CHƯƠNG 2228
RA TAY ĐỘC ÁC
Diệp Quan lập tức hơi kinh ngạc:
- Từ tù ở nơi này?
Nho Uyên gật đầu:
- Đúng thế
Diệp Quan hỏi:
- Vì sao?
Nho Uyên lắc đầu:
- Chuyện này không biết được. Bởi vì lúc ta đến, gã liền đã ở chỗ này, hơn nữa, người này không thích trao đổi với người khác, bởi vậy, mặc dù chúng ta là hàng xóm, nhưng lại chưa bao giờ trao đổi qua, tương phản, Lý Kiếm Tu lại là một người dễ ở chung
Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói:
- Ta có khả năng trực tiếp vượt qua thứ đệ tứ trọng thiên, đi đệ ngũ trọng không?
Nho Uyên lắc đầu một lần nữa:
- Không được, quy tắc ở nơi này chính là đi lên từng trọng từng trọng, hơn nữa, tiểu hữu ngươi về sau làm việc phải cẩn thận mới thoả đáng, món Tháp nhỏ trên người ngươi kia, là chí bảo cao cấp nhất thế gian, nếu để cho một số người tâm thuật bất chính nhìn thấy, e rằng sẽ dẫn tới ác họa
Diệp Quan gật đầu:
- Vãn bối hiểu rõ
Hắn để cho Nho Uyên tiến vào Tháp nhỏ, tự nhiên vẫn là có niềm tin, dù sao, hiện tại trong tháp có nhiều người như vậy, hơn nữa, thực lực đều rất mạnh
Hắn sẽ không dễ dàng tin tưởng người khác, trừ phi hắn có thực lực giết chết đối phương
Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, sau đó nói:
- Tiền bối, còn xin chỉ điểm một ít
Nếu tạm thời không thể đi đệ tứ trọng thiên, vậy trước tiên bồi luyện với vị Nho Uyên tiền bối này thật tốt, lúc trước còn chưa đánh đã nghiền
Nho Uyên cười nói:
- Ngươi cần ta ra tay độc ác hay là điểm đến là dừng?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Ra tay độc ác đi
Nho Uyên gật đầu:
- Được, vậy bây giờ chúng ta bắt đầu?
Diệp Quan đang muốn gật đầu, mà đúng lúc này, Nho Uyên đột nhiên đấm ra một quyền
Ầm!
Diệp Quan bất ngờ không đề phòng trực tiếp bị một quyền này đánh bay đến mấy ngàn trượng có hơn, vừa dừng lại một cái, trong miệng hắn chính là phun ra ngoài một ngụm tinh huyết, ngũ tạng giống như dời sông lấp biển, khó chịu đến cực điểm
Diệp Quan lau máu tươi trên khóe miệng, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Nho Uyên:
- Tiền bối, ngươi đây là đánh lén
Nho Uyên nghiêm mặt nói:
- Người đọc sách sao có thể tính đánh lén chứ? Đây gọi là binh bất yếm trá
Diệp Quan tê người
Vẫn là người đọc sách các ngươi giỏi ăn nói
Diệp Quan một lần nữa hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ, ở nơi xa, Nho Uyên đột nhiên điểm về phía trước một chỉ, một chỉ này hạ xuống, một giọt mực nước đột nhiên hiển hiện từ đầu ngón tay lão
Lúc này, kiếm của Diệp Quan đến, vừa vặn đâm vào bên trên giọt mực nước này, kiếm ý run lên kịch liệt, ngay sau đó, toàn bộ thanh kiếm ý kịch liệt run lên, sau đó trực tiếp nổ tung ra
Nho Uyên đang muốn xuất thủ một lần nữa, đột nhiên, một thanh kiếm không có dấu hiệu nào xuất hiện ở sau lưng lão
Trong mắt Nho Uyên lóe lên một vệt kinh ngạc, xoay người một cái điểm ra một chỉ, ngay trong nháy mắt lão xoay người, lại là một thanh kiếm vô thanh vô tức ở giữa xuất hiện ở sau đầu lão
Trong lòng Nho Uyên có chút chấn kinh, tay phải đột nhiên nắm chặt
Oanh!!
Một cỗ hạo nhiên chính khí bộc phát ra từ trong cơ thể lão, nhưng sau một khắc, vô số kiếm quang trực tiếp bao phủ khu vực của lão, cùng một thời gian, Diệp Quan đột nhiên tung người nhảy lên, đột nhiên rút kiếm chém
Ầm!!
Cỗ hạo nhiên chính khí kia trực tiếp nổ tung ra, Nho Uyên trực tiếp lùi lại mấy trăm trượng
Sau khi dừng lại, Nho Uyên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan xa xa, mỉm cười nói:
- Kiếm kỹ này không tệ, nhưng vẫn có chút thiếu sót, lại đến
Dứt lời, lão đột nhiên hướng về phía trước bước ra một bước, tan biến ở tại chỗ
Ở nơi xa, Diệp Quan nhếch miệng cười một tiếng, chiến ý mười phần, trực tiếp xông ra ngoài…
Tại Đạo Nhai, trong tửu quán
Chiêu Võ Đạo Đế ngồi gần cửa sổ, trước mặt đặt một bầu rượu, một cái chén uống rượu
Sau lưng y, có chín vị Kiếm Tu và một vị lão giả áo đen
Chiêu Võ Đạo Đế nhìn về phía cửu trọng thiên ngoài cửa sổ, khẽ mỉm cười nói:
- Vị Diệp Quan kia còn đang tu luyện?
Lão giả áo đen gật đầu:
- Đúng vậy
Chiêu Võ Đạo Đế bưng chén rượu lên nhẹ nhàng uống một hớp, sau đó nói:
- Có cha được tung tích của phụ thân hắn không??
Lão giả áo đen lắc đầu:
- Không có, người này đã từng xuất hiện một lần, nhưng sau đó lại chẳng biết tại sao đột nhiên tan biến, nghĩ đến là không muốn chính diện cứng đối cứng với Ác Đạo Minh chúng ta
Chiêu Võ Đạo Đế khẽ cười nói:
- Không cần tiếp tục tra xét
Lão giả áo đen hơi nghi hoặc một chút:
- Vì sao?
Chiêu Võ Đạo Đế cười nói:
- Đánh con, cha khẳng định sẽ đi ra…
Nói xong, gã quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, khóe miệng hơi hơi nhấc lên:
- Hi vọng y thật sự là phía trên Khai Đạo cảnh, bằng không, vậy cũng quá không thú vị. Dù sao, ngược sát kẻ yếu, thế nhưng là không có bất kỳ khoái cảm gì, mà nếu như đập chết cha ở ngay trước mặt con, như vậy liền càng sướng rồi, ha ha…