CHƯƠNG 2908
THẾ ĐẠO NÀY
lão giả nhìn thoáng qua Di Khí Đại Lục phía dưới, do dự một chút, sau đó nói:
- Thiếu chủ, ngài có chắc chắn muốn bắt đầu vào ngày mai không??
Thiếu niên chính là thiếu chủ Trần gia Trần Nhất Thiên
Trần Nhất Thiên mỉm cười nói:
- Trì hoãn thêm một ngày, liền sẽ kiếm ít tiền hơn một ngày
lão giả nhắc nhở:
- Thiếu chủ, Quan Huyền pháp có quy định…
Trần Nhất Thiên lắc đầu:
- Mục thúc, Quan Huyền pháp là chết, người là sống
lão giả muốn nói lại thôi
Trần Nhất Thiên bình tĩnh nói:
- Nếu như dựa theo Quan Huyền pháp làm việc, căn bản không kiếm được tiền…
Nói xong, Trần Nhất Thiên mỉm cười:
- Thực sự có thể kiếm tiền, là luật cấm trong Quan Huyền pháp
lão giả do dự một chút, sau đó chân thành nói:
- Thiếu chủ hẳn đã nghe qua sự tình Thiên Long Tộc, gần đây học viện bắt đầu thanh tra toàn diện, ta cảm thấy, chúng ta vẫn nên cẩn thận mới thoả đáng
Trần Nhất Thiên cười nói:
- Không có chuyện gì, nơi này núi cao hoàng đế xa, cách Quan Huyền vũ trụ thực sự quá xa, học viện căn bản không có khả năng quản đến nơi đây
lão giả trầm giọng nói:
- Chỉ sợ có người vạch trần chuyện này
Trần Nhất Thiên cười khẽ:
- Ai dám?
Lão giả nhìn thoáng qua Trần Nhất Thiên, không nói gì
Trần Nhất Thiên tiếp tục nói:
- Những thế lực Thiên Giới kia đều đạt được chỗ tốt, hơn nữa, bọn hắn về sau mong muốn càng nhiều chỗ tốt, chỉ có thể ỷ vào Trần gia chúng ta, bởi vậy, bọn hắn căn bản không có khả năng đắc tội chúng ta, về phần những người bình thường phía dưới kia…
Nói xong, Trần Nhất Thiên nhìn thoáng qua mảnh Di Khí Đại Lục phía dưới, mỉm cười nói:
- Bọn hắn sống sót dạng này, cũng là một loại thống khổ, ta sớm để cho bọn hắn đi đầu thai, để bọn hắn bớt thống khổ hơn, nói cho cùng, ta vẫn là đang làm việc tốt!!
Nói xong, Trần Nhất Thiên quay người rời đi
lão giả nhìn thoáng qua mảnh Di Khí Đại Lục phía dưới kia, khẽ lắc đầu, quay người rời đi
lúc này Di Khí Đại Lục đã triệt để hỗn loạn, ban đầu cũng không có trật tự gì, vào lúc biết toàn bộ đại lục chỉ còn một tháng nữa sẽ triệt để huỷ diệt, một chút trật tự còn sót lại cũng lập tức không còn sót lại chút gì
đáng sợ nhất là, nghe nói Thiên Giới sẽ gửi một chiếc phi hạm xuống vào ngày tiếp theo, nhưng cần Thiên Huyền Lệnh mới có thể đi lên, mà muốn mua một tấm Thiên Huyền Lệnh, nhất định phải cần 500 miếng Linh Tinh
500 miếng!
Thế là, tất cả mọi người cướp đoạt giống như điên, hy vọng có thể tích luỹ đủ Linh Tinh để mua Thiên Huyền Lệnh
lúc này ngay cả ở trong Thần Miếu học viện mỗi ngày đều có người chết thảm…
Cướp đoạt!
Điên cuồng!
Đủ loại tàn ác
vào ngày này, Diệp Quan gặp Chúc Đào còn có Khương đại thẩm ở cửa ra vào, bọn họ cõng bao lớn bao nhỏ, trong tay Chúc Đào cầm một cái cuốc, mà trên trán y còn quấn băng vải, băng vải thấm máu tươi, mà ở trước mặt bọn hắn cách đó không xa, có tiểu nữ hài đứng đấy, tiểu nữ hài đang ôm đầu một nam tử đâm, vừa đâm còn vừa đếm:
- Hai trăm, hai trăm linh một, hai trăm linh hai…
Chúc Đào: "…"
Khương đại thẩm: "…"
Lúc này, Táng Cương dường như phát hiện ra cái gì, nàng ngẩng đầu liếc mắt nhìn Diệp Quan, thu hồi đao, sau đó quay người rời đi
Diệp Quan sau khi nhìn Táng Cương tan biến ở phía xa, hắn vội vàng đi tới trước mặt hai người Chúc Đào:
- Đào lão ca, Khương đại thẩm, các ngươi sao lại tới đây?
Nhìn thấy Diệp Quan, Chúc Đào vội vàng nói:
- Diệp tiểu đệ, ngươi có nhìn thấy Tiểu Hạnh không?
Diệp Quan nói:
- Đi, ta mang các ngươi đi tìm nàng
nói xong, hắn mang theo hai người tiến vào học viện, lúc này trong học viện rối bời, mà Chúc Đào thì nắm thật chặt cái cuốc, trên mặt cũng lộ ra hung tính, y mặc dù tâm địa thiện lương, nhưng y cũng không phải ngốc, tại loại thời điểm này, dĩ nhiên phải tàn nhẫn một chút mới có thể sống sót
trên đường đi, mấy người Diệp Quan gặp được không ít thi thể, nhìn thấy một màn này, Chúc Đào đột nhiên thấp giọng thở dài, nói khẽ:
- Thế đạo này…
Rất nhanh, Diệp Quan mang theo bọn hắn tìm được Chúc Hạnh Nhiễm đang tu luyện ở trong rừng trúc, khi nhìn thấy Chúc Đào cùng với Khương đại thẩm, vẻ mặt của Chúc Hạnh Nhiễm lập tức liền trầm xuống
mà vào lúc nhìn thấy Chúc Hạnh Nhiễm không có chuyện gì, Chúc Đào cùng với Khương đại thẩm đồng thời thở dài một hơi
Diệp Quan nhìn thoáng qua Chúc Hạnh Nhiễm vẻ mặt có chút không dễ nhìn, không nói gì
Diệp Quan nói:
- Chúng ta đi ăn cơm trước đi
bên ngoài rất loạn, bọn hắn tự nhiên không có cách nào đi ra bên ngoài, Diệp Quan mang bọn hắn đi tới phòng ăn, lúc này nơi này cũng là bừa bộn khắp nơi, Diệp Quan tùy tiện quét dọn một thoáng, sau đó đi vào trong phòng ăn tùy tiện làm một chút cơm canh
hai người vợ chồng Chúc Đào rõ ràng đã rất lâu không có ăn cơm, ăn như gió cuốn