Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2882 - Chương 2882: Bị Đâm

Chương 2882: Bị Đâm Chương 2882: Bị Đâm

CHƯƠNG 2882

BỊ ĐÂM

Chúc Đào nhếch miệng cười một tiếng:

- Vận khí của ngươi thật tốt

nói xong, y quay người tiếp tục bới móc đống rác

Diệp Quan bỏ khoả trái cây kia vào trong ngực, sau đó tiếp tục đào, rất nhanh, ánh mắt của hắn sáng lên, bởi vì hắn phát hiện ra, ở bên cạnh khoả trái cây kia cách đó không xa, còn có một khỏa trái cây, cũng là chỉ bị cắn một hai miếng

Diệp Quan vội vàng nhặt lên, mà đúng lúc này, hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại, bên cạnh cách đó không xa, một tiểu nữ hài đang nhìn hắn, tiểu nữ hài thoạt nhìn chỉ có mười hai mười ba tuổi, ăn mặc rách rưới, gầy trơ cả xương, đội chiếc mũ đỏ rách rưới, mặt mũi hơi đen, nhưng đôi mắt to, lúc này nàng đang gắt gao nhìn chằm chằm trái cây trong tay Diệp Quan, cổ họng cuộn lên

Diệp Quan do dự một chút, sau đó chia trái cây làm hai nửa, hắn đưa một nửa đưa cho tiểu nữ hài, tiểu nữ hài thoáng cái liền chạy tới trước mặt hắn, nàng tiếp nhận trái cây, Diệp Quan mỉm cười, đang muốn nói chuyện, mà đúng lúc này, tiểu nữ hài đột nhiên móc ra một cây dao găm từ phía sau lưng, vào lúc Diệp Quan còn chưa phản ứng lại liền trực tiếp chọc vào đùi hắn, tiếp theo, nàng đoạt lấy nửa khoả trái cây trong tay Diệp Quan, lại cấp tốc cướp đi cả trái cây ở trong ngực Diệp Quan

nàng đoạt xong, cũng không có chạy trốn, mà là trực tiếp cắm dao găm vào ngực Diệp Quan, rõ ràng là muốn dùng một đao kết liễu Diệp Quan

Diệp Quan vào lúc bị đâm đao thứ nhất, cả người nhất thời sửng sốt, cũng may hắn phản ứng cực nhanh, vào lúc tiểu nữ hài đâm đao thứ hai, hắn vội vàng lăn sang bên cạnh, nhưng vẫn còn có chút muộn, áo trước ngực bị xé ra, để lại một vết chém dài trên ngực

tiểu nữ hài chém trật đao thứ hai, nàng không tiếp tục ra tay, mà là trực tiếp liếm máu trên con dao, khi máu Diệp Quan vào trong miệng nàng, bên trong con ngươi nàng vậy mà lóe lên một vệt ánh đỏ

Phong Ma huyết mạch cũng không có xoá bỏ nàng!

Vào lúc nhìn thấy một màn này, Diệp Quan trực tiếp sững sờ ngay tại chỗ

bởi vì vào giờ khắc này bốn phía đã có không ít người nhìn về bên này, tiểu nữ hài giấu đi trái cây, xoay người bỏ chạy

Diệp Quan nằm trên mặt đất, nhìn vết thương trên đùi và ngực, có chút phát mộng:

- Tháp Gia, nội dung cốt truyện không đúng

Tháp nhỏ trầm giọng nói:

- Ngươi cho rằng tiểu nữ hài đều là thiện lương? Mẹ nó, ngươi phải nhìn rõ ràng nơi này là hoàn cảnh gì, người có thể còn sống sót ở nơi đây, khẳng định đều không phải người bình thường, ngươi phải cẩn thận hơn

Diệp Quan cười khổ

hắn là thật sự không nghĩ tới tiểu nữ hài kia sẽ nổi lòng giết người!

Như Tháp Gia nói, chính mình vẫn là phải cẩn thận hơn, dù sao, hiện tại hắn cũng không có tu vi

Tháp nhỏ tiếp tục nói:

- Làm việc thiện, khẳng định là một chuyện tốt, nhưng nhất định phải hiểu bảo vệ mình, tựa như ở Hệ Ngân Hà, nếu có người già ngã xuống… được rồi, đề tài này mẫn cảm, cỗ lực lượng cua đồng kia, Tháp Gia cũng đỡ không nổi, không nói nữa

Diệp Quan: "…"

Lúc này, Chúc Đào chạy tới, vào lúc thấy thảm trạng của Diệp Quan, y lập tức giật mình, sau đó vội vàng nói:

- Diệp tiểu đệ, ngươi sao vậy?

Diệp Quan cười khổ:

- Bị đâm

vẻ mặt của Chúc Đào lập tức trở nên có chút ngưng trọng, y nhìn thoáng qua bốn phía, cuối cùng, ánh mắt của y rơi vào trên quần áo Diệp Quan, y xé vạt áo của Diệp Quan xuống, sau đó băng bó hai vết thương cho Diệp Quan

- Chúc Đào, ngươi không cứu được hắn

lúc này, một vị hán tử ở bên cạnh lắc đầu:

- Hắn đã bị thương, khẳng định không sống được bao lâu

nơi này cực kỳ ô nhiễm, nếu như bị thương, vô cùng có khả năng bị nhiễm trùng, mà một khi nhiễm trùng, đó tuyệt đối là không cứu được

Chúc Đào lại là lắc đầu:

- Vừa rồi ta đã xem qua, vết thương của hắn còn chưa nhiễm trùng, hẳn là không có vấn đề gì lớn

hán tử kia khẽ lắc đầu:

- Sớm muộn gì ngươi cũng sẽ bị lòng tốt của chính mình làm hại

Chúc Đào nhếch miệng cười một tiếng, không nói gì thêm

Diệp Quan nhìn thoáng qua Chúc Đào trước mắt, sau đó nói:

- Đào huynh, đa tạ

Chúc Đào lắc đầu:

- Chuyện nhỏ thôi, ngươi nằm một lát đi, ta còn muốn đi xung quanh, xem thử có tìm được đồ ăn hay đồ dùng gì không

nói xong, y quay người liền chạy về phía đống rác kia

Diệp Quan nằm ở bên trên đống rác, vào giờ phút này đang là giữa trưa, mặt trời nóng bỏng vô cùng, tăng thêm vừa rồi lại chảy không ít máu, bởi vậy, không bao lâu, hắn liền ngất đi

ở bên trên phi hạm

một nữ tử và một bé trai đang nhìn xuống đám người lục lọi rác bên dưới, thân trên nữ tử là khôi giáp màu bạc, thân dưới thì là một kiện quần da bó sát người, dáng người nàng vốn là thon dài, ở dưới sự tôn lên của quần da, trông càng có vẻ bốc lửa hơn

Bình Luận (0)
Comment