CHƯƠNG 3148
SỐNG KHÔNG BẰNG CHẾT
Tại Hệ Ngân Hà, Phạm Tịnh Sơn
bởi vì duyên cớ ngày nghỉ, hôm nay Phạm Tịnh Sơn náo nhiệt dị thường, từ đỉnh núi đến dưới núi, lít nha lít nhít người, có thể nói là người đông nghìn nghịt
mặc dù người nhiều vô số, nhưng người du ngoạn lại vô cùng vui vẻ, bởi vì đây là ngày nghỉ thanh nhàn khó được trong vòng một năm của bọn hắn
trên đỉnh núi, biển mây giống như thuỷ triều, ở trước một ngôi đại điện, một vị nam tử cầm chổi đang quét rác
người này, chính là chủ nhân Đại Đạo bút
sau khi tu vi bị phong ấn, y đành phải trở lại nơi này làm nghề cũ, kiếm miếng cơm ăn
chủ nhân Đại Đạo bút vừa quét rác vừa thầm nói:
- Mọi người đều nghỉ, ta còn phải đi làm, thật sự là người so với người làm người ta tức chết…
Lúc này, một thanh âm đột nhiên truyền đến từ trong tượng đá trong đại điện phía sau y:
- Cứ như vậy nhận thua sao?
Chủ nhân Đại Đạo bút dừng lại, y sau khi yên lặng một lúc lâu, mỉm cười:
- Làm sao lại như vậy?? Đây không phải chỉ mới bắt đầu sao?
Nói xong, y dùng hai tay cầm chổi chống xuống đất, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía mảnh biển mây nơi xa kia, nói khẽ:
- Đại đạo 50, thiên diễn 49… ngươi đang tính tính toán chúng ta, chúng ta sao lại không phải đang tính toán ngươi… thiện ác chi đạo, chia rẽ, riêng phần mình là vua, kết hợp, trên vương thêm vương… tại một khắc tiểu gia hỏa kia biết Thiện Đạo, hẳn là sẽ rất bất ngờ, ha ha…
Thanh âm kia nói:
- Ngươi biết nữ nhân kia vô địch, ngươi thật sự muốn tiếp tục làm như thế??
Chủ nhân Đại Đạo bút thu hồi ánh mắt, nói khẽ:
- Trừ phi tiểu gia hỏa kia có một ngày mạnh đến mức có thể ước thúc cô cô hắn cùng với ông nội hắn còn có cha hắn, bằng không, cái gọi là trật tự của hắn liền là vô nghĩa, nếu như hắn có một ngày thật sự có thể làm được như thế, hoặc là có ý nghĩ như vậy… ta đây liền sẽ tuân thủ trật tự của hắn, giúp hắn một tay…
Tại Yến Kinh
cửa một căn phòng đột nhiên bị mở ra, một nữ tử chậm rãi đi đến, mái tóc bạc trắng, nàng có chút mờ mịt nhìn bốn phía, cuối cùng, nàng chậm rãi đi đến trước một cái bàn sách, trên bàn sách còn lưu lại mấy tờ giấy nháp
nàng nhặt giấy nháp lên nhìn, sau khi nhìn một hồi, nàng có chút mờ mịt, đột nhiên, nàng dường như ý thức được cái gì, nhìn về phía cánh tay phải mình, chỉ thấy trên cánh tay trắng như ngọc khắc một dòng chữ nhỏ màu đỏ như máu: Tiểu Quan, hãy để ta yêu ngươi một lần nữa
khắc vô cùng sâu!
Tiểu Quan… là ai…
Nữ tử tự lẩm bẩm, càng ngày càng mờ mịt, mà sau một khắc, giữa trán nàng đột nhiên xuất hiện một cái Đại Đạo ấn ký màu đỏ nhạt
oanh!
Nữ tử chỉ cảm thấy toàn thân như bị sét đánh, hai tay ôm đầu cuộn mình trên mặt đất, run lẩy bẩy, đau đến mức không muốn sống
nhân tính bị trấn áp
nhớ lại
sống không bằng chết!
…
Phạm Thiện vô cùng hứng thú đối với Hệ Ngân Hà, trò chuyện với Diệp Quan đến tận đêm khuya, vấn đề nàng hỏi cũng là thiên kì bách quái
- Người Hệ Ngân Hà vì sao lại sống mệt mỏi như vậy?
- Người Hệ Ngân Hà vì sao lại dành cả đời để trả nợ?
Cứ như vậy, Diệp Quan hàn huyên cùng với nàng cực kỳ lâu, mãi đến đêm khuya, nàng cuối cùng có chút không chịu được nữa, mới lưu luyến không rời trở về phòng nghỉ ngơi
Diệp Quan sau khi trở lại phòng, lắc đầu cười một tiếng, hơi có chút mỏi mệt, hắn không nghĩ tới nha đầu này đối với Hệ Ngân Hà lại có hứng thú lớn như vậy, chẳng qua cũng bình thường, so sánh với nhau, những đồ vật thiên hình vạn trạng tại Hệ Ngân Hà kia đối với thế giới người tu luyện vẫn là có lực hấp dẫn vô cùng lớn
mà người Hệ Ngân Hà đối với thế giới người tu luyện cũng cảm thấy hứng thú vô cùng, ngươi hâm mộ ta, ta hâm mộ ngươi…
Thu hồi suy nghĩ, Diệp Quan ngồi xếp bằng trên giường, hắn lấy ra Tạo Hóa Tiên Tinh, sau đó vận chuyển Vũ Trụ Quan Huyền Pháp, theo công pháp vận chuyển, viên Tạo Hóa Tiên Tinh kia hơi hơi rung động lên, sau đó hóa thành từng đạo linh khí tràn vào trong cơ thể hắn
sau khi linh khí tràn vào trong cơ thể, hắn lập tức hít vào một hơi thật sâu, sau đó bắt đầu chậm rãi dẫn dắt những linh khí đó tản vào toàn thân…
Hắn ngay từ đầu vẫn còn có chút lo lắng, bởi vì trong cơ thể dù sao vẫn còn phong ấn Phạm Chiêu Đế lưu lại, nhưng rất nhanh, hắn phát hiện ra, đạo phong ấn kia cũng không có ngăn cản những linh khí trong cơ thể hắn đó, chuyện này khiến cho hắn một lần nữa thở dài một hơi
rõ ràng, phong ấn Phạm Chiêu Đế lưu lại, chỉ phong ấn tu vi lúc trước của hắn
về phần mình hiện tại tu luyện vì sao không bị phong ấn, hắn cũng là hơi nghi hoặc một chút
chẳng lẽ là người cứu mình lưu lại cho mình một con đường lui?
Không có suy nghĩ nhiều, Diệp Quan bắt đầu chuyên tâm tu luyện