CHƯƠNG 2904
Nghe vậy, hai vị thị vệ bên cạnh vội vàng chạy tới cứu người, nhưng mà, khi bọn hắn động vào sợi dây kia, trên ngọn cây, một bát dầu đột nhiên đổ xuống
Phửng!
Nữ tử hơi mập kia trực tiếp bốc cháy, biến thành một quả cầu lửa…
Nhìn thấy một màn này, vẻ mặt của Tần trưởng lão trong nháy mắt trở nên vô cùng khó xem
mọi người cũng là dồn dập biến sắc, hoảng sợ nhìn nữ tử hơi mập bùng cháy kia, thủ đoạn này, thật sự là quá tàn nhẫn
cứ như vậy, nữ tử hơi mập kia không bao lâu liền trực tiếp bị đốt cháy đen
Tần trưởng lão tức giận sắc mặt tái xanh, cả giận nói:
- Tra! Tra cho ta
đệ tử ngoại viện cũng không phải đệ tử tạp dịch, chết thì cũng thôi, hơn nữa, gia đình của nữ tử hơi mập này còn không phải gia đình bình thường
vào lúc Diệp Quan biết được kiểu chết của nữ tử hơi mập kia, hắn đang quét dọn lập tức nhíu mày
nữ tử kia làm sao lại đi trêu chọc tiểu ma đầu kia?
Không còn nghi ngờ gì nữa, loại kiểu chết thảm liệt này, chỉ có tiểu ma đầu kia mới có thể làm ra
lúc này, Táng Cương vừa vặn đi vào học viện, nàng nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó liền đi vào trong góc xuất ra một bản cổ thư màu đen đọc
đột nhiên, hai vị thị vệ đi đến, bọn hắn trực tiếp đi tới trước mặt Diệp Quan, một vị thị vệ trong đó nói:
- Ngươi là Diệp Quan?
Diệp Quan gật đầu
thị vệ nói:
- Đi theo chúng ta
nói xong, liền muốn tiến lên bắt người
Diệp Quan hơi nghi hoặc một chút:
- Các ngươi là?
thị vệ kia trừng mắt liếc hắn một cái:
- Đừng nói nhảm
nói xong, hai người trực tiếp áp giải hắn đi
chỉ chốc lát, Diệp Quan bị hai người dẫn vào trong một gian đại điện, khi hắn đi tới giữa đại điện, lập tức sửng sốt, bởi vì hắn phát hiện ra Chúc Hạnh Nhiễm vậy mà cũng ở đây
mà người ngồi vị trí thủ toạ là Tần trưởng lão
Tần trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quan cùng với Chúc Hạnh Nhiễm:
- Đêm qua các ngươi phát sinh xung đột cùng với Chu Điệp?
Chu Điệp, chính là tên của nữ tử hơi mập kia
nghe được đối phương tra hỏi, Diệp Quan lập tức hiểu được, rõ ràng, đây là vì cái chết của nữ tử hơi mập kia dẫn đến
Diệp Quan nói:
- Trưởng lão, không thể nói là xung đột, ả mắng chúng ta, nhưng chúng ta cũng không so đo với ả, lập tức rời đi, các đệ tử lúc đó đều nhìn thấy
Tần trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Ngươi là đệ tử tạp dịch?
Diệp Quan gật đầu:
- Quét dọn học viện
Tần trưởng lão sau khi nhìn chằm chằm Diệp Quan một lát, nói:
- Ngươi có thể đi xuống
lão tự nhiên không cho rằng một vị đệ tử tạp dịch có thể giết một vị đệ tử ngoại viện, Chu Điệp kia dù nói thế nào cũng đều là một võ giả cấp ba
Diệp Quan cũng không lui ra, mà là nhìn về phía Chúc Hạnh Nhiễm một bên:
- Trưởng lão, Chúc cô nương nàng…
Tần trưởng lão híp hai mắt lại:
- Có liên hệ với ngươi?
Diệp Quan giải thích nói:
- Tối hôm qua ta và nàng cùng nhau rời đi, rất nhiều đệ tử đều nhìn thấy
Tần trưởng lão mặt không biểu tình:
- Vậy ngươi ở lại, Chúc Hạnh Nhiễm ngươi trước tiên chờ ở bên ngoài
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn thoáng qua Diệp Quan, sau đó đứng dậy đi ra bên ngoài, sắc mặt của nàng có chút không dễ nhìn
sau khi Chúc Hạnh Nhiễm rời đi, trong điện chỉ còn Diệp Quan cùng với Tần trưởng lão
Tần trưởng lão nhìn Diệp Quan:
- Ta biết, ngươi không có năng lực giết Chu Điệp, nhưng Chúc Hạnh Nhiễm có
Diệp Quan giải thích nói:
- Trưởng lão, Chúc cô nương và ta tối hôm qua…
Tần trưởng lão trực tiếp cắt ngang Diệp Quan:
- Ngươi làm công tại học viện?
Diệp Quan gật đầu
Tần trưởng lão nhìn chằm chằm hắn:
- Từ ngày mai trở đi, bổng lộc của ngươi mỗi tháng thêm ba miếng Linh Tinh
Diệp Quan hơi ngẩn ra
Tần trưởng lão tiếp tục nói:
- Ta biết, ngươi không có năng lực giết Chu Điệp, nhưng Chúc Hạnh Nhiễm cùng với Chu Điệp một mực là có mâu thuẫn, hơn nữa, nàng cũng hoàn toàn có năng lực giết Chu Điệp, ngươi… hiểu ý của ta không?
Đối phương nói đến đây, Diệp Quan lập tức hiểu rõ
lão đầu này là không tìm thấy hung thủ thật sự, cho nên muốn đổ tội cho Chúc Hạnh Nhiễm
xem ra, lai lịch của Chu Điệp kia còn có chút không đơn giản
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Tần trưởng lão, làm như vậy chẳng phải không tốt lắm?
Tần trưởng lão lập tức híp hai mắt lại:
- Ngươi chắc chắn chứ?
Diệp Quan gật đầu:
- Bởi vì chuyện này xác thực không có quan hệ gì với Chúc cô nương
Tần trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Khó trách ngươi chỉ có thể làm đệ tử tạp dịch, ngươi cả đời này đều chỉ có thể làm đệ tử tạp dịch
Diệp Quan mỉm cười nói:
- Ông nội của ta cũng từng làm đệ tử tạp dịch
Tần trưởng lão cười khẩy nói:
- Hoá ra cả nhà đều là đệ tử tạp dịch, khó trách
nói xong, lão phất phất tay:
- Cút đi!
Diệp Quan nói:
- Việc này không có quan hệ gì với Chúc cô nương, trưởng lão…