Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 2896 - Chương 2896: Kẻ Hung Hãn

Chương 2896: Kẻ Hung Hãn Chương 2896: Kẻ Hung Hãn

CHƯƠNG 2896

KẺ HUNG HÃN

nam tử mặt sẹo kia liền tát tiểu nữ hài một cái, giận mắng:

- Không có mắt à?

Bốp!

Tiểu nữ hài trực tiếp bị tát ngã trên mặt đất, nhưng tiểu nữ hài rất nhanh nằm sấp, sau đó không ngừng dập đầu:

- Thật xin lỗi, thật xin lỗi…

Nhìn thấy tiểu nữ hài không ngừng dập đầu, nam tử mặt sẹo kia tức giận mắng vài tiếng, sau đó trực tiếp giành lấy bánh bao trong đĩa của tiểu nữ hài

mà tiểu nữ hài còn đang dập đầu nói xin lỗi

bốn phía, tất cả mọi người không dám tiến tới

nam tử mặt sẹo này là nam tử đầu trọc từng phát sinh xung đột với Diệp Quan lúc trước, đều là tồn tại hung ác nhất trong đám tạp dịch

nhìn thấy nam tử mặt sẹo đi nhận cơm, tiểu nữ hài vội vàng bưng đĩa chạy ra ngoài

Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, cũng đi qua mua cơm

hôm nay, Chúc Hạnh Nhiễm cũng không có tới ăn cơm

Diệp Quan đợi một hồi cũng không thấy nàng, chỉ có thể rời đi

ngày hôm sau

vào lúc Diệp Quan đi vào phòng ăn nhận đồ ăn sáng, trước phòng ăn tụ tập không ít người, đang chỉ trỏ. Diệp Quan có chút hiếu kỳ, hắn đi tới, chỉ thấy ở cửa phòng ăn, có một nam tử nằm nơi đó, chính là nam tử mặt sẹo kia, mà vào giờ khắc này, nam tử mặt sẹo khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều là vết đao, ít nhất hơn ngàn đao, đao đao tránh đi chỗ yếu hại

bởi vậy, nam tử mặt sẹo cũng chưa chết, còn đang kêu rên, nhưng gã căn bản không phát ra được thanh âm nào, bởi vì đầu lưỡi của gã đã bị cắt

Diệp Quan: "…"

Thảm trạng như vậy, trực tiếp chấn kinh tất cả mọi người giữa sân

Diệp Quan quay đầu nhìn lướt qua bốn phía, cuối cùng, ở trong một cái góc, hắn thấy được tiểu nữ hài kia. Tiểu nữ hài bưng một bát cơm đang không nhanh không chậm ăn, ánh mắt của tiểu nữ hài một mực ở trên thân nam tử mặt sẹo kia, nhưng lại rất bình tĩnh

xảy ra việc đệ tử tạp dịch bị người chém, Thần Miếu học viện tự nhiên là muốn xen vào, rất nhanh, hai vị thị vệ Thần Miếu học viện đi tới trước phòng ăn, bọn hắn không nói gì thêm, chẳng qua là kéo nam tử mặt sẹo kia đi

không có điều tra!

Bởi vì đối học viện mà nói, mệnh của đệ tử tạp dịch đều là đê tiện, căn bản không đáng cho bọn hắn lãng phí thời gian tiến hành điều tra

lúc này, tiểu nữ hài đang dùng cơm đột nhiên quay đầu nhìn lại, chẳng biết lúc nào, Diệp Quan đã đi tới bên cạnh tiểu nữ hài

tiểu nữ hài nhìn Diệp Quan, mở to mắt nhìn, hết sức ngây thơ

Diệp Quan vén áo lên, ở trên bụng hắn, còn có một vết sẹo

nhìn thấy vết sẹo này, tiểu nữ hài hơi ngẩn ra, lập tức nhìn thoáng qua Diệp Quan, rõ ràng, tiểu nữ hài đã nhận ra Diệp Quan

Diệp Quan nhìn tiểu nữ hài:

- Thật là khéo

tiểu nữ hài cúi đầu ăn cơm:

- Ta không biết ngươi

Diệp Quan bình tĩnh nói:

- Không biết ta?

Tiểu nữ hài đứng dậy liền đi. Diệp Quan nhìn thoáng qua tiểu nữ hài, cau mày

cuối cùng Diệp Quan hỏi thăm một chút, hắn mới biết được, tiểu nữ hài này là mới vừa gia nhập Thần Miếu học viện, tên là Táng Cương, chuyên môn phụ trách quét dọn ký túc xá đệ tử

Táng Cương!

Diệp Quan đối với cái tên này cũng là có chút ngoài ý muốn, tên hết sức cổ quái. Diệp Quan sau khi trở lại học viện, hắn lại gặp được vị Táng Cương kia, lúc này, Táng Cương đang ôm một quyển sách xem

khi nhìn thấy Diệp Quan lúc, Táng Cương hơi ngẩn ra, sau đó cúi đầu tiếp tục xem sách. Lúc này, Diệp Quan đi tới trước mặt Táng Cương, Táng Cương ngẩng đầu nhìn về phía hắn, con mắt hết sức trong veo, rất sạch sẽ, thoạt nhìn tựa như là một tiểu nữ hài ngây thơ

Diệp Quan nhìn thoáng qua sách trong tay Táng Cương, sau đó nói:

- Đọc hiểu không?

Táng Cương nhìn hắn, không nói lời nào

Diệp Quan nói:

- Ta biết chữ, có muốn ta dạy ngươi hay không?

Táng Cương đột nhiên nhếch miệng cười một tiếng:

- Được

Diệp Quan nhìn thoáng qua tay trái Táng Cương đặt ở sau thắt lưng:

- Nơi này cũng không phải phòng ăn, ngươi xác định ngươi muốn xuất thủ sao?

Táng Cương trừng mắt nói:

- Ngươi nói cái gì? Ta nghe không hiểu

Diệp Quan không xoắn xuýt việc này với Táng Cương, hắn cầm qua quyển sách kia, sau đó nói:

- Đến, ta dạy ngươi học chữ

Táng Cương híp mắt cười một tiếng:

- Tạ ơn

cứ như vậy, Diệp Quan nghiêm túc dạy, mà Táng Cương cũng nghiêm túc đọc, thế nhưng, tay trái của Táng Cương một mực đặt ở sau thắt lưng. Cứ như vậy, ước chừng sau một lúc lâu, sắc trời dần tối, Táng Cương lúc này mới đứng dậy rời đi

nhìn Táng Cương rời đi, Diệp Quan nói khẽ:

- Trong vòng một canh giờ vừa rồi, tiểu nữ hài này động 29 lần sát tâm đối với ta

bởi vì duyên cớ huyết mạch, hắn cực kỳ mẫn cảm đối với sát ý, bởi vậy, mỗi khi đối phương lộ ra sát ý, hắn đều có thể cảm nhận được rõ ràng

Tháp nhỏ nói:

- Tiểu nữ hài này là kẻ hung hãn

Diệp Quan gật đầu

Bình Luận (0)
Comment