CHƯƠNG 2741
BÌNH ĐÀI
Sau khi trở lại địa bàn Quan Huyền vũ trụ của chính mình, hắn hiện tại cuối cùng cũng có thể trang bức
chẳng qua, giống như cũng chỉ như vậy!
Diệp Quan cười ha ha một tiếng
Diệp Quan cũng không có dạy An Mộc Cẩn Kiếm đạo của mình, mà là cho y một phần truyền thừa của Kiếm Tu khác, bởi vì hắn cũng không nhận tạo nghệ Kiếm đạo của mình bây giờ có thể làm sư phó, chỉ có thể nói là truyền thừa, bởi vì ở trong mắt của hắn, hắn hiện tại còn chưa đủ tư cách, dĩ nhiên, chỉ điểm một chút là hoàn toàn có khả năng
mà ở trong quá trình được Diệp Quan chỉ bảo, An Mộc Cẩn đối với Diệp Quan đã là triệt triệt để để kính sợ, bởi vì Diệp Quan luôn luôn có thể nói trúng tim đen chỉ ra vấn đề trước mắt của y, đồng thời còn có thể sữa chữa
quá kinh khủng!
An Mộc Cẩn là chân chính tâm phục khẩu phục, dĩ nhiên, càng nhiều vẫn là vui mừng, vui mừng chính mình vậy mà gặp được một vị tuyệt thế cao nhân như thế
sau khi chỉ bảo xong An Mộc Cẩn, sắc trời đã tối, Diệp Quan liền rời đi hậu sơn, ban đêm thế nhưng là thời gian Dương Dĩ An đọc sách
Dương Dĩ An đã sớm ôm sách chờ ở cửa sân
nhìn thấy Diệp Quan đến, trên mặt Dương Dĩ An lập tức nổi lên một vệt nụ cười
Diệp Quan đi đến bên cạnh Dương Dĩ An ngồi xuống, Dương Dĩ An vội vàng lật ra sách cổ ở trong tay, chỉ một đoạn trong đó
- Ta mới vừa đọc đến nơi đây, câu này 'sơn bất nhượng trần, xuyên bất từ doanh', không hiểu nhiều…
Diệp Quan nhìn về phía chỗ ngón tay của Dương Dĩ An, mỉm cười nói:
- Núi lớn không từ chối bụi nhỏ, cho nên mới nguy nga như thế; sống lớn không chê sông nhỏ, bởi vậy mới cuồn cuộn như thế… con đường tu luyện cũng là như thế, từng li từng tí trong sinh hoạt cũng là một loại tu hành…
Dương Dĩ An đột nhiên ngoẹo đầu nhìn Diệp Quan một cái, không nói gì
dưới ánh trăng
hai người sóng vai mà ngồi, một người chuyên tâm đọc, một người chuyên tâm dạy
ngày thứ hai
sáng sớm, Diệp Quan liền được mời đến bên trong Tông Chủ Các, mới vừa tiến vào Tông Chủ Các, hắn liền gặp được Việt Kỳ cùng với Ngu Ngưng
Việt Kỳ nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi tên là Diệp Dương?
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
Việt Kỳ nhìn hắn, không nói lời nào, một cỗ cảm giác áp bách vô hình đập vào mặt
Diệp Quan bất động
đột nhiên, Việt Kỳ tan biến ở tại chỗ
Diệp Quan cau mày, một kiếm này dùng thực lực của hắn bây giờ căn bản là không có cách né tránh, cũng không có cách nào ngăn cản, bởi vậy, hắn trực tiếp lựa chọn không phản kháng
bởi vì hắn ở trong một kiếm này không có cảm nhận được sát ý
Việt Kỳ vào lúc kiếm cách giữa trán Diệp Quan còn có nửa tấc ngừng lại, mà thần sắc của Diệp Quan thì bình tĩnh như nước, một điểm gợn sóng cũng đều không có
nhìn thấy một màn này, Ngu Ngưng liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Quan
Việt Kỳ nhìn Diệp Quan:
- Vì sao không tránh
Diệp Quan lắc đầu:
- Tránh không được
Việt Kỳ sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan một lát, thu hồi kiếm:
- Ngươi đến cùng là ai?
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Diệp Dương
Việt Kỳ nói:
- Thân phận chân thật
Diệp Quan lại nói:
- Diệp Dương
Việt Kỳ cứ như vậy nhìn chằm chằm hắn
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Việt tông chủ, ngươi là sợ ta bất lợi đối với Kiếm Tông hay là bất lợi đối với học viện?
Việt Kỳ nhìn hắn, không nói gì
Diệp Quan chân thành nói:
- Ta chính là mong muốn một cái bình đài, Kiếm Tông cùng với tổng viện học viện chính là bình đài ta mong muốn, chỉ thế thôi
Việt Kỳ nhìn chằm chằm con mắt Diệp Quan, một lát sau, nàng khẽ gật đầu:
- Được
nói xong, nàng nhìn về phía Ngu Ngưng bên cạnh, sau đó nói:
- Tiếp đó, Ngu Ngưng sẽ giới thiệu cho ngươi một số thiên tài cùng với yêu nghiệt vạn châu, còn có, kể từ giờ phút này, ngươi cùng với Phó Cát còn có Trúc Tân đều có thể dùng phòng tu luyện cấp bậc cao nhất của Kiếm Tông, hết thảy tài nguyên tu luyện của các ngươi, toàn bộ do Kiếm Tông gánh chịu, vũ khí, công pháp mà Kiếm Tông có, các ngươi tùy ý chọn
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Tốt!!
Đây chính là thứ hắn cần nhất hiện tại
Việt Kỳ nói:
- Đi đi thôi!
Diệp Quan cùng với Ngu Ngưng rời đi đại điện, sau khi đi ra bên ngoài, Ngu Ngưng mặt không biểu tình, lạnh như băng
Diệp Quan cũng không nói gì
cứ như vậy, hai người trầm mặc đi một hồi lâu, Ngu Ngưng đột nhiên ngừng lại, nàng quay người nhìn về phía Diệp Quan, trực tiếp ném cho Diệp Quan một quyển trục:
- Bên trong có tư liệu của thiên tài đứng đầu các đại châu, ngươi có khả năng nhìn nhiều hơn, Nam Châu, đối thủ lớn nhất của chúng ta lần này, là Nam Châu
nói xong, nàng quay người muốn đi
Diệp Quan đột nhiên nói:
- Ngu cô nương
Ngu Ngưng quay người nhìn về phía hắn, Diệp Quan cười nói:
- Có thể nói một chút Nam Châu cho ta không?