CHƯƠNG 2909
TA NỢ NGƯƠI
Chúc Hạnh Nhiễm thì ngồi ở một bên, yên lặng không nói
sau khi ăn xong, Chúc Đào lau miệng, sau đó nhìn Diệp Quan:
- Diệp tiểu đệ, những người kia nói đều là thật sao? Thế giới này sắp hủy diệt rồi?
Diệp Quan gật đầu:
- Hẳn là vậy
vẻ mặt của Chúc Đào cùng với Khương đại thẩm lập tức trở nên tái nhợt
Diệp Quan nói:
- Trước tiên nghỉ ngơi một chút, ngày mai chúng ta đi xem một chút
Diệp Quan vừa trở lại học viện, Chúc Đào liền đi theo hắn, Diệp Quan quay người nhìn về phía y:
- Đào lão ca?
Chúc Đào đột nhiên quỳ xuống. Diệp Quan vội vàng đỡ y dậy:
- Đào lão ca, ngươi làm cái gì vậy?
Chúc Đào lắc đầu:
- Diệp tiểu đệ, ta và Khương đại thẩm là tiện mệnh, chúng ta không sợ chết, chết cũng chẳng sao cả, thế nhưng, Tiểu Hạnh nàng còn trẻ, nàng không có thể chết ở chỗ này, ta… ta thật sự là không có cách nào, ta…
Diệp Quan sau khi yên lặng một lúc lâu, hắn đột nhiên lấy ra tấm Thiên Huyền Lệnh mà Long Đại đưa cho hắn kia:
- Đào lão ca, ngươi cầm đi
Chúc Đào có chút mờ mịt:
- Thứ này…
Diệp Quan nói:
- Đây là Thiên Huyền Lệnh, cầm tấm lệnh bài này, có thể ngồi phi hạm rời đi
Chúc Đào ngơ ngác một chút, lập tức mãnh liệt dập đầu, khóc không thành tiếng
một lát sau, nhìn Chúc Đào rời đi, Diệp Quan thấp giọng thở dài
Tháp nhỏ nói:
- Sao vậy?
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Chỉ là có chút cảm khái, một cái ý niệm trong đầu mấy người phía trên, liền có thể quyết định sinh tử của vô số người phía dưới, mà những người này, đến chết cũng đều không biết mình là chết như thế nào…
Tháp nhỏ yên lặng
đúng lúc này, Chúc Hạnh Nhiễm đi đến, Diệp Quan nhìn về phía nàng, ở trong tay nàng, cầm tấm Thiên Huyền Lệnh hắn vừa mới cho Chúc Đào kia
Diệp Quan nhìn nàng một cái, không nói gì
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Đây là ngươi cho y?
Diệp Quan nói:
- Là ta cho cha ngươi
Chúc Hạnh Nhiễm sau khi yên lặng một hồi, nói:
- Ta nợ ngươi, sau này sẽ trả cho ngươi
nói xong, nàng xoay người rời đi
Diệp Quan nói:
- Chờ một chút
Chúc Hạnh Nhiễm quay người nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan nhìn nàng:
- Ngươi không có nợ ta, ngươi nợ chính là cha mẹ ngươi
Chúc Hạnh Nhiễm nhìn chằm chằm Diệp Quan:
- Làm sao, ngươi muốn giáo dục ta sao?
Diệp Quan cau mày
Chúc Hạnh Nhiễm đỏ mắt nói:
- Tại một khắc ta hiểu chuyện, ta liền không có giây phút nào không muốn thoát đi gia đình của ta, ta phải cố gắng, ta muốn thoát khỏi thân phận sỉ nhục, ta phải sống sót có tôn nghiêm, điều này chẳng lẽ có lỗi?
Diệp Quan nhìn chằm chằm nàng:
- Ngươi cảm thấy ngươi có cha mẹ như thế là sỉ nhục?
Chúc Hạnh Nhiễm cả giận nói:
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Diệp Quan đột nhiên đứng dậy đi đến trước mặt Chúc Hạnh Nhiễm, trực tiếp tát một phát
Bốp!
Má phải Chúc Hạnh Nhiễm trực tiếp đỏ lên
nàng cũng không có hoàn thủ, chẳng qua là căm tức nhìn Diệp Quan
Diệp Quan nhìn nàng, ánh mắt cực kỳ bình tĩnh:
- Cha mẹ ngươi là nghèo, nhưng bọn họ cũng không ác độc, tương phản, còn rất hiền lành, dĩ nhiên, bọn họ xác thực không có cho ngươi cuộc sống giàu có, thế nhưng, bọn họ cho ngươi tất cả những gì bọn họ có, không có bọn họ, ngươi ngay cả cuộc sống bây giờ cũng đều không có
Chúc Hạnh Nhiễm cả giận nói:
- Vậy bọn họ tại sao phải sinh ra ta? Ta…
Diệp Quan đột nhiên rút ra kiếm bên hông Chúc Hạnh Nhiễm:
- Ngươi nếu cảm thấy không được sinh ra liền không phải chịu khổ, vậy thì tự sát đi! Người chết rồi, cũng không cần chịu khổ nữa
Chúc Hạnh Nhiễm căm tức nhìn Diệp Quan, hốc mắt đỏ bừng
Diệp Quan ném kiếm vào trong tay nàng, quay người rời đi
Chúc Hạnh Nhiễm cầm kiếm trong tay, chậm rãi nhắm hai mắt lại:
- Ta nợ ngươi, ta nhất định sẽ trả ngươi, nhất định sẽ, còn có bọn họ…
Ngày hôm sau
tin đồn cũng không có sai, hôm nay lại có một chiếc phi hạm xuất hiện tại cửa học viện, rất nhiều đệ tử lập tức ùa lên, nhưng rất nhanh, những đệ tử kia lại lui ra, bởi vì phía trước chiếc phi hạm có ba vị cường giả cấp bậc Tông Sư, chẳng qua là ba đạo uy áp, liền chấn nhiếp tất cả mọi người giữa sân
lúc này, một vị lão giả trong đó chậm rãi đi ra, lão giả nhìn thoáng qua đám người chung quanh:
- 500 miếng Linh Tinh có thể mua mua một tấm Thiên Huyền Lệnh, người có Thiên Huyền Lệnh, mới có thể lên phi hạm, người không có, dám tới gần phi hạm, lập tức giết không tha
500 miếng Linh Tinh!
Giữa sân, đám người càng lúc càng đông, rất nhanh, có người đi tới trước mặt lão giả mua sắm Thiên Huyền Lệnh, mặc dù không nhiều, nhưng vẫn có một ít người lần lượt leo lên phi hạm
lúc này, Diệp Quan thấy được một bóng người quen thuộc, chính là Chúc Hạnh Nhiễm, nàng mang theo kiếm, cầm Thiên Huyền Lệnh đi tới trước mặt lão giả kia, khi lão giả tiếp nhận Thiên Huyền Lệnh trong tay nàng, lão nhìn thoáng qua Chúc Hạnh Nhiễm, sau đó nói:
- Đi vào đi