Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2813 - Chương 2813: Tần Lập

Chương 2813: Tần Lập Chương 2813: Tần Lập

CHƯƠNG 2813

TẦN LẬP

Chu Vũ nhìn thoáng qua túi trữ vật Tần Lập để lên bàn, lắc đầu:

- Tần gia chủ, ta là có cái gì thì nói cái đó, ngươi làm người như thế nào, không chỉ ta rõ ràng, mọi người trong Thanh Châu Thành cũng đều rõ ràng, ta chẳng qua là ăn ngay nói thật, ngươi không cần như thế

Tần Lập thấp giọng thở dài:

- Gia môn bất hạnh, suýt nữa mang đến họa thao thiên cho Tần gia chúng ta

Chu Vũ đột nhiên nói:

- Tần gia chủ, ngươi có biết viện trưởng vì sao muốn buông tha cho hai vị đệ tử Tần gia kia không?

Tần Lập do dự một chút, sau đó nói:

- Còn xin Chu chủ sự giải hoặc

Chu Vũ nói khẽ:

- Viện trưởng là cố ý để cho nhóm thế gia cùng với tông môn xem, bởi vì sau sự kiện kia, hiện tại ở bên trong Quan Huyền vũ trụ, hết thảy tông môn cùng với thế gia người người cảm thấy bất an, bởi vì mọi người có thể cảm giác được rõ ràng, viện trưởng và nội các đối với thế gia cùng với tông môn có ác ý cực lớn, mà hắn làm như thế, chính là muốn nói cho hết thảy thế gia cùng với tông môn, chỉ cần tuân thủ Quan Huyền pháp quy tắc, như vậy liền không có sự tình

Tần Lập nói khẽ:

- Thì ra là thế

Chu Vũ nhìn về phía Tần Lập:

- Thế gia cùng với tông môn là vĩnh viễn cũng không thể tránh khỏi, nhưng bất kỳ một thế lực nào khẳng định đều sẽ không hi vọng nhìn thấy loại sự tình giống như Thiên Long Tộc xuất hiện… sự tình Thiên Long Tộc lần này, khẳng định có thể khiến cho rất nhiều thế gia cùng với tông môn tỉnh táo, tiếp đó, học viện khẳng định sẽ có động tác lớn…

Tần Lập lắc đầu cười một tiếng:

- Tần gia chúng ta tạm thời không có dã tâm lớn như vậy, hiện tại chỉ cần có thể an phận ở một góc là được

Chu Vũ khẽ gật đầu, y nhìn thoáng qua túi trữ vật trên bàn, y nhẹ nhàng vung lên, túi trữ vật bay trở về trước mặt Tần Lập:

- Tần gia chủ, mang về đi

Tần Lập đang muốn nói chuyện, Chu Vũ chân thành nói:

- Nếu như ta thu thứ này của ngươi, vậy ngươi ngược lại là đang hại ta

Tần Lập do dự một chút, sau đó cung kính thi lễ:

- Bất kể như thế nào, ân tình Chu chủ sự tương trợ, Tần gia chúng ta suốt đời khó quên

nói xong, y thu hồi túi trữ vật, sau đó quay người rời đi

Chu Vũ chậm rãi nhắm hai mắt lại, như y nói, y là một người thực dụng, y hiện tại cầu không phải những ích lợi này trước mắt, y là mong muốn đi càng xa

Diệp Quan sau khi rời đi Tiên Bảo Các, hắn đi về phía trước dọc theo con phố, không lâu sau, hắn đi đến một góc phố, cửa hàng bánh bao cách đó không xa hôm nay đặc biệt lễ hội, trên hai cây cột gỗ phía trước cửa hàng bánh bao, dán một bộ câu đối, vế trên: Hoan Khánh Thử Nhật Thành Giai Ngẫu; vế dưới: Thả Hỉ Kim Triêu Kết Lương Duyên; hoành phi: Châu Liên Bích Hợp

xung quanh cũng đều dán chữ 'Hỷ'

lúc này trước cửa hàng bánh bao bày mười mấy bàn tiệc rượu, người tới đều là những người bán hàng rong xung quanh

lúc này, ở dưới một đám người vây quanh, Kiều thẩm cùng với đồ tể đi ra, Kiều thẩm hôm nay mặc váy màu đỏ, mà đồ tể bên cạnh thì là mặc áo bào đỏ, gã hôm nay trông cực kì vui vẻ, luôn nở nụ cười, thỉnh thoảng sẽ nhìn Kiều thẩm bên cạnh một chút

dựa theo tập tục, tân lang cùng với tân nương là sẽ đi từng bàn mời rượu

Kiều thẩm đi theo đồ tể mời rượu từng bàn từng bàn, trong lúc đó, thỉnh thoảng có người nói vài câu bậy bạ, khiến mọi người bật cười, cực kỳ vui vẻ

sau khi mời rượu xong, hai người ngồi trên ghế, lúc này, Phó Cát đột nhiên đi ra từ bên trong nhà tranh, y thoạt nhìn còn có chút suy yếu, nhưng trên mặt y cũng mang theo nụ cười

nhìn thấy Phó Cát đi ra, mọi người giữa sân vội vàng nhìn về phía y

Phó Cát hiện tại thế nhưng là Kiếm Tu!

Hơn nữa, cũng giống như họ, đã từng là người tầng dưới chót nhất, thấy Phó Cát trở nên nổi bật, bọn hắn cũng cảm thấy rất cao hứng

ở bên cạnh Kiều thẩm, mấy phụ nữ không ngừng khen ngợi Phó Cát, nụ cười trên mặt Kiều thẩm sáng lạn như hoa

Phó Cát chậm rãi đi đến trước mặt hai người, sau đó chậm rãi quỳ xuống đối với hai người

đồ tể rõ ràng còn có chút khẩn trương, vô thức liền muốn đứng dậy, Kiều thẩm lại đột nhiên chủ động kéo lại tay gã

Phó Cát sau khi dập đầu ba cái với Kiều thẩm và đồ tể, y nhìn về phía Kiều thẩm cùng với đồ tể, nhếch miệng cười một tiếng:

- Mẹ, cha, con chúc hai người trăm năm hạnh phúc

nước mắt trong mắt Kiều thẩm đột nhiên liền trào ra

đồ tể không nói gì, nhưng gã rõ ràng rất vui vẻ, luôn nở nụ cười

lúc này, một lão giả cầm bút đột nhiên đi đến bên cạnh Kiều thẩm cùng với đồ tể, lão nghi ngờ nói:

- Kiều thẩm, đồ tể, Diệp Quan này là ai? Hắn đưa một phần hạ lễ, sau khi uống một chén rượu liền đi, ta thấy tên tiểu tử kia không giống như là người tốt, cười đùa tí tửng, ngươi xem lễ này, thật mỏng, còn có…

Bình Luận (0)
Comment