CHƯƠNG 2613
CÓ CHÚT NGOÀI Ý MUỐN
Nói xong, y nhìn về phía nơi xa, cười to:
- Tiêu huynh, ta có cháu trai, ngươi không có, ha ha ha ha…
Tiêu Dao Kiếm Tu:???
Ở trước thôn
Diệp Quan nhìn thi thể phụ nhân kia, hai mắt đỏ như máu, quanh thân phun trào sát ý. Hắn biết, hắn đã phạm vào một sai lầm
hắn từ lúc mới bắt đầu liền biết lão giả kia có ác ý cực lớn, nhưng hắn cũng không có để ở trong lòng, bởi vì hắn cảm thấy, người ở nơi này đều không có tu vi, không có khả năng tạo thành tổn thương đối với hắn, mà hắn lại không nghĩ tới, chính mình ngay lúc đó hơi không có để ở trong lòng, lại là tạo thành cái chết cho người vô tội
vào giờ khắc này, hắn mới thật sự hiểu, bất cứ lúc nào cũng đều không thể mềm lòng đối với địch nhân, bởi vì chính mình mềm lòng một cái, sẽ vô cùng có khả năng khiến cho người bên cạnh mình bị tổn thương
Diệp Quan quay người trở về trong sân, mà lúc này, lão giả kia đã không có khí tức
Diệp Quan nhìn về phía Kỳ Chủ, Kỳ Chủ mỉm cười:
- Ta thấy được lão muốn chạy, cho nên liền giải quyết lão
Diệp Quan đang muốn nói chuyện, lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến một âm thanh hoảng sợ:
- A Mẫu
Diệp Quan cùng với Kỳ Chủ quay đầu nhìn lại, một thiếu niên mười ba mười bốn tuổi ngoài cửa đang ôm thi thể phụ nhân kia khóc rống
Diệp Quan thở dài trong lòng
thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan cùng với Kỳ Chủ trong sân, y trợn mắt nhìn, nhặt một tảng đá bên cạnh liền muốn phóng về phía Diệp Quan cùng với Kỳ Chủ, đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên vang lên một thanh âm:
- A Vĩnh, không phải bọn hắn…
Thiếu niên tên là A Vĩnh quay đầu nhìn lại, một vị lão giả què chân chậm rãi đi tới, lão đi đến trước mặt A Vĩnh, thấp giọng thở dài:
- Là bọn người Lại Tam, là bọn người Lại Tam giết A Mẫu của ngươi!
A Vĩnh ngẩn ngơ, sau một khắc, y vọt thẳng đến một cỗ thi thể một bên, sau đó tay cầm tảng đá đập mạnh, mãi đến khi thi thể kia bị nện hoàn toàn thay đổi mới dừng lại
lúc này, lão giả què chân kia đột nhiên đi đến trước mặt Diệp Quan cùng với Kỳ Chủ, lão thi lễ một cái thật sâu đối với hai người:
- Hai vị, đứa nhỏ này từ nhỏ không có phụ thân, là A Mẫu nuôi lớn, hiện tại A Mẫu của đứa nhỏ này bị kẻ xấu giết chết, hai vị có thể cho đứa nhỏ này một phần cơ duyên không?
Lúc này, thiếu niên tên là A Vĩnh kia đột nhiên quay đầu:
- Qua Thúc, ta không muốn cơ duyên gì, ta chỉ cần A Mẫu có thể sống sót…
Nói xong, y một thoáng bổ nhào đến bên cạnh thi thể phụ nhân kia
Diệp Quan đột nhiên đi đến trước mặt phụ nhân kia, hắn nhìn thoáng qua thi thể phụ nhân kia, sau đó nói:
- Nàng vẫn còn có thể cứu được
thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan
Diệp Quan cũng là không có nói quàng, phụ nhân trước mắt này cũng chưa có bị xóa đi thần hồn, hơn nữa, linh hồn đều còn ở trong cơ thể, loại tình huống này, đặt vào thế giới người tu luyện, chỉ có thể coi là bị thương
chẳng qua bây giờ dùng thực lực của hắn, hắn căn bản là không có cách cứu sống phụ nhân này
Diệp Quan đột nhiên bắt lấy cánh tay của phụ nhân kia, chậm rãi nhắm hai mắt lại, y muốn mạnh mẽ vận dụng năng lượng trước thu phụ nhân này vào bên trong Tháp nhỏ
đúng lúc này, Kỳ Chủ ở một bên đột nhiên nói:
- Ngươi nếu như ra tay, cũng sẽ giống như ta, bị cấm chế nơi này cắn trả
Diệp Quan không có trả lời, trực tiếp cưỡng ép thôi động huyền khí, một vệt ánh tím đột nhiên tuôn ra từ trong cơ thể hắn, mà cơ hồ là cùng một thời khắc, một vệt ánh vàng hạ xuống thẳng tắp
oanh!
Diệp Quan trực tiếp tê liệt ngã xuống đất
chẳng qua, phụ nhân kia cũng bị hắn thu vào bên trong Tháp nhỏ
Kỳ Chủ chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Quan, nhìn Diệp Quan đã ngất đi, trong đôi mắt nàng có một tia kinh ngạc
không biết qua bao lâu, Diệp Quan tỉnh lại
lúc này, hắn đã ở trên một đỉnh núi, đêm khuya, bầu trời đầy sao
- Tỉnh rồi?
Một thanh âm đột nhiên truyền đến từ cách đó không xa
Diệp Quan ngẩng đầu nhìn lại, chính là Kỳ Chủ, nàng vẫn là mặc một bộ áo bào đen, ở dưới tinh quang chiếu rọi, sáng chói loá mắt
Diệp Quan cảm giác đầu choáng váng vô cùng, hắn ngồi dậy, sau đó đi đến bên cạnh Kỳ Chủ, từ vị trí này nhìn xuống, có thể thấy cả tòa Đa Nguyên Thành
Diệp Quan ngồi ở bên cạnh Kỳ Chủ, cảm giác vẫn còn có chút suy yếu
Kỳ Chủ nói:
- Thiếu niên kia đã được thu xếp tốt
Diệp Quan khẽ gật đầu, không nói gì thêm
Kỳ Chủ chống cằm nhìn tòa thành cổ phía dưới kia, bên trong tòa thành cổ, nhà nhà đốt đèn sáng ngời
Kỳ Chủ mỉm cười nói:
- Kỳ thật, ta có chút ngoài ý muốn
Diệp Quan quay đầu nhìn về phía nữ tử bên cạnh:
- Cứu vị phụ nhân kia?
Kỳ Chủ gật đầu:
- Ừm