CHƯƠNG 3018
THẰNG HỀ
Diệp Quan lắc đầu, quả quyết cự tuyệt:
- Không trả tiền, ta không đi ra
Bàn Trấn mặt đen lại, y sau khi yên lặng một lát, nói:
- Cho, ta cho ngươi tiền
Diệp Quan nhếch miệng cười một tiếng:
- Tốt!
Bàn Trấn nói:
- Ngươi chờ ở đây, ngày kia ta tới đón ngươi
nói xong, y quay người rời đi, vào lúc đi tới cửa, y lại quay đầu nhìn về phía Diệp Quan:
- Nhớ kỹ! Đừng có chạy lung tung!!
Diệp Quan gật đầu:
- Được
Bàn Trấn sau khi rời đi, Diệp Quan trong sân đột nhiên nói:
- Cái tên này nhìn trúng chính mình cái gì chứ?
Hắn từng nghe Trương đạo sĩ nói, hắn mặc dù phúc duyên không nhỏ, nhưng trên thân cũng không có Cửu Châu khí vận, mà so sánh với nhau, người thân mang Cửu Châu khí vận sẽ càng tốt hơn
bởi vậy, chuyện này khiến hắn hơi nghi hoặc một chút
nhưng cũng còn tốt, người này thoạt nhìn ngây ngốc, vấn đề không lớn
bên ngoài
Bàn Trấn sau khi đi ra tiểu viện, một lão giả cung kính nói:
- Tộc trưởng, ngài khẳng định muốn chọn người này?
Bàn Trấn cười nói:
- Ngươi cho rằng ta là đang nói đùa sao?
Lão giả do dự một chút, sau đó nói:
- Vì sao?
Bàn Trấn cười nói:
- Có phải là cảm thấy tiểu tử này không có Cửu Châu khí vận, cho nên, không đáng cho chúng ta lãng phí một cái danh ngạch??
Lão giả gật đầu:
- Ừm
Bàn Trấn khẽ lắc đầu, nói:
- Ta cảm thấy, việc này có chút quỷ dị
lão giả hơi nghi hoặc một chút:
- Quỷ dị?
Bàn Trấn gật đầu:
- Ngươi nhìn một chút, ba viện tử này, bên trái đạt được Cửu Châu khí vận, bên phải đạt được truyền thừa của vị kia, nhưng hết lần này tới lần khác viện tử ở giữa này không có cái gì, ngươi cảm thấy đây là chuyện bình thường sao??
Lão giả nhíu mày:
- Như vậy không phải vừa vặn chứng minh phúc duyên của hắn không đủ sao?
Bàn Trấn lắc đầu, cười nói:
- Ta đã điều tra, tiểu tử này cùng với nha đầu Tả gia kia là bằng hữu, lần này Tả Lâu đến tìm gia hỏa này, hẳn là do nha đầu kia nhờ vả, muốn mang hắn ra ngoài, nhưng rõ ràng, Tả Lâu không có coi trọng tên gia hỏa này…
Lão giả càng thêm nghi hoặc:
- Y không coi trọng, không phải vừa vặn chứng minh người trẻ tuổi này không được sao?
Bàn Trấn nhìn thoáng qua lão giả:
- Y có coi trọng hay không không quan hệ, chỉ cần con gái y coi trọng là được
lão giả: "…"
Bàn Trấn khẽ cười cười, sau đó nói:
- Nha đầu kia rất không đơn giản, lại có thể được vị kia coi trọng… không thể không nói, tên gia hỏa Tả Lâu này vẫn rất có quyết đoán, lúc trước y vì để cho nha đầu kia tiến đến, liên tục ba mươi năm cũng không cần bất luận danh ngạch gì, chúng ta còn đang cười y, hiện tại chúng ta đều là thằng hề
nói xong, y đột nhiên quay đầu nhìn thoáng qua tiểu viện của Diệp Quan:
- Phúc vận của người trẻ tuổi kia cao như thế, ấn theo đạo lý mà nói, không có khả năng không có Cửu Châu khí vận, nhưng hắn lại hết lần này đến lần khác không có… có khả năng hay không, đó chính là Cửu Châu khí vận kia không có tư cách gia trì lên hắn?
Lão giả sửng sốt
đột nhiên có thể ra ngoài, đối với Diệp Quan mà nói, không thể nghi ngờ là một niềm vui ngoài ý muốn
Diệp Quan vốn muốn đi tìm Trương đạo sĩ cáo biệt, nhưng ngày hôm sau hắn cũng không có gặp được đạo sĩ kia
ban đêm, Diệp Quan trở lại tiểu viện của chính mình, vừa tới tiểu viện, hắn liền nghe được sát vách truyền đến tiếng khóc, hắn liền vội vàng xoay người đi vào tiểu viện của Tông Nạp, lúc này, trong sân, một phụ nhân đang ôm Tông Nạp gào khóc
Diệp Quan cau mày, hắn bước nhanh đi đến bên cạnh hai người, vào giờ phút này sắc mặt của Tông Nạp tái nhợt như tờ giấy, cổ họng còn có một khe hở
hiển nhiên là nghĩ quẩn!
Chẳng qua, cũng chưa chết
phu nhân ôm Tông Nạp khóc lớn, mà sắc mặt của Tông Nạp thì như tro tàn, đã không còn ý chí sống
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó nói:
- Chúng ta nói chuyện
Tông Nạp lắc đầu
Diệp Quan nói:
- Ngươi cảm thấy ngươi chết như vậy, có ý nghĩa sao?
Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quan:
- Sống sót cũng không có ý nghĩa
Diệp Quan cả giận nói:
- Không có ý nghĩa? Mẹ ngươi cao tuổi như thế, ngươi còn sống không có ý nghĩa?
Tông Nạp nhìn về phía phụ nhân thút thít trước mặt, nước mắt trong mắt thoáng cái liền chảy xuống
Diệp Quan tiếp tục nói:
- Không có nữ nhân ngươi liền không sống được sao?
Tông Nạp lắc đầu:
- Ta và nàng thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã ước định ở cùng nhau, đời này cũng chỉ muốn lấy nàng, sống cả đời với nàng… mà bây giờ, tất cả những điều này đã biến mất
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Vậy ngươi còn chưa thấy rõ hiện thực sao?
Tông Nạp nhìn về phía Diệp Quan, Diệp Quan lãnh đạm nói:
- Trong lòng nàng, thế giới bên ngoài quan trọng hơn so với ngươi, điều này có ý nghĩa, nàng đối ngươi căn bản không có tình cảm sâu như vậy, vì một nữ nhân không yêu ngươi mà chết đi, ngươi cảm thấy đáng giá không?
Tông Nạp yên lặng