Ta Có Nhất Kiếm (Bản Dịch Full)

Chương 3004 - Chương 3004: Đi Ăn Cơm

Chương 3004: Đi Ăn Cơm Chương 3004: Đi Ăn Cơm

CHƯƠNG 3004

ĐI ĂN CƠM

nhìn thấy thần sắc của đối phương, Diệp Quan hơi kinh ngạc:

- Sao vậy?

Trương đạo sĩ cười nói:

- Tiểu hữu thế nhưng là đi vào từ lối vào Cửu Châu Vực??

Diệp Quan gật đầu

Trương đạo sĩ đột nhiên thở dài:

- Không hổ là Cửu Châu Trấn, đệ nhất phúc địa Cửu Châu Vực, thủ đoạn thật sự là ghê gớm

Diệp Quan nghe không hiểu ra sao

Trương đạo sĩ cười nói:

- Tiểu hữu có khả năng không biết, nơi này chính là Cửu Châu Trấn, đúng là ranh giới Cửu Châu Vực, nhưng cũng độc lập ở bên ngoài Cửu Châu Vực, thuộc về một toà phúc địa

Diệp Quan có chút hiếu kỳ:

- Độc lập ở bên ngoài Cửu Châu Vực?

Trương đạo sĩ gật đầu:

- Đúng vậy, nơi này là đệ nhất phúc địa Cửu Châu Vực, cựu Cửu Châu Vực chi chủ - Cửu Châu Chủ đã từng điểm một chỉ, nơi này liền trở thành một toà tiểu trấn đặc thù, ở bên trong tiểu trấn này, có khí vận Cửu Châu, mà người ở trong tiểu trấn này, từ lúc vừa ra đời, đều thân mang đại khí vận…

Đại khí vận!

Diệp Quan hơi kinh ngạc, hắn nhìn thoáng qua những người trên đường phố, hiện tại tu vi của hắn bị phong ấn, cái gì cũng không nhìn thấy, nhưng tu vi của những người này đều rất thấp, thế là hắn nhìn về phía Trương đạo sĩ, Trương đạo sĩ dường như biết ý nghĩ của hắn, lập tức cười nói:

- Chớ nhìn bọn họ tu vi thấp, đó là bởi vì bọn họ còn chưa có chân chính tu luyện, dĩ nhiên, đại đa số người trong bọn họ cũng đều không ra được, mỗi mười năm, có thể đi ra từ tiểu trấn này, cũng chỉ có tầm hai ba người

nghe vậy, vẻ mặt của Diệp Quan lập tức trầm xuống:

- Đi ra ngoài từ nơi này còn có hạn chế?

Trương đạo sĩ gật đầu:

- Dĩ nhiên, nếu ngươi muốn ra ngoài, người bên ngoài sẽ phải trả giá rất lớn mới có thể đến đón, bằng không, căn bản không ra được..

Vẻ mặt của Diệp Quan lập tức liền đen lại…

Diệp Quan có chút nhức cả trứng

hắn không nghĩ tới, nơi này lại là một cái địa phương đặc thù, nếu muốn đi ra ngoài, còn cần người khác tới đón

nếu như có tu vi trên người, hắn là có thể vận dụng Thanh Huyền kiếm, dùng năng lực của Thanh Huyền kiếm, tự nhiên là bất kỳ cấm chế gì cũng đều có thể phá đi

nhưng vấn đề là hiện tại hắn không có bất kỳ tu vi gì!

Lúc này, Trương đạo sĩ đột nhiên cười nói:

- Dùng thiên phú cùng với phúc vận của tiểu hữu, là có khả năng cực lớn có thể đi ra

Diệp Quan nhìn về phía Trương đạo sĩ:

- Nói thế nào?

Trương đạo sĩ giải thích nói:

- Người bên ngoài hằng năm tiến đến chọn người, cũng là phải trả giá rất đắt, bởi vậy, bọn hắn mỗi lần chọn người, đều sẽ chọn lựa người có phúc duyên cực lớn, thiên phú tu hành cực kỳ tốt, mà ngươi phúc vận to lớn, ở cái địa phương này, ít nhất là có thể xếp vào ba vị trí đầu

Diệp Quan trầm giọng nói:

- Nói một cách khác, ta nếu như muốn đi ra ngoài, liền phải chờ người bên ngoài tiến đến chọn người?

Trương đạo sĩ gật đầu:

- Đúng vậy

Diệp Quan nói:

- Ngoại trừ cái này, còn có biện pháp khác đi ra không?

Trương đạo sĩ nói:

- Có, đó chính là phá vỡ cấm chế Cửu Châu Chủ lưu lại năm đó, chẳng qua, đó cơ bản là chuyện không thể nào

Diệp Quan sau khi yên lặng một lát, nói:

- Như vậy người bên ngoài khi nào mới đến đón người?

Trương đạo sĩ cười nói:

- Mười năm một lần, cách lần gần nhất, còn có hai năm nữa

hai năm?

Diệp Quan lập tức nhíu lại lông mày, hắn cũng không muốn chờ ở cái địa phương này hai năm

Diệp Quan nhìn về phía Trương đạo sĩ trước mắt:

- Các hạ có thể tự do ra vào nơi này không?

Trương đạo sĩ lắc đầu

Diệp Quan yên lặng

Trương đạo sĩ cười nói:

- Tiểu hữu là vội vã muốn đi ra ngoài?

Diệp Quan gật đầu

Trương đạo sĩ nói:

- Như vậy không có lựa chọn khác, chỉ có thể chờ đợi hai năm sau người bên ngoài tiến đến chọn người

Diệp Quan lại nói:

- Vậy có cách nào liên lạc với người bên ngoài không?

Trương đạo sĩ nói:

- Điều này có thể, nhưng phải trả một cái giá nhất định

Diệp Quan vội hỏi:

- Giá gì?

Trương đạo sĩ nói:

- Tiên Nguyên Tinh, hơn nữa, là rất nhiều Tiên Nguyên Tinh

Diệp Quan tiếp tục hỏi:

- Đại khái bao nhiêu?

Trương đạo sĩ mỉm cười nói:

- Ít nhất mười mấy vạn Tiên Nguyên Tinh

biểu lộ của Diệp Quan lập tức đen lại

mười mấy vạn Tiên Vân tinh!

Hắn hiện tại chỉ có hơn một vạn

Trương đạo sĩ đột nhiên sờ bụng của mình, sau đó nói:

- Tiểu hữu, ngươi có đói bụng không?

Diệp Quan nhìn thoáng qua Trương đạo sĩ, Trương đạo sĩ cười hắc hắc, có một chút hèn mọn

Diệp Quan cười nói:

- Chúng ta đi ăn cơm?

Con mắt của Trương đạo sĩ lập tức bừng sáng, vội nói:

- Được!

Nói xong, y vội vàng thu quán, sau đó lôi kéo Diệp Quan chạy đi

một lát sau, Trương đạo sĩ dẫn Diệp Quan đi tới một quán rượu, y gọi một bàn đồ ăn lớn

Bình Luận (0)
Comment