CHƯƠNG 2897
TIẾP XÚC THỬ
hắn đã gặp rất nhiều người, nhưng chưa từng gặp qua ai hung ác như vậy, nhỏ tuổi như vậy, liền bình tĩnh như vậy, tàn nhẫn như vậy…
Nghĩ đến thảm trạng của nam tử mặt sẹo kia, hắn cũng đều cảm thấy có chút khó tin
Tháp nhỏ đột nhiên nói:
- Ngươi không hận tiểu nữ hài đó sao?
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Ta không thể dùng tiêu chuẩn đạo đức cùng với cách đối nhân xử thế của ta để cân nhắc người ở cái thế giới này, bởi vì trải nghiệm của họ khác với ta
đối với người trên thế giới này, sống sót là điều quan trọng nhất
mà ở loại địa phương này, muốn sống, liền phải tâm ngoan thủ lạt, bởi vì ngươi không tâm ngoan thủ lạt, ngươi liền không có khả năng sống sót
trong loạn thế, thánh mẫu là kẻ chết đầu tiên
Tháp nhỏ nói:
- Vậy ngươi định làm như thế nào?
Diệp Quan nói khẽ:
- Trước tiên tiếp xúc một chút xem thử
Tháp nhỏ nói:
- Ừm
lúc này, Long Đại đi tới, nàng vẫn mặc trường bào màu trắng như tuyết, tư thế hiên ngang
nhìn thấy Diệp Quan, nàng mỉm cười:
- Sư phó, ta đã học được Ngự Kiếm Thuật
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Về sau ở địa phương nhiều người, gọi ta Diệp Quan là được
Long Đại xinh đẹp cười một tiếng:
- Sư phó là muốn điệu thấp, ta hiểu rõ
Diệp Quan cười cười, sau đó nói:
- Ngự Kiếm Thuật chia thành rất nhiều loại, ngươi nắm giữ bây giờ chẳng qua là Ngự Kiếm Thuật đơn giản, còn có một loại ngự kiếm phi hành, ngươi có muốn học hay không?
Con mắt của Long Đại lập tức phát sáng lên:
- Ngự kiếm phi hành?
Diệp Quan gật đầu:
- Đúng thế
Long Đại liền vội vàng gật đầu:
- Muốn học, muốn học
Diệp Quan cười nói:
- Được, ta dạy cho ngươi
hai người tới rừng trúc phía sau phòng đọc sách, Diệp Quan truyền thụ cho Long Đại một bản tâm pháp ngự kiếm phi hành, thiên phú của Long Đại rất không tệ, vừa học liền biết
Diệp Quan cũng là hơi có chút ngoài ý muốn, hắn phát hiện ra, hắn vẫn còn có chút đánh giá thấp thiên phú của Long Đại
sau khi học xong ngự kiếm phi hành, Long Đại đột nhiên xuất ra một khoả linh quả đưa cho Diệp Quan:
- Sư phó, cho ngươi thứ này
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Đây là?
Long Đại cười nói:
- Thứ này gọi là táo, ngươi đã từng nếm chưa?
Biểu lộ của Diệp Quan cứng đờ:
- Táo?
Long Đại khẽ gật đầu:
- Táo, ăn rất ngon, ngươi ăn thử đi
Diệp Quan lại hỏi hai lần, mới biết được tên là táo nhưng không phải táo, hắn có chút xấu hổ, hắn suýt nữa liền hoài nghi muội tử này có phải là đến từ Hệ Ngân Hà hay không
Diệp Quan cắn một cái, quả nhiên ăn rất ngon, đặt ở Quan Huyền vũ trụ, tự nhiên là rất bình thường, nhưng ở loại địa phương này, đây không thể nghi ngờ chính là tiên quả
Long Đại lại lấy ra hai khỏa đưa cho Diệp Quan:
- Cho ngươi
Diệp Quan cười nói:
- Tạ ơn
nói xong, hắn thu vào
Long Đại đột nhiên nói:
- Sư phó, có thể hỏi ngươi một vấn đề nhỏ không?
Diệp Quan gật đầu:
- Ngươi hỏi đi, nhưng ta không bảo đảm trả lời
Long Đại trừng mắt nói:
- Ngươi có phải đang giả heo ăn thịt hổ hay không??
Diệp Quan: "…"
Long Đại tiếp tục nói:
- Chính là loại kia, cường giả tuyệt thế đi vào địa phương nhỏ bình thường, muốn sống tháng ngày bình thản, sau đó trang bức cưa gái?
Diệp Quan có chút kinh ngạc nhìn Long Đại:
- Trang… ngươi tại sao lại biết cái từ này? Cái từ này đã lưu hành như thế sao?
Long Đại nhếch miệng cười một tiếng:
- Trang bức đúng không? Cái từ này là ta thấy ở bên trên một quyển sách, quyển sách kia tên là 《 Bể Dục … 》
Nói đến đây, mặt nàng đột nhiên đỏ lên, sau đó vội vàng dừng lại, không tiếp tục nói
Diệp Quan vẫn còn có chút tò mò:
- Làm sao ngươi biết cái từ này?
Hiện tại hắn mặc dù đã biết nơi này tên là Di Khí Đại Lục, thế nhưng, nơi này đến cùng thuộc về vũ trụ nào, hắn là không có chút nào biết được
mà cái từ trang bức này, không phải ở Hệ Ngân Hà, căn bản không có khả năng biết
nghe được Diệp Quan tiếp tục truy hỏi, vẻ mặt của Long Đại càng thêm đỏ, nàng cúi đầu:
- Ta nghe được từ một người kể chuyện
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Người kể chuyện??
Long Đại đỏ mặt nói:
- Sư phó, đừng hỏi vấn đề này nữa, đi thôi, ta muốn về ngủ
nói xong, nàng đứng dậy ngự kiếm mà lên, tan biến ở cách đó không xa
vẻ mặt của Diệp Quan vô cùng nghi hoặc
sau một lúc lâu, hắn lắc đầu cười một tiếng, lập tức đứng dậy rời đi
ngày thứ hai, Diệp Quan đi vào phòng ăn, mà lần này, hắn vẫn không có nhìn thấy Chúc Hạnh Nhiễm, chuyện này không khỏi làm cho hắn có chút lo lắng
mà đúng lúc này, Diệp Quan gặp được Táng Cương kia, lúc này Táng Cương đang nhận cơm, mà vừa nhận cơm xong, một vị nam tử liền ngăn ở trước mặt Táng Cương, bởi vì dáng người Táng Cương nhỏ gầy, thoạt nhìn phi thường dễ khi dễ
nam tử kia thân hình cao lớn, tầm 1m9, Táng Cương đứng ở trước mặt gã, quả thực rất nhỏ bé