Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2745 - Chương 2745: Tiệc Đứng

Chương 2745: Tiệc Đứng Chương 2745: Tiệc Đứng

CHƯƠNG 2745

TIỆC ĐỨNG

Diệp Quan gật đầu:

- Ừm

Dương Dĩ An đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Quan:

- Viện trưởng nhiều tiền như vậy, hắn tiêu hết nổi sao?

Diệp Quan: "…"

Dương Dĩ An hì hì cười một tiếng:

- Khẳng định tiêu không hết, ta thật sự muốn giúp hắn tiêu

Diệp Quan cười ha ha một tiếng:

- Về sau sẽ có cơ hội

hai người đi dạo tới tầng thứ hai, chẳng qua lúc muốn tiến vào bên trong, lại bị một vị quản sự ngăn lại

quản sự mỉm cười:

- Hai vị, đây là sảnh tiệc đứng, tiến vào bên trong cần giao nạp mười miếng Linh Tinh, mỗi người mười miếng

một người mười miếng!

Vẻ mặt của Dương Dĩ An lập tức liền biến đổi, nàng giơ đầu ngón tay lên đếm, hai mươi miếng Linh Tinh đủ để mua được rất nhiều bánh bao

mà lúc này, Diệp Quan đã xuất ra hai mươi miếng Linh Tinh đưa cho lão giả

Dương Dĩ An liền vội vàng kéo cánh tay hắn:

- Đừng…

Diệp Quan mỉm cười nói:

- Bên trong có rất nhiều đồ ăn ngon, chúng ta đi nếm thử, chỉ lần này…

Vừa nghe đến đồ ăn ngon, Dương Dĩ An hết sức động tâm, nhưng càng nhiều vẫn là đau lòng, bọn hắn vừa rồi ở bên ngoài mua rất nhiều đồ ăn chỉ tốn mấy chục văn tiền…

Ngay vào lúc Dương Dĩ An đau lòng, Diệp Quan đã lôi kéo nàng tiến vào nhà hàng, nhà hàng này phi thường lớn, trang trí vàng son lộng lẫy, vừa tiến vào bên trong, một cỗ cảm giác trống trải lập tức đập vào mặt

- Oa!

Dương Dĩ An khiếp sợ tột đỉnh

nàng xưa nay chưa từng bào giờ tới loại địa phương này!

Ở trước mặt bọn hắn, là một bệ đá vô cùng rộng lớn, trên bệ đá trưng bày đủ loại thức ăn, loại hình gì cũng đều có, vô cùng xa hoa

Diệp Quan lôi kéo Dương Dĩ An đi sang một bên, hắn xuất ra một cái đĩa đưa cho Dương Dĩ An, sau đó cười nói:

- Thức ăn bên trong có thể tuỳ tiện lấy, nào, ngươi đi xem có món gì thích không, tùy tiện ăn

nói xong, hắn cũng cầm một cái đĩa đi về phía khác

thức ăn rất nhiều, cũng rất đầy đủ, chim bay cá nhảy, cái gì cũng có, hơn nữa, đều là chế biến theo phương pháp của Hệ Ngân Hà, bởi vậy, ăn rất ngon, người tới ăn cũng rất nhiều, có thể nói, nơi này là chỗ được rất nhiều đại nhân vật Thanh Châu thường xuyên đến

một lát sau, Diệp Quan bưng đĩa tìm được Dương Dĩ An, vào lúc thấy đồ ăn ở trong đĩa của Dương Dĩ An, hắn lập tức ngây ngẩn cả người

trong đĩa của Dương Dĩ An chỉ có năm cái bánh bao!!

Năm cái bánh bao!

Diệp Quan cười nói:

- Làm sao lại lấy bánh bao?

Dương Dĩ An mỉm cười:

- Không muốn ăn cái khác

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Vì sao?

Dương Dĩ An do dự một chút, sau đó nói:

- Ăn những đồ ngon khác, ta sợ ta sẽ không thích ăn bánh bao nữa

Diệp Quan hơi ngẩn ra, hắn nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu nhỏ Dương Dĩ An, mỉm cười nói:

- Nhưng chúng ta đã trả tiền, nếu như không ăn bù, vậy không phải sẽ thua lỗ?

Dương Dĩ An suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Giống như cũng đúng!

Diệp Quan cười cười, sau đó gắp một con tôm hùm lớn ở một bên đặt lên đĩa của Dương Dĩ An:

- Ăn cái này… nào, để ta lột vỏ cho ngươi

nói xong, hắn dẫn Dương Dĩ An đi tìm chỗ ngồi ngồi xuống, không bao lâu, hắn liền bóc xong tôm hùm, sau đó đưa cho Dương Dĩ An

Dương Dĩ An tiếp nhận thịt tôm hùm cắn nhẹ, rất nhanh, nhãn tình nàng sáng lên

Diệp Quan cười nói:

- Ăn ngon không?'

Dương Dĩ An liền vội vàng gật đầu:

- Ăn ngon!!

Diệp Quan cười cười, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên:

- Ai bảo các ngươi ngồi ở đây?

Diệp Quan quay đầu nhìn lại, lúc này, một nữ tử đang nhìn chằm chằm bọn hắn, ánh mắt rất là bất thiện

nữ tử ước chừng hai mươi tuổi, mặc váy đỏ, tướng mạo trông có vẻ ổn, chỉ là thoạt nhìn có một chút cay nghiệt

Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:

- Nơi này làm sao vậy??

Nữ tử cả giận nói:

- Làm sao? Ngươi không biết nơi này có người?

Diệp Quan cau mày, hắn nhìn thoáng qua trên mặt bàn, trên mặt bàn cũng không có bất kỳ đồ ăn gì. Diệp Quan đang muốn nói chuyện, lúc này, một vị quản sự Tiên Bảo Các vội vàng đi tới, vị quản sự kia vội vàng cung kính hành lễ đối với nữ tử:

- Tần tiểu thư, thật xin lỗi, là chúng ta sơ suất…

Nói xong, lão nhìn về phía Diệp Quan, có chút khó khăn nói:

- Vị công tử này, chỗ này đã được đặt trước, công tử ngài nhìn…

Nói đến đây, lão chỉ vào một tấm bảng màu đỏ trên bàn

chỗ đặt trước!

Diệp Quan bừng tỉnh đại ngộ, sau đó nhìn về phía nữ tử:

- Xin lỗi, đây là lần đầu tiên ta và em gái ăn cơm ở nơi như thế này, không hiểu những chuyện này, chúng ta bây giờ liền chuyển sang nơi khác…

Nói xong, hắn nhấc đĩa của mình cùng với Dương Dĩ An, liền muốn rời đi, mà lúc này, nữ tử kia đột nhiên phất tay áo vung lên:

- Không cần

nói xong, nàng quay người rời đi

Bình Luận (0)
Comment