CHƯƠNG 3134
CẢ TỘC PHI THĂNG!
Chịu chết!
Hết thảy trưởng lão giữa sân dồn dập đứng lên, ánh mắt của bọn hắn kiên định, trong mắt không có nửa điểm vẻ sợ hãi
Hách Liên gia, có thể cùng phú quý, cũng có thể cùng sinh tử!
không có thứ hèn nhát!
Lúc này, một vị trưởng lão đột nhiên gằn giọng nói:
- Tiên sư nó, chết cũng phải kéo theo đệm lưng
nói xong, lão trực tiếp bốc cháy thân thể cùng với linh hồn, sau đó liền xông ra ngoài đại điện
lão vừa xông ra bên ngoài đại điện, liền thấy được một vị nam tử mặc áo trắng cùng với một vị nữ tử mặc váy trắng, lão cả giận nói:
- Ta đồng quy vu tận với các ngươi…
Nói xong, lão trực tiếp lựa chọn tự bạo
nhìn thấy một lão giả như một quả cầu lửa vội vã vọt tới, nam tử áo trắng lập tức sửng sốt
đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, nữ tử váy trắng đột nhiên tịnh chỉ một điểm, trong nháy mắt, lão giả kia trực tiếp bị trấn áp ở tại chỗ, hỏa diễm bùng cháy trên thân cũng tiêu tán theo, khôi phục như thường
lão giả kia ngẩn người, sau đó trợn to mắt:
- Ngươi đừng tưởng rằng ngươi mạnh, ta liền sợ ngươi!!
Nam tử áo trắng: "…"
- Hách Liên Khiếu, không được lỗ mãng!
Đúng lúc này, một tiếng hét phẫn nộ đột nhiên truyền đến từ sau lưng lão giả, ngay sau đó, Hách Liên Vũ cùng với một đám cường giả Hách Liên gia vọt ra
lão giả tên là Hách Liên Khiếu có chút mộng
Hách Liên Vũ vội nói:
- Lão Thất, đây là người một nhà
nói xong, y nhìn về phía nam tử áo trắng cùng với nữ tử váy trắng cách đó không xa, hơi hơi thi lễ:
- Bái kiến hai vị tiền bối
nam tử áo trắng mỉm cười:
- Hách Liên gia chủ, không cần đa lễ
Hách Liên Vũ do dự một chút, sau đó nói:
- Hai vị tiền bối buông xuống Hách Liên gia, đây là…
Nam tử áo trắng mỉm cười nói:
- Khuyển tử trước đó nhận được chư vị chiếu cố giúp đỡ, hai người chúng ta lần này tới, là cố ý cảm tạ Hách Liên gia
nữ tử váy trắng đột nhiên mở lòng bàn tay ra, trong chốc lát, tất cả mọi người Hách Liên gia trực tiếp hóa thành từng luồng ánh trắng phóng lên tận trời, đi vào trong tinh hà mịt mờ, tiếp theo, trong nháy mắt xuyên thủng vách ngăn vô số vũ trụ, thẳng vào sâu trong vũ trụ!
Cả tộc phi thăng!
Cưỡng ép tiến vào văn minh vũ trụ cấp chín!
Mà ngay vào lúc bọn họ sắp đi vào văn minh vũ trụ cấp chín, một đạo thanh âm cổ lão đột nhiên vang vọng từ chỗ sâu vùng vũ trụ tinh hà này:
- Người nào dám nhiễu loạn trật tự vũ trụ…
Ở phía dưới, nữ tử váy trắng ngẩng đầu liếc mắt nhìn:
- Cút!
Âm thanh kia giật mình:
- Thiên Mệnh… tại hạ lập tức cút…
Âm thanh cùng với khí tức kia trong nháy mắt tan biến vô tung vô ảnh
vách ngăn văn minh ở giữa văn minh vũ trụ cấp tám cùng với văn minh vũ trụ cấp chín trực tiếp vỡ nát, toàn bộ Hách Liên gia cưỡng ép xông vào văn minh vũ trụ cấp chín…
Không chỉ như thế, trong thức hải tất cả mọi người Hách Liên gia đều nhiều thêm một phần truyền thừa thần bí…
Từ giờ trở đi, văn minh vũ trụ cấp chín sẽ tăng thêm một siêu cấp đại tộc…
Hơn nữa, sau lưng siêu cấp đại tộc này, còn có một vị đại lão siêu cấp thần bí…
Tại Cửu Châu Vực
nữ tử váy trắng thu hồi ánh mắt, nàng nhìn về phía nam tử áo trắng bên cạnh, nói khẽ:
- Đi thôi!
Nam tử áo trắng do dự một chút, sau đó nói:
- Hắn…
Nữ tử váy trắng ngẩng đầu liếc mắt nhìn vũ trụ nơi nào đó, bình tĩnh nói:
- Khối tài sản khổng lồ này, liền xem nàng có xử lý được hay không
nam tử áo trắng khẽ gật đầu, sau đó lôi kéo nữ tử váy trắng quay người rời đi
trong một mảnh sa mạc hoang vu, một lão giả mang theo một nữ tử gian nan tiến lên
lão giả mặc áo vải thô, bờ vai rộng, vòng eo dày, làn da ngăm đen, mặt mũi lấm tấm hạt cát, ở trên bả vai lão, khiêng một cái túi da, phình lên
ở bên cạnh lão, nữ tử kia thoạt nhìn mười bảy mười tám tuổi, mặc một bộ váy dài màu tím nhạt, dung mạo mặc dù không phải tuyệt sắc, lại lộ ra điềm tĩnh xinh đẹp
càng đi về phía trước, bão cát càng lớn, hai người đều có chút mở mắt không ra
nữ tử đột nhiên nói:
- Ông nội, nếu không nghỉ ngơi sẽ…?
Lão giả híp mắt nhìn thoáng qua sắc trời, lắc đầu:
- Không được, trời đã sắp tối, chúng ta phải ra ngoài vào trước khi trời tối, bằng không, đến ban đêm trùng cát ẩn hiện, hai người chúng ta đều phải nằm lại chỗ này
nữ tử khẽ gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh lão giả, nàng dùng hai tay ôm túi da:
- Ông nội, để cháu giúp ông
lão giả nhìn thoáng qua nữ tử, bên trên gương mặt kiên nghị lộ ra một nụ cười:
- Bé ngoan
cứ như vậy, hai ông cháu sau khi đi ước chừng nửa canh giờ, bão cát càng ngày càng nhanh, cơ hồ mở mắt không ra
đúng lúc này, nữ tử đột nhiên chỉ nơi xa, gấp giọng nói:
- Ông nội, ngươi nhìn nơi đó…