CHƯƠNG 3145
LÃO TỬ CHÉM CHẾT NGƯƠI
Diệp Quan cười nói:
- Cha ngươi có thể đánh chết một con trâu, có quan hệ gì tới ngươi?
Bé trai khinh bỉ nhìn thoáng qua Diệp Quan:
- Ta là con của cha ta, cảnh giới của cha ta chính là cảnh giới của ta, con mượn lực cha, thiên kinh địa nghĩa, có biết hay không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút:
- Hết sức có đạo lý
- Chu Tiểu Man!
Đúng lúc này, lại có một đứa bé trai chạy tới, nó thở hổn hển nói:
- Nhanh, cha ngươi và mẹ ngươi đang đánh nhau
- Cái gì!!
Chu Tiểu Man lập tức giật mình:
- Đánh nhau? Nhị Cẩu, ngươi không nhìn lầm chứ??
Nhị Cẩu vội vàng lắc đầu:
- Không có nhìn lầm, ta nhìn lén thấy họ đánh nhau trên giường, quần áo cũng không có mặc, mẹ ngươi kêu rất thảm… A a a… ngươi mau đi đi
Diệp Quan: "…"
Nghe được mẹ mình bị đánh thảm như vậy, Chu Tiểu Man vội vàng xoay người chạy
Nhị Cẩu vốn cũng định đi theo, nhưng thật sự là quá mệt mỏi, nó thở hổn hển một lúc, sau đó nhìn về phía Diệp Quan:
- Cha của Tiểu Man thật là tàn nhẫn, đánh mẹ Tiểu Man gần chết, thật sự quá nhẫn tâm…
Diệp Quan nhìn thoáng qua Nhị Cẩu:
- Ngươi không muốn nhanh chóng trốn đi sao?
Nhị Cẩu hơi nghi hoặc một chút:
- Trốn cái gì?
Diệp Quan bình tĩnh nói:
- Đợi chút nữa Tiểu Man kia có thể sẽ liều mạng với ngươi
Nhị Cẩu càng thêm nghi hoặc:
- Cha Tiểu Man đánh mẹ Tiểu Man, Tiểu Man hẳn là liều mạng với cha Tiểu Man, liều mạng với ta làm cái gì??
Diệp Quan không nói lời nào
- Nhị Cẩu!
Đúng lúc này, một tiếng la phẫn nộ đột nhiên truyền tới từ nhà sàn nơi xa
Nhị Cẩu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở nơi xa, Chu Tiểu Man kia đột nhiên cầm theo một thanh đao vọt tới
- A a a…
Chu Tiểu Man rống lên:
- Nhị Cẩu Tử, lão tử chém chết ngươi…
Nhìn thấy cảnh này, Nhị Cẩu Tử lập tức sững sờ, sau đó quay đầu liền chạy
một người chạy, một người đuổi
trong trấn nhỏ, rất nhiều người nhìn thấy một màn này, đều là cười phá lên
Diệp Quan cũng là lắc đầu cười một tiếng
đúng lúc này, ông nội của Phạm Thiện đi tới trước mặt Diệp Quan:
- Ngày mai chúng ta sẽ đi đến Biên Hoang Thành một chuyến, ngươi đi cùng không??
Diệp Quan có chút hiếu kỳ:
- Tường Biên Hoang?
Ông nội của Phạm Thiện gật đầu:
- Đúng vậy, chúng ta muốn qua bên kia thu thập ít đồ, ngươi có muốn đi cùng nhìn một chút không?
Diệp Quan suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
- Được
đối với Tường Biên Hoang kia, hắn cũng là có phần hiếu kỳ
ông nội của Phạm Thiện khẽ gật đầu, sau đó quay người rời đi
Diệp Quan thì tiếp tục tu luyện, hắn hiện tại tương đối khổ não là, không có linh khí, nếu như có linh khí, hắn có khả năng cấp tốc tu luyện tới cảnh giới nhất định, coi như không thể đi ngang tại cái vũ trụ này, nhưng tự vệ khẳng định là không có bất cứ vấn đề gì
linh khí!
Diệp Quan đột nhiên nghĩ đến thiếu niên cẩm bào kia
hắn như có điều suy nghĩ
trong phòng
Thiên Thần gắt gao nhìn chằm chằm kiếm gãy và tàn tháp trước mặt, y đã lấy ra Tạo Hóa Tiên Tinh của mình cho tháp và kiếm này thôn phệ
nhưng mà, tháp và kiếm này lại không có bất kỳ phản ứng gì
Thiên Thần đột nhiên thu hồi hai kiện thần vật, nói:
- Đi, đi tìm tiểu tử kia, hắn khẳng định có biện pháp…
Thiên Thần mang theo A Ông đi tìm Diệp Quan, lúc này Diệp Quan đang quơ nắm đấm, rèn luyện thân thể
hắn hiện tại không thể tu luyện khí, bởi vậy, chỉ có thể rèn luyện thân thể, để thân thể của mình trở nên càng linh hoạt một chút, nhân tiện thích ứng cánh tay mới mọc ra
nhìn thấy Thiên Thần cùng với A Ông đến, Diệp Quan ngừng lại, cười nói:
- Huynh đài có việc sao?
Thiên Thần cũng cười nói:
- Còn chưa biết các hạ xưng hô như thế nào
Diệp Quan nói:
- Diệp Quan
Thiên Thần gật đầu:
- Ta tên là Thiên Thần, Diệp huynh, ta liền đi thẳng vào vấn đề
nói xong, y lấy tháp nhỏ và tàn kiếm ra:
- Diệp huynh, phải làm như thế nào mới có thể khiến cho linh trí của chúng nó thức tỉnh?
Diệp Quan nhìn thoáng qua Tháp nhỏ cùng với Thanh Huyền kiếm, sau đó nói:
- Rất đơn giản, cho chúng nó đầy đủ linh khí
Thiên Thần trầm giọng nói:
- Ta đã cho chúng nó rất nhiều rất nhiều linh khí
Diệp Quan nói:
- Vậy hẳn là chưa đủ, hai kiện thần vật này cũng không phải thần vật bình thường, chúng nó bởi vì một chút nguyên nhân đặc thù, Linh lâm vào ngủ say, bởi vậy, phải cần vô cùng nhiều linh khí, mới có thể đủ thức tỉnh
Thiên Thần nhìn Diệp Quan:
- Cụ thể cần bao nhiêu?
Diệp Quan lắc đầu:
- Ta cũng không biết
Thiên Thần lập tức nhíu lại lông mày
Diệp Quan liếc mắt đánh giá kiếm và tháp kia, sau đó nói:
- Hẳn là không kém bao nhiêu
Thiên Thần đột nhiên cười nói:
- Diệp huynh, ngươi không phải là người bình thường
Diệp Quan khẽ lắc đầu:
- Gia đạo sa sút, lưu lạc đến tận đây, không có gì có thể nói
Thiên Thần cười cười, không nói gì