CHƯƠNG 2832
TA ĐỀU NHỚ
Diệp Quan mỉm cười, sau đó nói:
- Trong sách có một câu nói như thế này 'đọc sách chỉ dựa vào đọc thuộc lòng, là việc không nên nhất. Trong mắt, cảm thấy vội vàng, không gian không nhiều, giao thông quá tải, như nhìn phong cảnh giữa sân, một chút liền qua, có liên can gì cùng ta?', ngươi biết đoạn văn này có ý tứ gì không?
Dương Dĩ An trừng mắt nói:
- Không biết
Diệp Quan cười cười, sau đó nói:
- Nói một cách đơn giản chính là, đọc sách nhìn qua không quên, đọc thuộc lòng là hai cách đọc không có tác dụng nhất, bởi vì con mắt nhìn hết liền kết thúc, vội vàng mà qua trong lòng, căn bản không có cách nào suy nghĩ, đọc hết cuốn này đến cuốn khác, hoàn toàn không kịp tiêu hóa, giống như nhìn mỹ nữ rửa chân vậy, chỉ nhìn một thoáng là biến mất, có liên quan gì đến ta??
Dương Dĩ An mặt mũi tràn đầy nghi hoặc:
- Rửa chân?
Diệp Quan cười ha ha một tiếng, sau đó nhẹ nhàng nhéo mặt Dương Dĩ An:
- Nhớ kỹ điểm quan trọng!
Dương Dĩ An thè lưỡi
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Nói một cách đơn giản chính là, kho sách dồi dào như biển cả, cái gì cũng đều có, dùng tinh lực của một người là không thể đọc hết, cũng không cần thiết đọc hết, chỉ cần đọc những thứ mình cần là được
Dương Dĩ An cái hiểu cái không
Diệp Quan mỉm cười:
- Kỳ thật tu hành cũng thế, con đường tu hành, trăm ngàn vạn loại, chúng ta kiên định không thay đổi đi một đường là được, mỗi một đường đều muốn đi, cuối cùng chưa chắc đã đi được đường nào, cũng chính là tham thì thâm
đây thật ra là cảm ngộ của chính hắn, một đường đi tới, hắn gặp không ít phương thức tu hành, mỗi một loại phương thức tu hành đều có thể thu hoạch được lực lượng cường đại, đều muốn tu luyện, nhưng đến đằng sau hắn mới phát hiện ra, thật sự chính là tham thì thâm, tu kiếm thật tốt mới là chính đạo
không phải ai cũng đều là toàn năng vô địch
Dương Dĩ An đột nhiên nói:
- Ngươi có khả năng dạy ta tu hành không?
Diệp Quan nhìn về phía Dương Dĩ An:
- Muốn tu hành?
Dương Dĩ An gật đầu:
- Muốn
Diệp Quan mỉm cười:
- Đọc sách cũng có thể tu hành
ánh mắt của Dương Dĩ An sáng lên:
- Thật sao?
Diệp Quan gật đầu:
- Thật, còn nhớ rõ lúc trước ta dạy cho ngươi một quyển sách không? Tên gọi chân chính của quyển sách kia là《 Nho Đạo Pháp Điển 》, là mẫu thân của ta sáng tạo, chuyên môn sáng tạo cho những đại nho kia, đại nho tu hành pháp này, học vấn càng cao, thực lực cũng sẽ càng mạnh
Dương Dĩ An nhìn Diệp Quan, nói khẽ:
- Ngươi trước kia là hy vọng ta tu hành, đúng không??
Diệp Quan gật đầu:
- Cái thói đời này cuối cùng vẫn là cường giả vi tôn, nếu không có thực lực, là rất nguy hiểm, dĩ nhiên, ngươi cũng phải học cho giỏi, ngươi từng ở tầng dưới chót nhất, biết sự khổ sở của người tầng dưới chót, về sau ta còn cần ngươi tiến vào học viện giúp ta
Dương Dĩ An nhìn Diệp Quan một cái, sau đó nói khẽ:
- Ta nghe ngươi
Diệp Quan nhẹ nhàng vuốt vuốt đầu nhỏ Dương Dĩ An, sau đó nói:
- Thực lực của ta bây giờ còn rất yếu, không thể nghịch lưu thời gian, chờ sau khi ta có đủ thực lực, ta liền dẫn ngươi đi nhìn một chút phụ mẫu của ngươi, được không?
Thân thể Dương Dĩ An đột nhiên run lên, nàng khó có thể tin nhìn Diệp Quan:
- Ngươi… ngươi vẫn… còn nhớ…
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Mỗi một câu ngươi nói, ta đều nhớ
nước mắt trong mắt Dương Dĩ An thoáng cái liền trào ra, nàng đột nhiên ôm lấy cánh tay Diệp Quan, tựa đầu ở trên bờ vai Diệp Quan:
- Ta trước kia cảm thấy mình là người bất hạnh nhất trên đời này, cảm thấy ông trời không có mắt, tại sao phải ta đi vào thế gian này chịu khổ… nhưng bây giờ, ta cảm thấy ta là người may mắn nhất trên đời này…
Diệp Quan thở dài trong lòng, hắn biết, nha đầu này đã từng chịu rất nhiều khổ sở, mà bây giờ, vận mệnh của nàng lại nối liền cùng với Nhất Điện Chủ…
Nghĩ đến chỗ này, ánh mắt của Diệp Quan dần dần trở nên băng lãnh
lúc này, Dương Dĩ An đột nhiên lau mặt một cái, nàng nhìn về phía Diệp Quan, nhếch miệng cười một tiếng:
- Chúng ta tiếp tục xem sách
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Được
cứ như vậy, hai người đọc sách tới đêm khuya, cuối cùng, Dương Dĩ An nằm ở trong ngực Diệp Quan chìm vào ngủ say
Diệp Quan nhìn Dương Dĩ An trong ngực, từ trước mắt mà nói, Dương Dĩ An cũng không phải là Nhất Điện Chủ, Nhất Điện Chủ chẳng qua là đặt Luân Hồi ấn ký của chính mình vào trên người nàng, nói cho cùng, Dĩ An xem như bị hắn liên lụy
Diệp Quan chậm rãi nhắm hai mắt lại
một đêm trôi qua
lúc hừng đông, Diệp Quan đột nhiên cảm giác Dương Dĩ An trong ngực đột nhiên giật giật, Diệp Quan mở hai mắt ra nhìn về phía Dương Dĩ An trong ngực, Dương Dĩ An đột nhiên duỗi lưng, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan, mà Diệp Quan vào lúc nhìn thấy hai mắt nàng, ánh mắt lập tức liền lạnh xuống