Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2740 - Chương 2740: Cuối Cùng Cũng Có Khả Năng Trang Bức

Chương 2740: Cuối Cùng Cũng Có Khả Năng Trang Bức Chương 2740: Cuối Cùng Cũng Có Khả Năng Trang Bức

CHƯƠNG 2740

CUỐI CÙNG CŨNG CÓ KHẢ NĂNG TRANG BỨC

mà vào giờ khắc này, y cùng với Diệp Quan cách nhau chẳng qua mấy trượng, bởi vậy, ở trong nháy mắt kiếm quang xuất hiện, kiếm liền đã giết tới trước mặt Diệp Quan

Diệp Quan cũng xuất kiếm

Ầm!

Một đạo kiếm quang vỡ nát, trong chớp mắt, một bóng người trực tiếp lùi lại

chính là An Mộc Cẩn, tại một khắc An Mộc Cẩn dừng lại, một thanh kiếm đã chĩa vào giữa trán y

An Mộc Cẩn khó có thể tin nhìn Diệp Quan gần trong gang tấc:

- Diệp huynh, ngươi…

Y vào giờ phút này, trong lòng thật sự đã chấn kinh tột đỉnh, y biết nam tử trước mắt rất mạnh, thậm chí đã đoán được người vượt quan thần bí lúc trước chính là nam tử trước mắt, nhưng y không nghĩ tới nam tử trước mắt vậy mà mạnh đến loại trình độ này

dạng mạnh này thật sự là có chút quá không hợp thói thường

Diệp Quan cười cười, thu hồi kiếm:

- Có hứng thú luyện kiếm với ta hay không?

An Mộc Cẩn nhìn chằm chằm Diệp Quan:

- Diệp huynh, ngươi đến cùng là ai

y hiện tại tự nhiên hiểu rõ, vị Diệp huynh trước mắt này tuyệt đối không phải người bình thường, loại tạo nghệ kiếm đạo này, toàn bộ Kiếm Tông e rằng chỉ có vài người có thể so sánh

Diệp Quan cười nói:

- Ngươi không cần suy nghĩ nhiều, ta không phải là người xấu, chỉ là một vị Kiếm Tu

trong mắt An Mộc Cẩn lóe lên một vệt phức tạp:

- Diệp huynh, hai kiếm vừa rồi của ngươi, mỗi một kiếm đều vô cùng đơn giản, có một loại ý tứ đại đạo đơn giản nhất trong truyền thuyết…

- Đại đạo đơn giản nhất?

Diệp Quan lắc đầu cười một tiếng:

- Ta còn thiếu một chút hoả hầu

hắn đây cũng không phải đang khiêm tốn

cái gọi là đại đạo đơn giản nhất, trong lòng hắn, ngoại trừ mấy vị Kiếm Tu trong nhà kia, ít nhất phải đi đến loại cấp bậc như Phục Võ cùng với Diệp Tu Nhiên mới tính, không đơn thuần là thực lực, còn có loại thái độ đối với Kiếm đạo trên người bọn họ kia

mà chính mình…

Để tay lên ngực tự hỏi, những năm gần đây đông học một điểm, tây học một điểm, thật sự là có chút hỗn tạp, hơn nữa, về mặt tâm cảnh, ở bên trên gọi người cùng với không gọi người, cũng lặp đi lặp lại, thực sự không tính là thuần túy, đại đạo đơn giản nhất

trong khoảng thời gian này, không có chém chém giết giết phía ngoài, không có kẻ địch mạnh mẽ vĩnh viễn cũng đánh không hết…

Loại cảm giác này, thật sự rất tốt

đồng thời, hắn cũng có thể chân chính bình tĩnh lại cảnh tỉnh bản thân lúc trước

bản thân lúc trước không có làm tốt, không có quan hệ, người nào lúc tuổi còn trẻ không ngu ngốc mấy lần? Hiện tại làm tốt là được

nhưng vào lúc này, An Mộc Cẩn đột nhiên làm một lễ thật sâu đối với Diệp Quan:

- Diệp huynh, ta nguyện ý đi theo ngươi học kiếm

y biết, y hôm nay là gặp được cao nhân

Diệp Quan thu hồi suy nghĩ, nhìn về phía An Mộc Cẩn, cười nói:

- Được

An Mộc Cẩn do dự một chút, sau đó nói:

- Diệp huynh, ta có chút hiếu kỳ, ngươi vì sao muốn giúp ta chứ?

Diệp Quan cười nói:

- Hai nguyên nhân, thứ nhất, ngươi là một người rất tốt, Quan Huyền vũ trụ hẳn là nên có thêm những người chính trực như ngươi

An Mộc Cẩn nhìn Diệp Quan:

- Ngươi hi vọng Quan Huyền vũ trụ có thêm những người như ta?

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

An Mộc Cẩn hơi nghi hoặc một chút:

- Vì sao?

Diệp Quan nói:

- Có thêm những người chính trực như ngươi, Quan Huyền vũ trụ mới có thể trở nên càng tốt hơn, không phải sao?

An Mộc Cẩn lập tức nổi lòng tôn kính, vị Diệp huynh này cách cục thật lớn!

An Mộc Cẩn lại hỏi:

- Nguyên nhân thứ hai thì sao??

Diệp Quan cười nói:

- Ta đã từng được người An gia tương trợ, hiện tại ta giúp ngươi… xem như có qua có lại!

An Mộc Cẩn hơi nghi hoặc một chút:

- An gia chúng ta có người đã từng trợ giúp qua Diệp huynh??

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

An Mộc Cẩn muốn nói lại thôi

Diệp Quan cười nói:

- Về sau có cơ hội ngươi sẽ biết, nhưng ta hiện tại không thể nói cho ngươi

An Mộc Cẩn cười nói:

- Tốt!

Nói xong, y làm một lễ thật sâu đối với Diệp Quan:

- Vậy sau này ta liền dùng sư phó tôn xưng Diệp huynh…

Diệp Quan cười nói:

- Cứ gọi ta là Diệp huynh đi!

An Mộc Cẩn do dự một chút, sau đó gật đầu:

- Được

nói xong, y mỉm cười:

- Diệp huynh, dùng thực lực của ngươi bây giờ, thế hệ tuổi trẻ này, e rằng không có người nào là đối thủ của ngươi…

Diệp Quan cười ha ha một tiếng, nói trong lòng:

- Tháp Gia, chúng ta ở loại địa phương này thêm một thời gian đi

Tháp nhỏ không hiểu:

- Vì sao?

Diệp Quan nói khẽ:

- Ta cuối cùng cũng có khả năng trang bức

Tháp nhỏ: "…"

Cuối cùng cũng có khả năng trang bức!

Câu nói này của Diệp Quan, ít nhiều có chút chua xót

những năm này ở bên ngoài, căn bản là hai ngày bị một chầu nhỏ, năm ngày bị đánh một chầu lớn, kẻ địch mãi mãi mạnh hơn rất nhiều so với hắn

trang bức?

nằm mơ!

Bình Luận (0)
Comment