CHƯƠNG 3003
TRƯƠNG ĐẠO SĨ
hắn đi dọc theo con đường đá, hai bên là một số cửa hàng và nhà ở, tất cả đều có khí tức năm tháng nồng đậm, rõ ràng đã tồn tại cực kỳ lâu
tiểu trấn rất lớn, trên đường phố người đến người đi, rất náo nhiệt
Diệp Quan đi ở trên đường phố, cũng không có ai chú ý hắn, mà hắn thì không ngừng tò mò đánh giá bốn phía
Diệp Quan phát hiện ra, người ở nơi này đều có tu vi, nhưng cũng không phải rất cao, không sai biệt lắm so với Thiên Giới, chuyện này khiến cho hắn có chút ngoài ý muốn
đúng lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ một bên:
- Tiểu huynh đệ
Diệp Quan quay người nhìn lại, cách đó không xa có một vị đạo sĩ đứng đấy, đạo sĩ thoạt nhìn khoảng chừng ba mươi tuổi, mặc một bộ đạo bào, đạo bào có chút cũ nát, phía trên có mười mấy miếng vá, trong tay y cầm một cây phất trần, phất trần có chút đen đen bẩn bẩn
ánh mắt của y có chút sâu lắng, trên mặt lại mang theo nụ cười thản nhiên
mà pử bên cạnh y, còn bày biện một cái quán nhỏ, phía trên treo một tấm vải trắng, bên trên vải trắng có một hàng chữ lớn: Miệng vàng lời ngọc, có tin hay không là tùy ngươi, cũng không phải do ngươi không tin
Diệp Quan hơi kinh ngạc:
- Gọi ta?
Đạo sĩ cười nói:
- Đúng thế
Diệp Quan đi đến trước mặt đạo sĩ, đạo sĩ liếc mắt đánh giá Diệp Quan, mỉm cười nói:
- Tiểu huynh đệ xưng hô như thế nào?
Diệp Quan nói:
- Diệp Quan!
Đạo sĩ hơi ngẩn ra:
- Họ Diệp?
Diệp Quan gật đầu
đạo sĩ vuốt râu cười một tiếng:
- Thật là một họ hay
Diệp Quan cười nói:
- Nói thế nào?
Đạo sĩ cười nói:
- Họ Diệp, chính là một trong tứ đại họ cổ kim, công tử có biết tứ đại họ?
Diệp Quan lắc đầu
đạo sĩ mỉm cười:
- Tứ đại họ phân biệt là họ Diệp, họ Tiêu, họ Lâm, họ Sở… tứ đại họ này thế nhưng đã sản sinh ra không ít nhân vật thiên kiêu
Diệp Quan nói:
- Các hạ là?
Đạo sĩ cười nói:
- Một vị đạo sĩ coi bói, vài bằng hữu trước kia đều gọi ta là Trương đạo sĩ
Diệp Quan khẽ gật đầu:
- Các hạ gọi ta lại, thế nhưng là có chuyện gì?
Đạo sĩ mỉm cười nói:
- Ta thấy công tử tuấn tú lịch sự, cao quý không tả nổi, bởi vậy, mong muốn tính mệnh cho công tử, chỉ cần một viên Tiên Nguyên Tinh là được
Diệp Quan lắc đầu:
- Tính mệnh thì thôi
nói xong, hắn xoay người rời đi
đạo sĩ liền vội vàng kéo hắn, vội la lên:
- Vì sao chứ?? Công tử, ngươi phải tin tưởng lão đạo, lão đạo miệng vàng lời ngọc, chưa bao giờ thất ngôn qua
Diệp Quan dừng bước lại, hắn nhìn về phía đạo sĩ, chân thành nói:
- Người bình thường không tính được mệnh của ta
đạo sĩ hơi ngẩn ra, chợt cười nói:
- Xem ra, công tử quả thật không phải người bình thường, chẳng qua, lão đạo ta cả đời này đã tính qua vô số mệnh, liền không có trường hợp không thể tính
Diệp Quan đánh giá đạo sĩ một chút, hắn kiến thức rộng rãi tự nhiên biết đạo sĩ trước mắt này không đơn giản, hắn cười nói:
- Trương đạo sĩ, mệnh của ta người bình thường quả thực không tính được. Không bằng, ta đổi người khác cho ngươi tính
nói xong, hắn trực tiếp lấy Tháp nhỏ ra:
- Trương đạo sĩ, ngươi tính Tháp Gia giúp ta
Tháp nhỏ: "…"
Trương đạo sĩ nhìn thoáng qua Tháp nhỏ, trong mắt lập tức lóe lên một vệt kinh ngạc:
- Đây là?
Diệp Quan nói:
- Tháp Gia của ta
Trương đạo sĩ nói:
- Tiểu huynh đệ, có thể cho ta mượn xem một chút hay không?
Diệp Quan gật đầu:
- Không thành vấn đề
nói xong, hắn bỏ Tháp nhỏ vào trong tay Trương đạo sĩ
Trương đạo sĩ sau khi tiếp nhận Tháp nhỏ, y đánh giá, dần dần, thần sắc của y dần dần trở nên ngưng trọng
Diệp Quan hỏi:
- Như thế nào?
Trương đạo sĩ ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Tháp này là của tiểu hữu??
Diệp Quan gật đầu
vẻ mặt của Trương đạo sĩ có chút ngưng trọng:
- Trên thân tháp này, có một loại Đại Đạo phúc vận không biết, phúc vận này nồng đậm, ta trước đây chưa từng gặp
Diệp Quan mỉm cười, người trước mắt này xác thực thật sự có tài, hắn nói:
- Vậy vận mệnh của nó như thế nào?
Trương đạo sĩ chân thành nói:
- Đại Đạo phúc vận này không biến mất, mệnh của nó tự nhiên là cao quý không tả nổi
nói xong, y trả Tháp nhỏ lại cho Diệp Quan
Diệp Quan sau khi tiếp nhận Tháp nhỏ, cười nói:
- Tạ ơn
nói xong, hắn lấy ra một viên Tiên Nguyên Tinh đưa cho Trương đạo sĩ
Trương đạo sĩ tiếp nhận Tiên Nguyên Tinh, sau đó cười nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi xác định không để cho ta tính mệnh cho ngươi?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta thì thôi
Trương đạo sĩ suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu:
- Thôi được, thời cơ chưa tới, không bắt buộc
Diệp Quan nói:
- Các hạ xem ra không phải người bình thường, có thể nói cho ta biết về nơi này một chút không?
Trương đạo sĩ cười nói:
- Tiểu hữu là lần đầu tiên tới??
Diệp Quan gật đầu:
- Ừm
nụ cười trên mặt Trương đạo sĩ đột nhiên trở nên có chút cổ quái