CHƯƠNG 2299
BỊ OAN UỔNG?
“Mà ngươi chắc chắn sẽ không bởi vì một nữ nhân mà trói buộc chính mình, ở sâu trong nội tâm của ngươi, ngươi sẽ phi thường tỉnh táo, bởi vì ngươi biết, chỉ cần ngươi có tiền, dạng nữ tử gì cũng đều có thể có”
Diệp Quan yên lặng
lão giả cười nói:
- Kỳ thật nữ tử cũng giống như vậy, nữ tử vào sau khi có được của cải nhất định, nàng cũng sẽ không ngốc đến mức chỉ yêu đương một người, lâu lâu chán lại đổi một anh chàng đẹp trai khác…
nói xong, lão cười cười, lại nói:
- Kỳ thật, nói một cách đơn giản, bên trong lòng người trên núi Đại Đạo là vĩnh sinh, Đại Đạo bên trong lòng người dưới núi kỳ thật chính là tiền, kiếm tiền, người tỉnh táo sẽ rõ ràng, có tiền, cái gì cũng sẽ có được, người nào cũng đều là thiện lương, không có tiền, chớ nói người ngoài, người bên cạnh cũng đều là ác, hết thảy đều là hiện thực
Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng, không thể phản bác
đúng lúc này, Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Lão đầu, ngươi sống tỉnh táo như thế, làm sao còn bị nhốt ở nơi này?
Diệp Quan: "…"
nụ cười trên mặt lão giả dần dần tan biến, sau một lúc lâu, lão thấp giọng thở dài:
- Kỳ thật, ta là bị oan uổng, ta là vô tội…
Diệp Quan: "…"
Tháp nhỏ:"…"
nghe lão giả nói, Diệp Quan lập tức có chút hiếu kỳ:
- Bị oan uổng?
lão giả gật đầu, một lần nữa thở dài, thần sắc ảm đạm:
- Việc này nói đến đều là nước mắt, chân chính nghịch thiên mà đi không phải ta, năm đó thực lực của ta mặc dù cường hãn, nhưng còn chưa từng nghĩ tới muốn nghịch thiên mà đi, lật tung Đại Đạo, thật sự muốn nghịch thiên mà đi lật tung Đại Đạo chính là gia hỏa ở tầng trên ta
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Đệ lục trọng thiên?
lão giả khẽ gật đầu:
- Đúng vậy, ta và gã cũng không phải là cùng thuộc một thời đại, năm đó ta hoành độ vũ trụ, đột nhiên phát hiện ra một vũ trụ nào đó có khí tức mạnh mẽ xuất hiện, ta xuất phát từ tò mò, tăng thêm lại hết sức tự tin, thế là liền chạy đi nhìn một chút, ai có thể nghĩ đến cái tên ở bên kia vậy mà đang đơn đấu Đại Đạo hiện có, vừa đơn đấu còn vừa mắng, mắng còn cực kỳ khó nghe…
nói đến đây, lão không khỏi lắc đầu
Diệp Quan tò mò hỏi:
- Sau đó thì sao?
lão giả nói:
- Sau đó chính là, gã bị trấn áp! Ta ban đầu muốn chạy, nhưng đã chạy không kịp, thế là, ta cũng bị trấn áp ở trong này theo, trời không có mắt, ta chỉ là người xem trò vui, sau đó suýt nữa bị giam chết ở chỗ này… ta con mẹ nó quá oan
nói xong, lão đột nhiên trở nên vô cùng kích động, kém chút rơi lệ
Diệp Quan nhìn thoáng qua lão giả xúc động bi phẫn, hết sức là đồng tình, chẳng qua là đến xem trò vui liền bị giam giữ, chuyện này thật sự là quá oan
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Chẳng lẽ người không trình bày nỗi oan với Đại Đạo sao?
nghe được Tháp Gia, lão giả đột nhiên buồn bực:
- Vị đại gia này! Ta đã trình bày nỗi oan không biết bao nhiêu vạn năm! Nhưng Đại Đạo căn bản không để ý ta…
nói đến đây, lão thấp giọng thở dài, lắc đầu:
- Ngươi căn bản không thể hiểu được những người bình thường ở dưới đáy khó khăn như thế nào để đi lên và bảo vệ quyền lợi của mình
Tháp nhỏ: "…"
Diệp Quan: "…"
lão giả đột nhiên làm một lễ thật sâu đối với Diệp Quan:
- Hôm nay nếu như không có gặp được Diệp thiếu gia, ta có khả năng sẽ bị giam cầm đến chết ở đây, ân tình tương trợ của Diệp, giống như thiên địa, không thể báo đáp, về sau Diệp thiếu gia nếu có phân phó, lão hủ đều tòng mệnh
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Về sau học viện còn cần tiền bối tương trợ nhiều hơn, nếu như có khả năng, tiền bối có khả năng ở trong học viện tìm kiếm mấy vị đệ tử xuất sắc, dạy bảo bọn hắn, để bọn hắn mở mang kiến thức một chút vũ trụ thế giới phía ngoài
lão giả mỉm cười nói:
- Lão hủ đang muốn tìm mấy vị đệ tử, đây cũng không phải lời khách khí, một thân đạo thống của ta cũng không thể đến đời của ta liền đoạn tuyệt, bởi vậy, sau khi đến học viện ta liền sẽ đi tìm kiếm mấy vị đệ tử không tệ, hi vọng ở bên trong các Đại Đạo thống chư thiên vạn giới sau này, ta cũng có thể có một chỗ cắm dùi
Diệp Quan khẽ gật đầu, nói:
- Vậy thì thật sự là không thể tốt hơn
nói xong, hắn xuất ra ba khoả Đạo Linh Quả đưa cho lão giả:
- Tiền bối, vật này có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng chữa thương
lão giả do dự một chút, sau đó tiếp nhận Đạo Linh Quả:
- Đa tạ Diệp thiếu gia
Diệp Quan nói:
- Còn không biết tiền bối xưng hô như thế nào?
lão giả nói:
- Thế nhân đều gọi ta là Trăn lão, Diệp thiếu gia cũng có thể gọi ta là Trăn lão
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Trăn lão, sự tình Quan Huyền học viện, liền xin nhờ
lão giả vội nói:
- Đương nhiên