mấy người Lý tiền bối vậy, làm việc cho ta trăm năm, trong vòng trăm năm này, đánh nhau vì ta
Nho Uyên suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Đánh người nào?
Diệp Quan nói:
- Ác Đạo Minh
Nho Uyên lập tức hơi kinh ngạc:
- Là bọn hắn!
Diệp Quan nói:
- Tiền bối cũng biết bọn hắn?
Nho Uyên khẽ gật đầu:
- Ác Đạo Minh này, ai không biết? Bọn hắn năm đó một mực đang âm thầm điều khiển Ác Đạo, nghịch chuyển thiện ác, tự xưng Trật Tự giả… thiếu niên, ta cũng là có chút tò mò, ngươi tại sao lại đối chọi với bọn hắn?
Diệp Quan nói vắn tắt một chút ân oán giữa mình và Ác Đạo Minh, thuận tiện nhắc tới Chân tỷ
Nghe xong lời của Diệp Quan, Nho Uyên nói khẽ:
- Trấn áp Vũ Trụ Kiếp trăm ngàn vạn lần, thực lực này, đáng sợ
Lý Toại Phong cũng là khẽ gật đầu:
- Xác thực
Hai người bọn họ ở thời kì đỉnh phong, đó cũng đều là người mạnh nhất một kỷ nguyên thời đại, có thể trấn áp Vũ Trụ Kiếp ngàn vạn lần, đó là chuyện đương nhiên, nhưng nếu một mực trấn áp, đó là vạn lần không được
Vũ Trụ Kiếp, trấn áp một lần, nó liền sẽ càng mạnh, một mực trấn áp một mực mạnh, đến một trình độ nhất định ắt sẽ gặp phải cắn trả
Mà vị Chân Thần này trấn áp lâu như vậy, vẫn không có bị cắn trả, đã nói rõ sự khủng bố của nàng
Nho Uyên nhìn về phía Diệp Quan:
- Ngươi nếu thật sự có thể giúp ta thoát khốn, ta nguyện ý giúp ngươi trăm năm
Diệp Quan vui vẻ trong lòng, vội nói:
- Được
Nói xong, hắn trực tiếp mang theo Nho Uyên đi ra ngoài
Vừa ra phía ngoài, Đại Đạo Tù Ấn kia chẳng biết lúc nào liền đã xuất hiện ở trên đỉnh đầu bọn hắn, rõ ràng, là bởi vì duyên cớ Nho Uyên tiến vào Tháp nhỏ, cũng không biết vì sao không có động thủ
Diệp Quan nhìn thoáng qua Đại Đạo Tù Ấn kia, vừa lấy ra Thanh Huyền kiếm, đạo Đại Đạo Tù Ấn kia đột nhiên run lên kịch liệt, sau đó trực tiếp hóa thành một đạo ánh sáng tan biến ở cuối chân trời.
Chạy!
Nhìn thấy một màn này, biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ
Nho Uyên liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Quan, cái tên này hẳn là có một chân với Đại Đạo Tù Ấn kia?
Diệp Quan đột nhiên cười nói:
- Tiền bối, ngươi tự do rồi
Nho Uyên lúc này làm một lễ thật sâu:
- Không thể báo đáp, nhưng nếu có phân phó, không dám không theo
Diệp Quan có chút hiếu kỳ nói:
- Tiền bối, thực lực của ngươi bây giờ có mấy thành thời kì đỉnh phong?
Nho Uyên nói:
- Khoảng ba thành
Ba thành!
Diệp Quan trầm giọng nói:
- Tiền bối, các ngươi mặc dù chỉ có khoảng chừng ba thành thực lực thời kì đỉnh phong, nhưng vì sao thực lực của các ngươi so với Khai Đạo cảnh mạnh hơn nhiều như vậy?
Nho Uyên cười nói:
- Chuyện này ta cũng không có cách nào xác thực trả lời ngươi, chỉ có thể nói, có quan hệ cùng với việc tu luyện và trải qua cá nhân, những cái này đều ảnh hưởng đến chiến lực
Diệp Quan cười nói:
- Ta còn tưởng rằng bên trong Khai Đạo cảnh cũng có phân chia
Nho Uyên lắc đầu:
- Như thế không có, chẳng qua, người thời đại các ngươi ưa thích dùng Đăng Thiên cửu trọng để phân chia thực lực Khai Đạo cảnh, đây kỳ thật cũng không phải không được, người càng lên cao, thực lực tự nhiên cũng là càng mạnh
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Những năm gần đây, tiền bối có gặp được loại đặc biệt mạnh kia không?
Nho Uyên gật đầu:
- Gặp được, hơn nữa, trong đó còn có Ác Đạo Minh
Diệp Quan: "…"
Nho Uyên nói:
- Ngươi thế nhưng là còn muốn đi lên?
Diệp Quan gật đầu
Nho Uyên lại là lắc đầu:
- Vị đệ tứ trọng thiên kia là một người không dễ chung đụng, thực lực của ngươi mặc dù không tệ, nhưng so sánh với đối phương, đó chính là kém xa tít tắp, đi lên chỉ sợ có nguy hiểm đến tính mạng
Diệp Quan nói:
- Ta nếu như giúp đỡ đối phương thoát khốn thì sao?
Nho Uyên lắc đầu một lần nữa:
- Không được
Diệp Quan lập tức hơi nghi hoặc một chút
Nho Uyên giải thích:
- Chúng ta là muốn đi ra ngoài, nhưng vị đệ tứ trọng thiên kia lại khác, gã là từ tù ở nơi này, bởi vậy, ngươi mong muốn cứu gã ra ngoài, đó là hoàn toàn không thể thực hiện