CHƯƠNG 2646
BẢN TÂM
Oanh!!
Linh hồn cũng bắt đầu cháy rừng rực
trong chớp nhoáng này, khí tức của nàng một lần nữa điên cuồng tăng vọt
nàng gắt gao nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế xa xa, trong mắt nàng, cũng không có một chút e ngại, sau một khắc, nàng đột nhiên hóa thành một đạo kiếm quang tan biến ở tại chỗ
kiếm quang lóe lên, rất nhiều người giữa sân đều không thấy rõ, một kiếm này liền đã giết tới trước mặt Đa Nguyên Đạo Đế
nhưng mà, một kiếm kinh khủng này lại bị Đa Nguyên Đạo Đế dùng hai ngón tay kẹp lấy
nhìn thấy một màn này, giữa sân đột nhiên trở nên yên tĩnh giống như chết
Đa Nguyên Đạo Đế nhìn Phục Võ bùng cháy trước mặt, cười nói:
- Ta nói rồi, còn chưa đủ
nói xong, hai ngón tay của gã hơi hơi dùng sức
Oanh!!
Phục Võ lập tức mang theo kiếm bị đánh bay đến mấy vạn trượng có hơn, vừa dừng lại một cái, nàng chính là trở nên có chút mờ đi
Đa Nguyên Đạo Đế nhìn thoáng qua ngón tay của chính mình, trên ngón tay của gã có một đạo vết kiếm nhàn nhạt, gã cười cười, sau đó nhìn về phía Phục Võ:
- Kiếm quả thật không tệ
Phục Võ nhìn Thanh Huyền kiếm trước mắt, nàng mỉm cười:
- Ngươi rất mạnh, kiếm mạnh nhất ta từng gặp, nhưng đáng tiếc, ngươi không phải là kiếm của ta, cũng không phải đạo của ta, nhưng ngươi khiến cho ta thấy được Kiếm đạo mạnh hơn… cám ơn ngươi…
Nói xong, nàng đột nhiên buông Thanh Huyền kiếm ra, Thanh Huyền kiếm khẽ run lên, lập tức bay trở về đến trước mặt Diệp Quan
tất cả mọi người nghi hoặc, không hiểu ý của Phục Võ
Oanh!
Đúng lúc này, trong cơ thể Phục Võ, một cỗ kiếm ý kinh khủng đột nhiên phóng lên tận trời, kiếm ý mạnh mẽ giống như thủy triều lan tràn ra từ giữa thiên địa, khí tức của cỗ kiếm ý này điên cuồng tăng vọt, như từng ngọn núi lớn ép ở trong lòng mọi người, khiến cho người ta nghẹt thở
đột phá!!
Nhìn thấy một màn này, trong mắt chủ nhân Đại Đạo bút lóe lên một vệt tán thưởng:
- Nắm tuyệt thế thần kiếm thế gian, lại còn có thể bảo trì bản tâm, đồng thời nói buông xuống liền buông xuống, không bị lực lượng mê hoặc… tốt, rất tốt
bản tâm kiếm đạo!
Người tu kiếm, bản tâm trọng yếu nhất
mà ở nơi xa, vị Đa Nguyên Đạo Đế kia vào giờ phút này cũng nở nụ cười:
- Không tệ không tệ, không bị lực lượng ngoại giới làm cho mê hoặc, thật sự không tệ, bực Kiếm Tu giống như ngươi này, khiến cho ngươi thần phục, đó là vũ nhục đối với ngươi, chẳng qua, ta cũng không muốn liền giết ngươi như vậy, ta muốn đổi loại phương thức giết ngươi, để cho ngươi hiểu rõ cái gì mới thật sự là tuyệt vọng
nói xong, tay phải gã đột nhiên mở ra, trong chốc lát, giữa thiên địa đột nhiên bắt đầu trở nên mờ đi, cùng lúc đó, thời không trước mặt gã cách đó không xa đột nhiên biến thành một cái vòng xoáy thời không quỷ dị, hết thảy năng lượng trên thế gian tại thời khắc này trở nên quỷ dị
nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người giữa sân đều là nghi hoặc không hiểu
đúng lúc này, Đa Nguyên Đạo Đế đột nhiên nhìn về phía A Phu cách đó không xa, cười nói:
- Ngươi tới giết
A Phu làm một lễ thật sâu đối với Đa Nguyên Đạo Đế, sau đó trực tiếp bước một bước vào bên trong vòng xoáy thời không quỷ dị kia
Diệp Quan mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, cái quái gì vậy?
Lúc này, chủ nhân Đại Đạo bút cùng với Vô Biên Chủ đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh hắn, chủ nhân Đại Đạo bút nhìn vòng xoáy màu đen phía xa kia, trầm giọng nói:
- Gã nghịch chuyển thời gian cùng với thời không, để người kia đi tới quá khứ, muốn đi giết Phục Võ cô nương chưa trưởng thành, ngươi đi cứu nàng, ta sẽ giúp ngươi ngăn cản gia hỏa này
trở lại quá khứ giết Phục Võ!
Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức đại biến, hắn không kịp nghĩ nhiều, sau đó cầm Thanh Huyền kiếm vọt thẳng tới vòng xoáy thời không kia
ở nơi xa, vị Đa Nguyên Đạo Đế kia đột nhiên đưa tay, một cỗ lực lượng thần bí trực tiếp ngăn trở Diệp Quan, nhưng sau một khắc, chủ nhân Đại Đạo bút phất tay áo vung lên, cỗ lực lượng kia lập tức bị bức lui, Diệp Quan thừa cơ xông vào bên trong vòng xoáy thời không kia
Đa Nguyên Đạo Đế nhìn về phía chủ nhân Đại Đạo bút, nở nụ cười:
- Có ý tứ
Phục Võ còn đang đột phá vào lúc nhìn thấy Diệp Quan phóng tới vòng xoáy thời không kia, sắc mặt nàng đại biến, lập tức không định tiếp tục đột phá, liền muốn xông tới, nhưng lại bị chủ nhân Đại Đạo bút ngăn lại:
- Phục Võ cô nương, đó là thời không quá khứ hoàn chỉnh, bên kia có một ngươi khác, dùng thực lực của ngươi bây giờ, còn chưa làm được hiện tại cùng với quá khứ đồng thời tồn tại, ngươi đi qua, ngươi bây giờ cùng với ngươi quá khứ đều phải chết, ngươi cứ an tâm đột phá…
Nghe được chủ nhân Đại Đạo bút, Phục Võ lập tức giật mình ngay tại chỗ, nàng nhìn phía vòng xoáy thời không đã đóng lại kia, sau đó trong mắt lóe lên một vệt phức tạp, nàng chậm rãi nhắm hai mắt lại, chuyên tâm đột phá