Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2307 - Chương 2307: Ràng Buộc

Chương 2307: Ràng Buộc Chương 2307: Ràng Buộc

CHƯƠNG 2307

RÀNG BUỘC

Diệp Tu Nhiên cười nói:

- Ta cũng sẽ không hạ thủ lưu tình

Trần Tuế Nguyệt nói:

- Tiền bối thực lực thông thiên, nhưng những năm gần đây, thân trúng Đạo Khiển, thực lực chỉ có không đến ba thành thời kì đỉnh phong, gia sư quý tài, tiền bối nếu như muốn rời đi, tùy thời cũng có thể rời đi, không cần thiết phải chết

Diệp Tu Nhiên khẽ lắc đầu:

- Đã không có lưu luyến gì, chỉ muốn hoàn thành trận chiến cuối cùng này

nghe vậy, Trần Tuế Nguyệt sau khi yên lặng một lúc lâu, khẽ gật đầu:

- Như vậy xin tiền bối ra tay

Diệp Tu Nhiên cười nói:

- Tới

dứt lời, y đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời

ở chân trời, Trần Tuế Nguyệt hướng về phía trước bước ra một bước, chẳng qua là một bước này, thời không giữa thiên địa đột nhiên trở nên bắt đầu mơ hồ

thời gian dừng lại!

Nhưng vào lúc này, thanh kiếm trong tay Diệp Tu Nhiên kia đột nhiên kịch liệt run lên

Răng rắc!

mảnh thời không mơ kia hồ đột nhiên vỡ nát, kiếm trong nháy mắt đi đến trước mặt Trần Tuế Nguyệt, Trần Tuế Nguyệt lại là vẻ mặt không thay đổi, y hướng về phía trước bước ra một bước, đấm ra một quyền

Ầm ầm!

một quyền này ra, toàn bộ đệ thất trọng thiên trực tiếp vỡ nát yên diệt

mà ở chỗ khu vực của hai người, một mảnh tuế nguyệt trường hà quỷ dị hiển hiện, mà Diệp Tu Nhiên đã bị khốn ở bên trong mảnh tuế nguyệt trường hà này

nhưng vào lúc này, bên trong mảnh tuế nguyệt trường hà kia, lại có tiếng kiếm reo vang vọng

Ầm ầm!

Tuế nguyệt trường hà kia vỡ nát ầm ầm, ngay sau đó, một đạo kiếm quang chợt lóe lên từ chân trời, chém thẳng về phía Trần Tuế Nguyệt

Trần Tuế Nguyệt mặt không đổi sắc, tay phải y nâng lên, sau đó lật tay đè ép

oanh!

Giữa thiên địa, một cỗ lực lượng đáng sợ đột nhiên hiển hiện, lập tức như ngân hà sụp đổ nghiền ép mà xuống

Ầm! Đạo kiếm quang kia trực tiếp bị trấn áp ở tại chỗ

nhưng chỉ thoáng qua, lại là một tiếng kiếm reo vang vọng

xùy!

giữa thiên địa có lực lượng nào đó bị xé nát, bén nhọn chói tai, ngay sau đó, Trần Tuế Nguyệt trực tiếp lùi lại gần vạn trượng, vừa dừng lại một cái, một đạo kiếm khí chính là trực tiếp chĩa vào giữa trán y

tay phải nắm chắc của Trần Tuế Nguyệt chậm rãi nới lỏng ra, sau đó làm một lễ thật sâu đối với Diệp Tu Nhiên:

- Đa tạ tiền bối hạ thủ lưu tình

ở chân trời, Diệp Tu Nhiên cầm kiếm mà đứng, y nhìn chằm chằm Trần Tuế Nguyệt, cười to nói:

- Thật sự là giang sơn đời nào cũng có người tài…

nói xong, y đột nhiên nhìn Diệp Quan phía dưới, cười nói:

- Tiểu gia hỏa, ta ngược lại là chờ mong hai người các ngươi Đại Đạo chi tranh sau này, đáng tiếc, ta không nhìn thấy

nói xong, y không có để ý Trần Tuế Nguyệt, mà là trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên tận trời

một kiếm này trực tiếp tiến vào phía trên cửu trọng thiên

một kiếm này, vừa là muốn chết, cũng vừa là cầu đạo!

Y muốn gặp Đại Đạo hiện có, đạo đã từng được người mở ra này

chuẩn xác mà nói là, y muốn thông qua Đại Đạo hiện có chạm vào người mở ra Đại Đạo hiện có kia…

khi một kiếm này tiến vào cửu trọng thiên, giữa thiên địa, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên hiển hiện, qua trong giây lát, một kiếm này vậy mà bắt đầu bốc cháy!

Đại Đạo ý chí!

Diệp Tu Nhiên đột nhiên cười ha hả, trong cơ thể y, từng đạo kiếm ý đáng sợ như thủy triều tuôn ra, sau đó hội tụ ở bên trong bội kiếm của mình

kiếm thế tăng vọt!

một lần nữa phóng lên tận trời

mà ngay vào lúc sắp tiếp cận cánh cửa đá kia, một ngón tay hư ảo đột nhiên duỗi ra ngoài từ bên trong cửa đá kia, sau đó hạ xuống một chỉ

oanh!

thanh kiếm kia trực tiếp bị trấn áp ở tại chỗ, không có cách nào động đậy

lúc này, một giọng nói già nua đột nhiên truyền đến từ trong cửa đá:

- Ngươi nếu như vào giờ phút này chém đi ràng buộc trong lòng, có thể đạt tới Diệt Đạo, kiếm có lẽ có thể tới trước người ta mười trượng

chém đi ràng buộc trong lòng!

Diệp Tu Nhiên chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong đầu hiện lên dung nhan của nữ nhân nào đó

ràng buộc!

Ràng buộc này kỳ thật đã diễn biến thành tâm ma của y, chém đi ràng buộc này, kiếm đạo của y liền có thể đi đến một độ cao trước đó chưa từng có

khi đó, cho dù là Đạo Khiển, cũng không còn cách nào gia thân y

Diệp Tu Nhiên đột nhiên nở nụ cười:

- Tiểu gia hỏa, giúp ta nói lời xin lỗi, là ta có lỗi với nàng…

dứt lời, y đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang một lần nữa phóng lên tận trời

kiếm thế tăng vọt một lần nữa

rất nhanh, Diệp Tu Nhiên hóa thành một đạo kiếm quang đi đến trước cửa đá kia, nhưng mà, vào lúc cách cửa đá còn có trăm trượng, thân thể của y đột nhiên bốc cháy lên, sau đó như là giấy bùng cháy, từng chút một hóa thành tro tàn… cuối cùng chậm rãi tiêu tán theo gió

triệt để bị xóa đi!

Bình Luận (0)
Comment